The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tiểu Đóa, Vì Đó Là Em

Tiểu Đóa, Vì Đó Là Em

Tác giả: Nhược Thiện Khê

Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015

Lượt xem: 1341122

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1122 lượt.

ng thể kí được...”
Các bà các cô đó phấn khởi hưng phấn đến nỗi không nghe thấy lời từ chối của Diêm Tiểu Đóa, họ sột sà sột soạt lật giở quyển album ảnh, tìm xem chỗ nào cố thể đặt bút kí tên được. Diêm Tiểu Đóa chẳng thể làm gì được đành hơi hơi cau mày: “Ôi... thật là xin lỗi quá, cháu phải vào toilet một chút.”
Mở vòi nước của bồn rửa tay, lắng nghe những tiếng rào rào không ngớt của dòng nước tuôn chảy, cái cảm giác chua cay đang trào dâng trong Diêm Tiểu Đóa mới dần dần giảm xuống. Người hạnh phúc thì luôn luôn chỉ có một kiểu, còn người bất hạnh thì mỗi người lại có một kiểu bất hạnh riêng. Dù sao thì cô cũng đã đến đây rồi, tế nên phải duy trì sự bình tĩnh. Cô xem giờ trên chiếc đồng hồ đeo tay, còn mười phút nữa sẽ bắt đầu, đoán chắc đạo diễn đã bắt đầu làm trò quấy động cả trường quay rồi. Cô vén những lọn tóc lòa xòa ở bên tai cho gọn gàng rồi bước vào. Nhìn từ dãy hành lang mờ ảo, ánh đền trong trường quay hiện ra thật chói mắt, cô dò dẫm từng bước từng bước đi về phía vừng ánh sáng chói lòa đó. Đạo diễn nói cô sẽ xuất hiện trong đoạn nói về thanh mai trúc mã, cứ kể linh tinh mấy chuyện nhí nha nhí nhố mà hồi còn bé Cố Nặc Nhất đã từng làm, khuấy động không khí cho sôi nổi một chút là được. Chỉ cần làm như vậy là cô sẽ có trong tay hai nghìn nhân dân tệ.
Diêm Tiểu Đóa nắm thật chặt hai bàn tay, hai nhìn nhân dân tệ, tôi đến đây!
“Tại sao cậu lại ở đây?”
Tinh thần vừa mới được cân bằng lại bị ngay một âm thanh đột ngột ở đâu đó phát ra làm gián đoạn, Diêm Tiểu Đóa nhìn vọng về phía âm thanh, đằng sau cánh cửa đang hé mở của phòng thay đồ, Cố Nặc Nhất đang ngồi một mình. Hôm nay cậu ấy vẫn hóa trang thành “thanh niên ưu tú trong mộng”. Nhìn chiếc nơ màu hồng hoa đào mà Cố Nặc Nhất đang đeo trên cổ, Diêm Tiểu Đóa có phần tỏ vẻ khinh khỉnh: “Mình chính là khách mời đặc biệt của cậu đấy.”
“Không phải là vì có tiền cầm về nên mới đến đây chứ?”
Nghe cậu ta nói như vậy, Diêm Tiểu Đóa khẽ nhún vai, trả lời với một giọng thờ ơ bất cần: “Cậu đoán đúng rồi đấy!”
“Vậy thì ngày mai hãy trả tiền cho tôi đi.”
Mười giây trước, cô vẫn còn là con huơu cao cổ hiên ngang ngẩng cao chiếc cổ thẳng dài, vậy mà chỉ một giây sau, cô đã biến thành con chim đà điểu rúc đầu vào đống cát. Diêm Tiểu Đóa bỗng chốc mất hết tinh thần, cô giả vờ như không nghe thấy gì, quay người một cách duyên dáng cất bước nhỏ, nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng thay đồ.
Cố Nặc Nhất cũng không để tâm, anh ngồi đối diện trước tấm gương, nở ra một nụ cười đã làm nên thương hiệu của mình, miệng khẽ lẩm bẩm: “Đúng là đã rơi vào vòng cám dỗ của tiền bạc rồi.”
Diêm Tiểu Đóa quay trở về hội trường trường quay, không ngờ mấy bà cô đó vẫn còn đứng chắn ở cạnh cửa. Diêm Tiểu Đóa nhớ tới mấy lời nói vừa rồi của Cố Nặc Nhất, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận, cô cười vô cùng xởi lởi: “Các cô à, để cháu kí tên cho các cô...”
Cố Nặc Nhất ngồi ở vị trí bắt mắt nhất trên sân khấu, chương trình diễn ra theo đúng kế hoạch đã lên trước. Mấy cô bé học sinh ngồi ở hàng ghế đầu, tay cầm gậy nhựa phát sáng, miệng không ngừng gọi tên Cố Nặc Nhất một cách điên cuồng, những nhân viên an ninh phải liên tục can thiệp để ổn định trật tự. Sức khỏe của ông diễn viên lão thành rất yếu, đã vẹo đầu sang một bên mà ngáy o o từ lâu, Diêm Tiểu Đóa ngồi cạnh bị nhiễm nên cũng ngáp dài ngáp ngắn. Cô ngày trước cũng từng xuất hiện trong chương trình “Tối nay hẹn hò nhé” rồi, cô luôn cảm thấy chương trình như thế này thật kì quặc, cứ hồi tưởng lại một cách nhát ngừng những mẩu chuyện của ngày xưa, thật là giống những hình ảnh hiện ra trong đầu óc của những người đang hấp hối hay những hình ảnh được hiện ra từ chiếc đèn kéo quân, cứ từng cảnh từng cảnh một, cực kì giật gân. Tuy nhiên, đối với những fan hâm mộ cuồng nhiệt, mê mẩn thần tượng, thì những thứ đó lại là những tin tức đời tư tầm phào quí giá. Để gia tăng tỉ lệ thu xem, những chương trình kiểu này xuất hiện nhan nhản khắp mọi nơi, các đài truyền hình cũng đều tỏ ra hết sức nhiệt tình.
Cuối cùng thì cũng đến màn nói về thanh mai trúc mã, MC dẫn chương trình Ngôn Na đưa ra một câu hỏi để nhử Cố Nặc Nhất: “Có biết tôi đã mời ai đến không?”
Cố Nặc Nhất nở một nụ cười ngọt ngào, lộ ra một vẻ đẹp trai trên mức hoàn hảo: “Không phải là chị đã mời đến một người mà sẽ làm cho tôi xấu hổ đấy chứ?” Lời nói vừa dứt, mấy fan hâm mộ nữ dưới sân khấu đã hét lên the thé như đang đánh ghen.
Nhìn bộ dạng Cố Nặc Nhất lúc đó mà Diêm Tiểu Đóa cảm thấy toát mồ hôi lạnh. Cậu ấy biến hóa thật quá sức nhanh, vừa mới lúc nãy còn là cái bộ dạng cực kì đáng ghét mà.
“Người mà hôm nay chúng tôi mời tới, chính là ngôi sao nhí lừng danh một thời, cô Diêm Tiểu Đóa.”
Ánh đèn soi rọi sân khấu dừng lại ở vị trí của cô, Diêm Tiểu Đóa nhẹ nhàng uyển chuyển đứng dậy, mỉm cười tươi tắn khi đối diện với bộ mặt tỏ vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, lại xen lẫn chút xấu hổ của Cố Nặc Nhất, trong lòng cô âm thầm cổ vũ bản thân, phải giả vờ diễn, diễn cho thật tốt vào.
Điều khiến cho Diêm Tiểu Đóa không thể ngờ tới chính l