XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: --> Tinh Hồng<!--

Ngày cập nhật: 03:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341220

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1220 lượt.

gười một phòng, có điều hoài và nhà vệ sinh riêng. Nhưng sinh viên nhà tương đối có điều kiên đều lũ lượt nộp đơn xin vào ở. VƯơng Xán và Hà Lệ Lệ ở cùng một phòng. Trước đó, họ chỉ cùng khoa nhưng không cùng chuyên ngành, cùng lắm chỉ có thể nói là quen mặt thôi.
Ngày chuyển phòng, kí túc xá vô cùng náo nhiệt. Hầu như mỗi nữ sinh đều có một nam sinh đến cùng. Thời tiết đã bắt đầu nóng lên, nhưng nam sinh đó nóng đến mức mồ hôi túa ra, nhưng vì có cơ hội hiếm khi quanh minh chính địa đến phòng nữ sinh nên rất cam nguyện, luôn miệng pha trò vui vẻ.
Hoàng Hiểu Thành và Hà Lệ Lệ sống cùng thành phố, hiện anh đang học ở một trường kĩ thuật công nghệ. Anh đến hơi muộn, rõ ràng là không mấy hào hứng, cũng không hè nói nhiều, chỉ nhanh nhẹn đưa đồ của Hà Lệ Lệ lên rồi giúp cô lắp đặt máy tính.
Vương Xán xuống lầu mua mấy hộp nước uống lạnh lên, thấy ai là cô lại đưa cho một hộp. Khi đến chỗ Hoàng Hiểu Thành, anh vừa lắp xong máy tính, cô đuea nước cho anh, anh nhận lấy mà không thèm quay đầu lại nói: “Máy tính của bạn lúc khởi động có âm thanh lạ, là tiếng từ quạt gió phát ra, để tôi chỉnh một chút chắc là không vấn đề gì.”
VƯơng Xán cười nói: “Tôi cứ thấy có âm thanh lạ là đá một cái đề giải quyết , rất có tác dụng.”
Hoàng Hiểu Thánh kinh ngạc quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy đôi mắt long lanh biết cười của cô. Anh cũng cười: “Bạn bạo lực như vậy sao?”
Hà Lệ Lệ từ nhà vệ sinh đi ra, đưa khăn cho Hoàng Hiểu Thành lau mồ hôi. Ba người tự giới thiệu, thế là thành quen biết.
Vào đại học, Hà Lệ Lệ rất nhiệt tình tìm bạn cùng tham gia hội đồng hương howajc rất nhiều các hoạt động đoàn thể khác nhau. Cứ như vậy, bạn học, bạn cùng phòng cô hầu hết đều quen người bạn Hoàng Hiểu Thành này. Sau khi ở cùng phòng với Hà Lệ Lệ, Vương Xán cũng bị lôi kéo đi tham gia hoạt động văn nghệ của trường kĩ thuật công nghệ, lại một lần nữa cô gặp Hoàng Hiểu Thành.
Hoàng Hiểu Thành tướng mạo tuấn tú, ăn nói có duyên, mang nụ cười có phần trẻ con và một chút tự phụ, rất được con gái chào đón. Trước đây có người còn mạnh dạn tỏ tình với anh, nhưng anh không hề trả lời. Thế mà hình như anh lại có chút ấn tượng với Vương Xán, còn trực tiếp tìm gặp cô xin số điện thoại.
Vương Xán không thể cưỡng lại sự theo đuổi của những nam sinh anh tuấn, vài lần hẹn nhau, cảm giác cũng rất thú vị. Chỉ là quan hệ giữa cô và Hà Lệ Lệ bỗng chốc xa cách, làm cô có chút lưỡng lự. Lúc này cô mới lờ mờ phát hiện, thì ra Hà Lệ Lệ có tình cảm với Hoàng Hiểu Thành. Nếu không thì sao cô lại tham gia diễn đàn chẳng có chút thú vị gì của những tên mọt sách trường Kỹ thuật Công nghệ.
Vương Xán khỗ nào hỏi Hoàng Hiểu Thành có tình cảm với Hà Lệ Lệ không? Hoàng Hiểu Thành chỉ cười lớn: Ngốc thật, em liệu có tình cảm với người đã quen biết từ hội mặc quần yếm, học cùng từ mẫu giáo, tiểu học đến trung học, biết tất cả các chuyện chẳng ra sao của mình không?”
Vương Xán không có tình bạn lâu dài đến vậy: “Anh nói đến chuyện gì vậy? Kể em nghe đi!”
“Nghịch ngợm, đánh lộn, trò đùa quái đản, bị phạt, viết kiểm điểm, mời phụ huynh.”
Vương Xán tỏ ra chưa thỏa mãn: “Có gì đặc biệt đâu. Bố em trước đây là hiệu trưởng trường tiểu học, mẹ em là giáo viên, những học sinh nghịch ngợm rm thấy nhiều rồi.”
“Em đã thấy có học sinh nào nghịch ngợm, đến lớp không nghe giảng, thường xuyện không làm bài tập mà bài kiểm tra nào cũng đứng nhất chưa?”
Vương Xán đã lĩnh giáo sự thông minh trong máu Hoàng Hiểu Thành, cô rất phục anh. Cô chuyên đề tài: “Thế thì anh và Hà Lệ Lệ không phải thanh mai trúc mã sao? Rất lãng mạn đấy chứ!”
“Mặc dù anh biết mình đẹp trai, được rất nhiều người yêu thầm.” Hoàng Hiểu Thành dương dương tự đắc nói: “Thế nhưng anh tự biết mình, còn lâu mới tu luyện đến giai đoạn sống chín ăn hết đâu nhé, anh cũng không bao giờ ăn cỏ gần hang.”
Vương Xán liếc nhìn anh một cái, trong lòng cảm thấy yên tâm. Cô không muốn mất đi tình bạn với Hà Lệ Lệ, nhưng lại nghĩ, họ thậm chí còn chưa bắt đầu, cho dù cô có rút lui thì cũng không thể cứu vãn được.
Kỳ nghỉ hè năm đó, Hà Lệ Lệ về nhà, Hoàng Hiểu Thành tham gia một chương trình thực nghiệm lớn ở trường kĩ thuật công nghệ nên ở lại trường. Vương Xán cũng đến thực tập ở tòa soạn và thỉnh thoảng theo phóng viên đi phỏng vấn. Hia người có rất nhiều thời gian gặp nhau, thế là băt đầu chính thức hẹn hò.
Bây giờ nghĩ lại quãng thời gian yêu đương ngắn ngủi thời sinh viên, Vương Xán vẫn cảm thấy ngọt ngào.
Vương Xán còn nhớ cả những nụ hôn nồng cháy, những cái ôm siết chặt đến ngạt thở của Hoàng Hiểu Thành. Tình cảm của họ trắc trở nhưng cũng phát triển nhanh chóng, chỉ là những lời giáo huấn của mẹ lúc nào cũng văng vẳng bên tai cô ít nhiều làm cô nhớ rằng mình đang là sinh viên, không được buông thả. Hơn nữa họ mới yêu nhau chưa được một năm, hình như không kịp tiến xa hơn, tốt nghiệp cũng là lúc hia người chia tay.
Khi Hoàng Hiểu Thành mặt lạnh tanh từ biệt Vương Xán, cú sốc bất ngờ này làm cô vô cùng đau khổ. Nhưng đến khi tĩnh tâm lại, cô mới an ủi bản thân. Cô từng hỏi ch