Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Yêu Lucifer

Tôi Yêu Lucifer

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015

Lượt xem: 134853

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/853 lượt.

biết kết quả sẽ thế nào? Mày trốn, hắn đuổi, chỉ là dằn vặt nhau mà thôi…”
“Tao không muốn dằn vặt hắn, cũng không muốn hắn đuổi theo…” Cô tuyệt vọng thầm thì.
“Mày thử hỏi lại chính mình, có phải hay không luôn luôn chờ hắn đến?” Xảo Tư lau nước mắt cho cô, “Đừng tưởng rằng tao không biết, mày vẫn luôn đợi sau khi hắn đến mới ngủ yên được, trước đó mày đều trằn trọc cả đêm không thể đi vào giấc ngủ, đành phải trắng đêm cầu nguyện.”
Xảo Tư biết ư? Cô cho là mình đã che giấu rất giỏi, đã đè nén thật sự thành công.
Ở mặt ngoài, cô đã hoàn toàn là một “Hồ Huệ” mới tinh, bình tĩnh mà lý trí, thu lại tất cả mỹ diễm, trở nên mộc mạc không hề thu hút. Cô không hy vọng bất luận ai chú ý tới mình, dù không ai có thể mở ra trái tim đã đóng chặt của mình.
Đè nén lâu dần, cô dần dần tin tưởng, mình chân chính đã bình tĩnh lại.
Thế nhưng, lúc Sùng Hoa xuất hiện trước mặt cô, cô lại không cách nào giải thích tim mình đột nhiên đập nhanh hơn.
Cả một học kỳ, tại sân trường rộng lớn, bọn họ liên tục tình cờ gặp mặt. Thường thường chỉ có một cái nhìn thoáng qua trong nháy mắt, nhưng cô biết, Sùng Hoa không biết đã khổ tâm an bài bao nhiêu thời điểm.
Dần dần, cô phát hiện tình cảm say đắm của mình đối với Sùng Hoa so với trước kia càng khó kiềm chế hơn.
Tựa như đã gạt bỏ đi tất cả tạp chất, giờ phút này hắn tinh khiết an bình hệt như thiên thần bảo hộ, yên lặng chờ đợi bên cạnh cô, cho dù cô không bao giờ chịu thừa nhận.
“Tao… Tao không đi nữa.” Cô rã rời co quắp trong lòng Xảo Tư, “Mày nói đúng, tao trốn được hắn, lại không trốn được chính mình…”
Sự thật này khiến cô vô cùng bất lực.
***
Sau một chồng bưu thiếp phong cảnh, kỳ nghỉ đông đã kết thúc.
Có lẽ đối với người khác mà nói thì rất ngắn, nhưng đối với Diễm Nhiên lại rất dài thật dài. Bước đến giảng đường, cô căng thẳng hồi hộp hệt như lần đầu đi dạy vậy.
Cô chần chờ nhìn về phía chỗ Sùng Hoa hay ngồi, phát hiện không phải hắn, trái tim như rơi vào hầm băng, mãi đến khi phát hiện Sùng Hoa ngồi ở hàng ghế đầu, cô có chút kinh hãi, cũng có chút chua xót ngọt ngào.
Ánh mắt xinh đẹp của hắn, vẫn như trước kia mà đầy ắp yêu thương thuần khiết vậy.
Khẽ ho một tiếng, nuốt xuống cổ họng mơ hồ có chút nghẹn, giọng cô ôn nhu mà trầm thấp bắt đầu giảng bài, đầy cảm tình.
Đây là… khoảng cách lý tưởng nhất sao? Cách một bàn giáo viên, nhìn nhau không nói một lời, ai cũng sẽ không thương tổn đến ai.
Tan lớp, tất cả sinh viên đều đi ra ngoài, chỉ có hắn dự thính vẫn còn yên lặng ngồi ở đó.
Thu hồi tài liệu giảng dạy, Diễm Nhiên không thể kiềm chế nhìn hắn một cái, mới vội vàng rời đi.
Sùng Hoa trong lòng tràn ngập vui mừng. Tuy chỉ một thoáng ngắn ngủi, nhưng là cái nhìn duy nhất thuộc về hắn. Thiên ngôn vạn ngữ, cũng không bằng một ánh nhìn kia.
Ánh mắt kia, làm cho hắn cảm thấy một năm chờ đợi đã có hồi báo. Chờ đợi trong thời gian dài như vậy, hắn càng phát hiện thêm nhiều bộ mặt của cô hơn.
Hỏi hắn thích Diễm Nhiên của trước kia, hay là Hồ Huệ của hiện tại… Hắn đều thích như nhau. Hoặc là, chỉ cần cô là Diễm Nhiên là được rồi, tên gọi là gì cũng không quan trọng.
Càng hiểu biết cô, lại càng yêu cô.
Bắt gặp thân ảnh thon gầy cô đi trong vườn trường, trái tim của hắn đập lỗi nhịp, muốn ôm lấy bờ vai gầy yếu của cô.
Nhưng, hắn không dám.
Hắn biết Diễm Nhiên sẽ lại bỏ trốn, hiện tại điều hắn lo lắng ngày ngày đêm đêm chính là chuyện này — Không biết một ngày nào đó, Diễm Nhiên sẽ lại biến mất ở trước mặt hắn.
***
“Lại dây dưa nữa, chúng mình phải lên tiểu học luôn.” Bạch Soái Soái phờ phạc ỉu xìu nói, “Thật vất vả mới trốn khỏi vườn trẻ kia, nay xem ra, tiểu học là không thể tránh khỏi rầu.” Nói đoạn lại nổi sùng lên, “Đều tại chủ ý ngu ngốc của ngươi, bây giờ thì tốt rồi, bọn họ nhòm tới nhòm lui cũng nhòm cả một năm, một chút tiến triển cũng không thấy đâu! Rốt cuộc là có muốn hay không muốn phụ lòng, sổ thiện ác này điền vào thế nào a, ta hỏi ngươi đó?!”
“Ồn ào cái gì?” Mặc Mặc Hắc vừa xem phim Nhật, vừa cảm động rút khăn giấy lau nước mắt rào rào, “Để yên cho ta xem xong có được không? Hức hức… Thật đáng thương mà… Tại sao yêu nhau lại không được ở bên nhau, thật sự là rất không công bằng…”
Bạch Soái Soái giận dữ, búng tay một cái làm nổ TV.
Mặc Mặc Hắc miệng trương thành chữ O, “Ngươi… Ngươi tên hỗn đản này! Đoạn kết của ta! Ta còn chưa xem xong ngươi liền làm nổ banh…”
Cô bé nhào qua liều mạng cùng Bạch Soái Soái, hai người lại đánh nhau.
Trong lúc vật lộn, Bạch Soái Soái không cẩn thận đụng đến ‘chỗ’ không nên đụng, vẻ mặt kinh ngạc, “Dáng người ma nữ… kém thế sao ta?”
Mặc Mặc Hắc nâng tay liền cho hắn một bạt tai, “Ngươi… ngươi vô lại a, ta ở nhân gian thân phận là đứa trẻ, kiếm đâu ra có dáng người?!”
“Ta cũng không phải chưa từng thấy bộ dáng trước khi biến thân của ngươi, muốn dáng cũng không có dáng…” còn chưa nói dứt lời, mặt hắn đã đỏ lên.
“Ai cần ngươi quản!” Cô bảo vệ hai quả đào trước ngực, trừng mắt hung dữ nói.
“Đương nhiên chỉ có ta mới có thể quản!” Bạ