Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thê Nô

Thê Nô

Tác giả: Cổ Linh

Ngày cập nhật: 02:49 22/12/2015

Lượt xem: 134783

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/783 lượt.

ọng mỗi một góc trong căn phòng.
– Có muốn nhìn kỹ thêm một chút không?
Tiếng cười lười nhác vang lên làm Vân Điệp giật mình hoảng sợ, hai mắt mở to tức khắc chống lại con ngươi đen mang nét hài hước, thú vị.
– Nếu em yêu cầu, anh nguyện ý thoát y hoàn toàn…
Vân Điệp sợ hãi kêu lên, chật vật hướng phòng bếp chạy trốn.
Ở phía sau cô tiếng cười to vui vẻ truyền đến, cô xấu hổ chui đầu vào phòng bếp nấu ăn, ngay cả dũng khí quay đầu để liếc trộm anh một cái đều không có.
Không dám nhìn lén nhưng nghe lén thì có thể.
Vì thế, cô nghe được tiếng anh rời giường, ra vào phòng tắm, mở tủ quần áo, mặc vào quần dài, đi đến phía sau cô…
Ông trời, lạnh như vậy, anh không cần mặc áo sao?
Anh ôm thắt lưng cô từ phía sau, đầu ghé vào vai của cô:
– Ồ! Thơm quá, buổi sáng hôm nay ăn cái gì vậy?
Cái gì thơm? Là tóc của cô thơm? Hay là mùi thơm của cơ thể?
Cháo chín, cô tắt bếp gas, nghiêng đầu nói:
– Có thể ăn rồi.
Anh thuận thế ở trên môi của cô hôn môi một cái, lập tức buông cô ra đi đến bàn ăn ngồi xuống, tay phải cầm đũa, tay trái ôm bụng để trần…
Ừ! Anh quả nhiên không có mặc áo…
Anh kêu lên như trẻ con:
– Nhanh chút, anh đói chết rồi!
Vân Điệp buồn cười đem ra cháo và dưa cải, nhìn anh bưng chén lên định ăn, cô vội kêu lên:
– Đợi chút, Vu Kiệt. Cháo vừa chín coi chừng nóng, thổi nguội rồi hẳn ăn!
Vu Kiệt không nói tiếng nào bưng chén cháo vẫn còn nóng hầm hập đặt tới trước mặt cô. Cô lắc đầu bật cười, đồng thời thực tự nhiên bưng chén cháo lên thổi nguội giúp anh.
Anh ăn trước một ngụm phở trộn rau, lại ăn một miếng chân vịt xào với dưa chuột, sau đó là một ngụm trứng bắc thảo đậu hủ, tiếp theo là một ngụm…
Anh ăn rất ngon, một ngụm tiếp một ngụm, đợi đến khi cháo nguội có thể ăn, dưa cải trên bàn chỉ còn dư chưa đến một nửa.
Vân Điệp thổi thổi chén cháo của mình.
– Hôm nay, anh kêu em đến sớm như vậy làm gì? Muốn đi nơi nào chơi sao?
– No! no! _ Vu Kiệt lắc lắc đôi đũa.
– Hôm nay, nơi nào cũng sẽ không đi.
– Muốn dạy học sao? Vu Kiệt nghiêng đầu nghĩ nghĩ
– Đúng mà cũng không đúng.
Vân Điệp cũng nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nói đơn giản.
– Không hiểu! Vu Kiệt cười cười.
– Anh muốn dạy em chơi máy tính.
Anh cầm đũa chỉ vào Vân Điệp.
– Trước nói cho rõ ràng, là chơi chứ không phải học nha! Vân Điệp quyết quyết miệng.
– Có gì khác nhau sao? – Cô than thở
– Mỗi lần đến tiết học tin, em luôn đem máy tính ra “chơi” đến chán, hiện tại thầy giáo khi nhìn thấy em liền xin em đừng có đụng đến máy tính nữa!
Cô chu môi. Thật mất mặt mà! Môn nào cũng có tiến bộ riêng môn tin học này là ngày càng giảm sút.
– Tin tưởng ở anh.
Vu Kiệt vừa húp cháo vừa nói:
– Anh cam đoan từ ngày hôm nay trở đi, em sẽ rất yêu thích máy tính.
– Không thể nào .
Vân Điệp lắc lắc đôi đũa.
– Em thuộc dạng không còn thuốc chữa rồi! Phải không…
Mãi đến khi 10h tối, Vu Kiệt thúc giục cô về nhà, bất chấp sự lo lắng của người nhà, mông của cô một chút cũng không chịu dịch chuyển.
– Sẽ không có ai lo lắng đâu! Bởi vì bọn họ có khi còn chưa biết em không có ở nhà.
Nói xong, hai mắt của cô lại tiếp tục dán chặt vào máy tính. Vu Kiệt trừng mắt.
– Hừ…hừ! Là ai đã nói chính mình không còn thuốc chữa nhỉ?
– Đừng ồn ào!
Vân Điệp xua xua tay đuổi anh giống như ruồi muỗi.
– Em gần thắng rồi!
– Tiểu Điệp..
Vân Điệp quay sang đá anh một cái đầy sức mạnh.
– Tránh ra!
– Anh đến để giúp…
– Không cần!
Vân Điệp nói to rồi ném tới một quyển sách, Vu Kiệt nghiêng người né tránh, không khỏi lầm bầm:
– Cô gái này thật dữ a!
– Anh mới dữ á!
Vân Điệp hung hăng nói:
– Cẩn thận lỗ tai của anh đấy!
Vu Kiệt bật cười, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu.
Tuyệt vời! Đây là thành tích sau 4 tháng…
Em gái ngoan đã biết nói vài câu nói tục.






Thổ Lộ.
Sáng sớm thứ 7, Vân Điệp mặc bộ đồ mới thật thoải mái do Vu Kiệt mua cho cô, nhẹ nhàng đi xuống lầu ăn bữa sáng. Viên Loan Anh nhìn cô liếc mắt một cái.
– Muốn đi ra ngoài?
Vân Điệp cười ngọt ngào:
– Vâng! Cùng bạn đi ăn thịt nướng.
Chỉ có Cảnh Thụy Võ kinh ngạc nhìn Vân Điệp chằm chằm.
– Chị thật sự đạt được 52 điểm toán?
– Ừ! – Vân Điệp đắc ý gật đầu
– Nhưng là…tại sao đột nhiên lại..
– Đợt thi thử lần trước, chị đứng đầu toàn khối đấy! – Cô lại nói ra câu khiến cho người khác phải kinh ngạc.
Cảnh Giới Khiên lập tức buông tờ báo xuống còn Viên Loan Anh thì kinh ngạc mở lớn miệng.
– Đứng thứ 13 toàn trường. – Vân Điệp tiếp tục “nhàn nhạt” nói.
Cảnh Thụy Văn nhìn lại, Cảnh Vân Nghê ngạc nhiên.
– Cô giáo Phương nói, nếu con có thể liên tục tiến bộ như thế này thì đi thi đại học sẽ không có vấn đề gì!
Vân Điệp để ly sữa đậu nành xuống.
– Con muốn thi ngành xã hội học, được không ạ?
Tất cả đều im lặng, Cảnh Thụy Võ như có suy nghĩ nhìn chị hai mình đã không còn tự ti như ngày xưa, chị đang thản nhiên nhìn lại mọi người để xin ý kiến.
Nh


Lamborghini Huracán LP 610-4 t