Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: --> Tinh Hồng<!--

Ngày cập nhật: 03:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341282

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1282 lượt.

Thế nhưng lúc nào cũng né tránh, cũng không thể coi là không khéo được. Luôn phải tự đánh giá hành đông của chính mình làm Vương Xán cảm thấy thất vọng. Khi cô đang định tắt cửa sổ chát, đầu bên kia bỗng gửi một tin nhắn đến.
“Xán Xán , nếu em nghe thấy tin đồn về Tín Hòa, tốt nhất đừng đưa tin, dù sao vẫn đề này không nghiêm trọng đến mứa có thể đăng trên báo đâu.”
Vương Xán thừa nhận, lời Hướng Viễn vô cùng khách quan. Thế nhưng những câu đó, kèm theo lời giải thích này lại chọc vào tâm tư của cô. Cô cảm thấy hổ thẹn, nhưng lại có chút tức giận.
“Anh đi làm việc đây. Tạm biệt!”
Vương Xán không phản hồi.






GIỮA CHÚNG TA CÓ QUÁ NHIỀU ĐIỀU XIN LỖI
Typer: Bỉ Ngạn Hoa
Avatar trên MSN của Vương Xán là đóa hoa hướng dương vàng rực rỡ, từ ngày trần hướng Viễn add MSN, anh đã cảm thấy cái avatar này rất hợp với con người thật của cô. Lúc này thấy hình avatar đó vụt tắt trên màn hình máy tính, anh bất giác buồn cười, phát hiện ra mình đã phạm phải một sai lầm rất lớn.
Hôm qua, lúc anh đang làm việc thì nhận được điện thoại của mẹ Thẩm Tiểu Na – bà Lưu Ngọc Bình: “Hướng Viễn, lâu lắm không gặp cháu rồi, tối nay quay đây ăn cơm đi, cô còn có việc nhờ cháu.”
Thật ra Trần Hướng Viễn biết bà Lưu Ngọc Bình tìm anh thường là để kể khổ. Bố của Thẩm Tiểu Na và bố anh là đồng nghiệp, đồng thời cũng là hàng xóm, họ cùng sống trong một khu tập thể, từ trước giờ, quan hệ đều rất tốt.
Vợ chồng Thẩm Gia Hưng – Lưu Ngọc Bình bắt đầu kinh doanh từ khi Thẩm Tiểu Na còn rất nhỏ. Lúc đầu là xuống phía Nam nhập hàng, kinh doanh thời trang, về sau, khi đã tích lũy được một khoản tiền, họ bắt đầu mở xưởng may, đi lên từ hai bàn tay trắng nên cũng gặp nhiều khó khăn vất vả. Bận lo công việc, họ ít có thời gian chăm sóc Thẩm Tiểu Na, nhiều khi còn gửi cô ở nhà Trần Hướng Viễn.
Muốn đọc truyện hay vào ngay Thích Truyện:


Bà Lưu Ngọc Bình tức giận đứng dậy: “Hướng Viễn, cháu xem đấy, người ta nói con gái luôn có tình cảm vứi bố mẹ, chỉ có nhà cô, con gái coi bố mẹ như kẻ thù. Mẹ cũng không hiểu, bố mẹ đã có điểm nào không phải với cin. Con nói con muốn học thiết kế thời trang, bố mẹ nhờ vả quan hệ cho con đến học ở Học viện Mĩ thuật, đến khi con tốt nghiệp rồi lại bỏ ra cả đống tiền để con ra nước ngoài mở mang…”
“Tiền, tiền, tiền. Lúc nào bố mẹ cũng chỉ biết đến tiền thôi.” Thẩm Tiểu Na tức giận không kém gì bà Lưu Ngọc Bình: “Đầu tiên là vì kiếm tiền mới không quan tâm đến con. Kiếm được một chút rồi lại lo không có ai hương khói, kế thừa tài sản nên vọi sinh em trai, nhưng vẫn không quan tâm co. Sau đó, lại sợ con gây chuyện mất mặt bố mẹ nên lại dùng tiền đuổi con ra nước ngoài. Con đã chịu đủ rồi…”
Trần Hướng Viễn quay người, đặt tay lên vai Thẩm Tiểu Na: “Tiểu Na, đừng nói những lời mà sau này phải hối hận.”
Bà Lưu Ngọc Bình nhiều năm kinh doanh, mặc dù nổi giận nhưng rất biết cash xuống nước, lập tức nhẹ giọng : “Tiểu Na, mẹ cũng vì tốt cho con, hai đứa đều là cốt nhục của bố mẹ, tài sản trong nhà sau này cũng là của con và em trai. CÔng ty bất động sản thì giao cho em trai, công ty thời trang thì giao cho con. Mẹ tìm Hướng Viễn, chỉ là hy vọng cậu ấy khuyên con chăm chỉ làm việc, hiện tại tranh thủ học hỏi giám sát Diệp. Điều này mới là quan trọng.”
“Mẹ tính kĩ quá rồi đấy!” Thẩm Tiểu Na hậm hực nói: “Vừa muốn Diệp Tri Thu toàn tâm toàn ý dốc sức cho mẹ, lại vừa đề phòng chị ta mọi lúc mọi nơi. Mẹc bắt con đi làm nhưng lại không có chút thực quyền nào cả. Con mất bao nhiêu công sức để thảo ra kế hoạc thương hiệu cấp hai., mẹ cứ lần lữa không phê chuẩn. Trên danh nghĩa con là tổng giám sát thiết kế, nhưng mẹ nói xem, có ý tưởng thiết kế nào của co được chấp nhận khoong? Mẹ bảo con phải nghiêm túc làm việc như thế nào đây?”
“Tiểu Na, những việc này có thể từ từ thương lượng, đặc biệt là thương hiệu cấp hai liên quan đến vốn đầu tư. Con còn không biết, hiện tại bên bố con đang điều vốn của mẹ, áp lực của mẹ thật sự quá lớn. Ít nhất con cứ học hỏi tổng giám sát Diệp trước đi, chuẩn bị đầy đủ không thừa đâu.”
Lúc đó, điện thoại của Thẩm Tiểu Na bỗng đổ chuông, cô nói vài câu rồi cười hỏi: “Quán rượu bầu trời xanh? Được, biết rồi, đến ngay đấy.”
Bà Lưu Ngọc Bình nói : “Lại đi à? Cơm đã làm xong rồi …”
Trần Hướng Viễn cũng nói: “Tiểu Na, đừng có cả ngày chỉ biết đi chơi như thế.”
Tâm trạng của Thẩm Tiểu Na rõ ràng đã thay đổi: “Được rồi, được rồi! Con đảm bảo sau này sẽ đi làm đúng giờ, các thiết kế xuân thu cũng sẽ thương lượng với tổng giám sát Diệp. Anh Hướng Viễn, có bạn tìm em, em không ăn cơm đâu. Em đi trước đây.”
Thẩm Tiểu Na chạy ra ngoài như một cơn gió. Bà Lưu Ngọc Bình nhìn theo bóng con gái rồi lắc đầu thở dài.Type by Bỉ Ngạn Hoa in
Trần Hướng Viễn cười nói: “Cô đừng lo lắng. Tiểu Na chỉ là đứa trẻ ham chơi một chút. Em cũng đồng ý nghiêm túc làm việc rồi. Cháu sẽ cố gắng khuyên bảo em ấy.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Bà Lưu Ngọc Bình tiếp tục phàn nàn về vấn đề cạnh tranh ngày