Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thử Ly Hôn

Thử Ly Hôn

Tác giả: Lăng My

Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015

Lượt xem: 1341440

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1440 lượt.

xắn tay áo, nghiêm túc nói: “Những điều anh vừa nói tôi đều biết rồi, nhưng vẫn còn một chuyện mà anh chưa biết”.
“Hả, chuyên gì vậy?”, thấy Vương Nhã Khả đột nhiên trở nên nghiêm túc, Hoàng Sở Hạo thấy buồn cười.
Vương Nhã Khả mỉm cười nói: “Thực ra tôi đã từng kết hôn rồi!”.
Lần này thì Hoàng Sở Hạo thực sự kinh ngạc, khuôn mặt tỏ ra bất ngờ vô cùng, trợn tròn mắt nhìn Vương Nhã Khả.
Tiếp đó Vương Nhã Khả nói với tốc độ như gió thổi: “Ba năm trước tôi đã kết hôn, mới ly hôn hai tháng trước, cho nên, tôi đã có một đời chồng. Không phải là một cô gái chưa kết hôn”, sau khi nói xong, cô bắt đầu chăm chú quan sát từng sự thay đổi trên khuôn mặt Hoàng Sở Hạo. Đòn này đúng là như mưa bom bão đạn dội xuống khiến anh chấn động. Đây cũng là điều dễ hiểu, mà cũng chính là điều mà Vương Nhã Khả mong muốn.
Nhưng, Hoàng Sở Hạo ngạc nhiên thì ngạc nhiên vậy thôi chứ cũng không đến nỗi đứng bật dậy. Thêm nữa, vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt anh cũng nhanh chóng biến mất không còn vương lại nữa. Hoàng Sở Hạo khẽ cười nói: “Cũng đâu có khác biệt gì, hiện tại cô vẫn độc thân mà”.
Vương Nhã Khả cố tình hỏi dò: “Vậy chúng ta vẫn có thể tiếp tục sao?”.
“Tất nhiên, chúng ta chỉ mới giới thiệu sơ sơ thôi mà!”, Hoàng Sở Hạo cười nói: “Tôi vẫn muốn thêm một chút về cô!”.
“Anh không để bụng sao?”
“Chỉ cần cô đang độc thân, thì có vấn đề gì chứ?”
Vương Nhã Khả cảm thấy rất bối rối. Tán tên trước đây, cô chỉ cần giở chiêu trò này là đánh bay tất cả, tại sao Hoàng Sở Hạo này lại không như thế? Vương Nhã Khả nhếch mép, nở nụ cười gượng gạo, nói: “Thật xin lỗi, tôi đi vào nhà vệ sinh một chút!”.
Hoàng Sở Hạo lịch sự nói: “Cứ tự nhiên!”.
Vương Nhã Khả vội đứng lên đi đến phòng vệ sinh, sau khi lấy nước lạnh rửa mặt cho tỉnh táo lại, trong đầu cô không ngừng suy nghĩ. Cuối cùng Vương Nhã Khả quyết định lấy điện thoại ra gọi cho Lư Hiểu Dương.
Điện thoại vừa kết nối, không đợi Lư Hiểu Dương mở miệng, Vương Nhã Khả nói ngay: “Hiểu Dương, mau đến cứu mình!”.
“Chuyện gì thế hả?”
“Mình bị mẹ ép đi coi mặt, mà đối tương coi mặt lần này mình không biết kết quả ra sao. Cậu đến thẩm định giúp mình đi!”
“Nhã Khả, chỉ là một tên đàn ông thôi mà, có gì đâu mà khó thẩm định? Nói đi, cậu gọi mình đến để tán gẫu hay là để mê hoặc anh ta?”
“Đương nhiên là mê hoặc anh ta rồi, người đàn ông đó là… Hoàng Sở Hạo!”
“Hạo Hạo?”, giọng Lư Hiểu Dương bất giác cao vọt lên, suýt chút nữa khiến tai Vương Nhã Khả nổ tung, the thé hỏi: “Cậu đang ở đâu?”.
Vương Nhã Khả thông báo địa chỉ, nghe xong, Lư Hiểu Dương khí thế hừng hực nói: “Cậu yên tâm, mười phút nữa mình sẽ đến”.
Vương Nhã Khả thở phào nhẹ nhõm, vốc nước rửa mặt, sau đó lê bước chầm chậm trở ra. Cô cảm giác mình đi cũng khá lâu rồi. Lúc Vương Nhã Khả mới đứng lên, Hoàng Sở Hạo vẫn yên tĩnh ngồi đó, sắc mặt điềm đạm bình thản không hề tỏ vẻ khó chịu, rất có phong độ. Cô cười nói: “Thật ngại quá, để anh phải đợi lâu!”.
Hoàng Sở Hạo cười nói: “Không có gì”, rồi lại tiếp, “Cà phê của cô nguội rồi, tôi giúp cô gọi cốc khác nhé”.
Vương Nhã Khả vội vàng ngăn anh lại: “Không cần, không cần đâu, tôi vẫn còn có chuyện phải nói với anh!”.
“Ừ, chuyện gì thế?”
“Là thế này!”, Vương Nhã Khả ngầm đoán có lẽ Lư Hiểu Dương cũng sắp đến, liền đắn đo suy nghĩ, lực chọn từ ngữ, ngại ngùng nói: “Thực ra… chuyện này... thực ra tôi vẫn chưa ly hôn. Tôi mới chỉ thử ly hôn, thử ly hôn anh có biết không? Cũng không khác ly hôn là mấy, chỉ có điều chưa làm thủ tục theo đúng trình tự luật pháp thôi. Tôi phải bốn tháng nữa mới có thể làm thủ tục ly hôn được. Chuyện này tôi vẫn chưa nói với mẹ nên bà không biết, vì vậy mới ép tôi phải đi coi mặt hết lần này tới lần khác. Thật lòng vô cùng xin lỗi!”.
Phải thừa nhận một điều rằng trái tim Hoàng Sở Hạo rất mạnh mẽ, khả năng chịu đựng của anh ta cũng thật kiên cường. Anh như bừng tỉnh nói: “À, thử ly hôn, tôi hiểu rồi, cũng chỉ là chưa làm thủ tục thôi. Không sao, tôi cảm thấy nếu hai người đã không thể hòa hợp thì thời gian bốn tháng hoàn toàn có thể đợi được”.
Vương Nhã Khả trợn tròn mắt kinh ngạc, đã nói đến thế rồi mà anh ta vẫn không để bụng sao? Cô không tin nổi vào tai mình nữa, ông Trời ơi cứu con với!
May mắn làm sao đúng lúc đó, cô nhìn thấy bóng dáng của Lư Hiểu Dương thoắt ẩn thoắt hiện bên ngoài quán cà phê, Nhã Khả liền nắm chắt cơ hội nói: “Không, anh không để ý nhưng tôi để ý. Tôi rất tiếc, anh Hoàng, để bày tỏ lòng xin lỗi với anh, tôi muốn buổi gặp mặt hôm nay để tôi làm bà mối đi. Tôi sẽ giới thiệu cho anh một cô gái chưa kết hôn vừa xinh đẹp lại vừa xuất sắc. Anh xem, cô ấy đến rồi kìa”, nói xong, không đợi Hoàng Sở Hạo lên tiếng, cô xông thẳng ra cửa vẫy tay gọi Lư Hiểu Dương.
Lư Hiểu Dương đã nhìn thấy Vương Nhã Khả, còn Hoàng Sở Hạo ngồi quay lưng về phía cửa chính nên cô không trông thấy.
Đợi cô đến gần, Vương Nhã Khả như vớ được phao cứu sinh, vội vàng kéo tay Hiểu Dương nói: “Hai người đã biết nhau rồi nên tôi không giới thiệu nhiều nữa. Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước đâ