Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thục Nữ Dễ Cầu

Thục Nữ Dễ Cầu

Tác giả: Hải Thanh Cấm Thiên Nga

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341727

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1727 lượt.

ra, trên mặt nóng lên.
. . . . . . Ta rất thích muội... muội nghĩ sao? lời nói của Tiết Đình đêm đó vọng về bên tai.
Thấy nàng thẹn thùng không nói, Vi thị lại tiếp tục nói: "Ninh Nhi, con trời sinh tính tình khéo léo, ai mà không thương. Có cháu gái như con, ta với cậu con cũng thường thường cảm thấy vui mừng. Nhưng cậu con cùng An Quốc Công giao hảo, hai nhà cũng sớm nói chuyện kết thân. Nguyên Quân không hiểu chuyện làm ra chuyện như vậy chẳng những khiến ta với cậu con lúng túng, bên An Quốc Công cũng khó ăn khó nói."
Nói xong, nàng cầm tay Ninh Nhi, tha thiết nói, "Đây là thứ nhất. Thứ hai, Ninh Nhi, ta đã nói rồi, nếu Chử gia lang quân không xứng với con, cậu mợ coi như đắc tội khắp thiên hạ, cũng không chịu để cho con gả đi. Nhưng vị Chử lang này quả thật xuất sắc, là một mối lương phối; con còn có nhà cậu làm hậu thuẫn, ai cũng không dám khi dễ con. Thứ ba, hôn ước của con và Chử gia là ba môi sáu sính vốn đã quyết định, cậu con là họ ngoại, vốn không nên nhúng tay. Nếu con muốn từ hôn, coi như Chử gia không đồng ý, cậu con cũng có khả năng khiến bọn họ gật đầu. Nhưng chuyện con ở Kiếm Nam vốn không tiện nói, mọi người không biết rõ thực hư, truyền ra ngoài chính là cậu con ỷ thế đè người. Ninh Nhi, cậu con thương con, những chuyện này chưa từng muốn nói với con; nhưng mợ lại cảm thấy, nếu thật muốn tốt cho con thì nên nói rõ một chút. Hôn sự này, với con với mọi người chỉ có lợi mà không có hại, con nên suy cho kỹ mới phải."






Hôn Ước
Gần tối, Tiết Kính về phủ thì thấy trên bàn bày mật cao, nhíu mày hỏi: "Ninh Nhi làm à?"
"Đúng thế." Vi thị cười nói, "Đầu giờ chiều đã bắt đầu làm, đang chờ hai cha con chàng trở về đấy."
Tiết Kính cười cười, cầm một khối ăn rồi hỏi: "Ninh Nhi đâu?"
"Vừa rồi còn ở đây mà, chắc là trở về viện của nàng rồi."
"Lại đang đọc sách à?" Ông đi vào.
Ninh Nhi ngẩng đầu thấy là cậu, vội nói: "Cậu." Nói xong, đứng dậy.
Tiết Kính mỉm cười khoát tay, để cho nàng ngồi xuống.
"Đại Đường Tây Vực ký?" Tiết Kính nhìn bìa sách, lại nhìn trang sách Ninh Nhi lật tới, ngạc nhiên, "Cũng sắp xem xong rồi?"
Ninh Nhi ngượng ngùng cười cười: "Con mỗi ngày xem vài trang, đã xem một thời gian rồi."
Tiết Kính nói: "Loại sách này khó xem, mấy phần quái dị trúc trắc, con có thể xem hiểu à?"
Ninh Nhi nói: "Cũng không hiểu hết nhưng con cảm thấy rất thú vị, có thể xem được."
Tiết Kính mỉm cười, để sách xuống, nói "Hôm nay lại làm mật cao nữa à? Không phải cậu đã nói với con rồi, trong nhà có người hầu, những chuyện này giao cho họ làm là được."
Ninh Nhi lắc đầu: "Không giống nhau, mẫu thân con từng nói, tự tay mình làm mới là thành ý."
Tiết Kính cười nhìn Ninh Nhi, bất chợt có chút hiểu lòng con trai. Này cháu gái thông tuệ động lòng người như thế, nếu cho người khác làm dâu, mình đúng thật là thua thiệt lớn.
"Ninh Nhi, " ông dừng lại một chốc rồi nói: " Chuyện Chử Đường, con không cần lo lắng. Cậu từ chối rồi, chàng ta ngày mai cũng phải lên đường trở về Lãng châu, hôn ước cậu sẽ giúp con lui."
Ninh Nhi nhìn ông, nhẹ giọng nói: "Cậu, nếu Chử lang chưa từng bị bệnh, cũng chưa từng xảy ra chuyện bá phụ ép gả, theo ý kiến của cậu, Chử lang có phải là lương phối hay không?"
Tiết Kính có chút kinh ngạc: "Sao con lại hỏi vậy?"
Ninh Nhi thẹn thùng, vội nói: "Con chỉ muốn hỏi một chút mà thôi."
Tiết Kính than thở, cười cười: "Không nói dối con, vị Chử Đường này, theo cậu quan sát nhiều ngày nay, vô luận gia thế hay nhân phẩm đều là người hiếm có. Nhưng cậu vẫn giữ lời kia, con không muốn gả cho chàng ta, dù cho có tốt hơn nữa, cậu cũng không đồng ý."
Ninh Nhi nhìn ông, ánh mắt của nàng rơi vào hai bên tóc mai của ông, nơi đó có rất nhiều tóc trắng. Đáy lòng dâng lên chút chua xót, thần thái trong mắt nàng dường như trở nên ảm đạm, nàng rũ hai mắt nhìn xuống.
Tiết Đình lo chuyện trong phủ, mặc dù sự vụ quấn thân, trước giờ đóng cửa phường đều trở về.
Chử Đường ngày mai sẽ đi, nhưng hắn còn ở trong phủ một khắc, Tiết Đình liền một khắc không an tâm . Lúc về đến phủ, đường thượng đã đốt đèn, Tiết Đình thấy tất cả mọi người đều ở đây.
"Nguyên Quân, sao về trễ như vậy?" Vi thị nhìn thấy hắn nở nụ cười, sai người hầu dọn chỗ ngồi cho hắn.
"Trong triều có chút chuyện cho nên về trễ." Tiết Đình nói, ánh mắt lơ đãng liếc qua bên kia. Chử Đường ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt bình tĩnh mang theo nụ cười thản nhiên.
Tiết Kính vẻ mặt bình thản, bảo Tiết Đình ngồi xuống.
Kể từ hôm Chử Đường tới, Ninh Nhi không đến đường thượng cùng dùng bữa nữa. Tiết Kính thấy đã đủ người liền phân phó người hầu mang thức ăn lên.
"Con còn vài ngày nữa cũng sẽ lên đường, công việc trong triều đã bàn giao xong chưa?" Tiết Kính hỏi Tiết Đình.
Tiết Đình đáp: "Đại khái cũng gần xong, chỉ còn lại vài việc vụn vặt, ngày mai còn phải tới Lại bộ một chuyến nữa."
Tiết Kính gật đầu, nhìn về phía Chử Đường, sai người hầu rót đầy ly rượu của mình, cười cười, nói: "Chử lang ngày mai