XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tổng Giám Đốc Và Cô Thư Ký

Tổng Giám Đốc Và Cô Thư Ký

Tác giả: Đỗ Nhâm

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134685

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/685 lượt.

Đúng rồi, thuận tiện cũng mang giúp tân tổng giám đốc một suất.”
"Cái gì?" Tiêu Mai kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô.
Phạm Y thở dài bất đắc dĩ, "Trừ phi cô muốn nghe một con sư tử đói kêu to."
"Oh, nói cũng phải." Tiêu Mai lập tức tỏ vẻ hiểu rõ.
Khi đói bụng bình thường tính tình sẽ không tốt lắm, nhất là đàn ông. Vì vậy, vì cuộc sống tương lai có thể trôi qua vui vẻ, vẫn phải để cho anh ta không đói bụng nghe báo cáo.
"Chúc tôi may mắn đi." Đi ngang qua Tiêu Mai thì Phạm Y làm vẻ mặt khoa trương. Tiêu Mai cũng rất hiểu ý làm dấu chữ thập ở trước ngực, chân thành cầu nguyện cho cô, khẽ nói nói: "Chúa Trời sẽ luôn ở bên cậu."
Hít một hơi thật sâu, tâm trạng thấp thỏm dần bình tĩnh lại, hơi thở gấp gáp trở lại bình thường, Phạm Y mới giơ tay lên gõ nhẹ vào cửa phòng làm việc tổng giám đốc.
"Mời vào."
Tầm mắt rơi vào công văn trên tay người Mộ Duy Dung, không ngẩng đầu lên.
Thấy Phạm Y nhìn chằm chằm vào công văn trên tay mình, ánh mắt chuyên chú. Cũng là phòng làm việc này, đáng tiếc người kia cũng không phải anh cả Vi Vân mà cô quen.......
"À....... Ừm......." Phạm Y mấp máy môi, cố gắng duy trì thái độ tự nhiên.
"Chờ tôi thêm một phút là xong rồi." Duy Dung đẩy mắt kính lên, nhanh chóng di động bút ngòi vàng, ngay sau đó ký tên lên công văn, lúc này mới ngẩng đầu lên.
"Ngồi đi." Duy Dung chỉ vào cái ghế sa lon cách đó không xa.
Vẻ mặt cô nghiêm túc, nói hờ hững: "Không cần, tôi đứng là được rồi."
"Sợ tôi ăn thịt cô à?" Thấy vẻ mặt cứng ngắc của cô, anh không nhịn được đùa cợt.
"Không, không phải." Bị vạch trần, Phạm Y rất lúng túng.
"Vậy thì đi tìm chỗ ngồi đi." Duy Dung đi đến ghế sa lon, hai người ngồi xuống ghế. "Tôi không có thói quen ngẩng đầu nghe báo cáo."
Sau đó anh lại hỏi: "Đúng rồi, phải bao lâu mới báo cáo xong?"
"It nhất cũng phải hai, ba giờ." Cạnh Thiên là xí nghiệp lớn, mấy dự án gần đây thì phải báo cáo rất lâu, nhưng mà cô đã rút gọn khá nhiều rồi.
Duy Dung trầm tư. "Tôi muốn trợ lý đưa hai tách cà phê và một chút điểm tâm vào."
"Hả?" Phạm Y Lộ tỏ vẻ nghi ngờ.
"Sắp mười một giờ rồi, cô báo cáo, chỉ sợ chúng ta cũng không có cơm trưa mà ăn." Anh cũng không phải là hạng cấp trên ngược đãi cấp dưới.
"Được." Cô nhấn nút điện thoại, nối với phòng trợ lý giao cho Tiểu Chu: "Tiểu Chu, mang hai tách cà phê, làm phiền anh đến công ty đối diện......."
Phạm Y đang giao phó cho trợ lý, đột nhiên trước mắt hiện ra một bàn tay to nhấn tắt điện thoại của cô, Phạm Y kinh ngạc nhìn anh.
"Thôi, chúng ta đến nhà hàng đối diện công ty ăn cơm, sau đó cô báo cáo luôn." Anh cười lưu manh, vẻ mặt vô cùng quan tâm.
"Vừa ăn vừa báo cáo?" Chưa từng có kinh nghiệm, mặc dù cô đã cùng anh cả Vi Vân nhưng Vi Vân là chồng của Sở Tịnh, vì để tránh lời đồn đại không hay, trừ phi Sở Tịnh cũng ở đây, nếu không cô tuyệt đối không ra ngoài ăn với Vi Vân.
"Có vấn đề gì?" Anh như cười như không, nghiêng người, tiến lại gần nhìn cô, hơi thở phả lên mặt cô.
Cô lập tức nín thở, không dám cử động, sững sờ nhìn gương mặt anh tuấn cười xấu xa của anh.
"Không dám, anh là tổng giám đốc, do anh quyết định." Dân không đấu với quan, đạo lý này cô hiểu.
"Sao còn chưa đi?"
Nháy mắt sau đó, anh cầm lấy tài liệu trên tay cô, tay kia nắm bàn tay nhỏ bé của cô.
"Anh làm gì vậy?" Mắt to mắt nhìn chằm chằm tay anh.
Duy Dung buồn cười, nhướng mày. "Ăn cơm, nghe báo cáo!"
Phạm Y bực mình chỉ vào bàn tay đang nắm tay cô."Tự tôi sẽ đi."
Cô không biết anh và thư ký của anh đối xử với nhau thế nào, nhưng đối với Phạm Y mà nói, mập mờ như vậy, cô không thể thích ứng, huống chi hôm nay cô mới bị anh trêu tức vẫn còn chưa tiêu.
"Để ý vậy à?" Anh cười khẽ.
"Tôi không quen, cũng không thích." Hơn nữa đối tượng là anh.
"Như vậy cô tốt nhất nên quen, bởi vì cô là thư ký của tôi, về sau cùng tôi đi dự tiệc, còn nhiều tình huống thân thiết nữa." Anh cố ý đưa tay vòng qua hông cô.
"Buông tôi ra!" Mặt của cô biến thành màu đen, ra sức giãy dụa. "Tôi không tham dự tiệc đâu." Trước kia, đó là công việc của Sở Tịnh.
"Đó là ngày trước, bắt đầu từ hôm nay, cô phải cùng với tôi xuất hiện tại các bữa tiệc." Đây là mệnh lệnh, anh là tổng giám đốc có quyền quyết định.
“Anh thật ngang ngược." Cô kháng nghị.
"Chẳng phải cô đã lĩnh giáo rồi sao?" Nghiêng người về phía trước, hơi thở nóng bỏng của anh phả bên tai cô, làm tim cô đập nhanh hơn. "Tôi......."
Phạm Y chưa nói hết, anh lập tức lại gần, miệng nói chuyện đương nhiên, mà khóe miệng nở nụ cười rộng thêm. "Tôi biết rõ cô là thư ký của tôi, còn Vi Vân đặc biệt giao phó phải chăm sóc cô thật tốt."
Ai cũng có thể sa thải, duy chỉ cô em gái tốt không thể bị sa thải. Nhưng mà anh cảm thấy chuyện cũng không đơn giản, nếu không Sở Tịnh cũng sẽ không một mình đến Châu Âu giải sầu.
Phạm Y hoàn toàn bất lực với nụ cười quỷ dị của Duy Dung.
Hazi, anh cả Vi Vân, cái người này là bạn tốt anh đấy à?!
Lại một lần nữa, Phạm Y thua trận.
Thua không nói lại được với Duy Dung, cảm thấy không còn sức lực