
Tác giả: Đỗ Nhâm
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 134680
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/680 lượt.
i nghĩ chúng ta nên nhanh chóng tiếng hành báo cáo thôi."
Bởi vì dạ dày không khỏe bắt đầu co rút đau đớn, Phạm Y hơi nhíu mày.
"Sao cô lại cau mày?" Anh phát hiện cô nhăn mặt.
"Không sao." Anh ta nhìn cẩn thận như vậy làm gì?
Anh kiên trì nói, "Có, tôi thấy được." Cô đang nói dối.
Đóng lại tài liệu vừa mở, Phạm Y quyết định không thể ngược đãi bản thân mình thu hồi tài liệu lại, sau đó đứng lên.
"Tôi nghĩ hôm nay tổng giám đốc hình như không vội nghe báo cáo, như vậy tôi về công ty trước."
Ánh mắt cô nhìn anh lạnh lùng như dao, nếu như anh còn dám ý kiến sẽ bị ánh mắt của cô giết chết rồi bị cô xé nuốt sống vào bụng.
Không muốn lấy mạng mình ra đùa, anh phối hợp nhún vai, "Được rồi, vậy thì đổi sang ngày mai."
Phạm Y lấy tiền ra trả phần ăn của cô, hơn nữa còn cộng thêm 10% tiền boa, "Đây là phí bữa trưa hôm nay của tôi."
Công ra công, tư ra tư, mặc dù anh đề nghị đến nhà hàng dùng cơm và nghe báo cáo, nhưng cô không muốn nợ anh.
"Ăn cơm với phụ nữ, tôi không quen để phụ nữ trả tiền." Không để ý tới tiền trên bàn của cô, Duy Dung cầm tờ hóa đơn trả tiền.
Ôi, người con gái này lúc tỉnh táo thì nóng nảy quật cường như con rệp, tuyệt đối không làm người ta yêu thích, còn khi say rượu thì lại khiến người ta thương yêu.
"Cạnh Thiên xin nghe." Kẹp điện thoại trên vai, một tay lật xem bản kế hoạch Mộ Duy Dung giao, tay kia nhanh chóng viết tên của người vừa liên lạc, lúc này cô mới buông điện thoại xuống, ngay sau đó gọi một cuộc điện thoại.
"Ôi, chủ tịch Uông, đã lâu không gặp, ông khỏe không."
Thật ra là hoàn toàn chưa từng gặp mặt, bởi vì lần trước người đi ký hợp đồng cùng Vi Vân là Sở Tịnh, nhưng chủ tịch Uông yêu thích nữ sắc đã nổi danh, may là Phạm Y chỉ phụ trách liên lạc, về phần bàn bạc công việc đều là do Vi Vân đích thân xử lý.
"Thư ký Tả, nghe nói Cạnh Thiên thay tổng giám đốc mới à? Không phải việc kinh doanh của công ty xảy ra chuyện gì đấy chứ?" Đối phương lo lắng hỏi.
"Không phải chuyện này, chủ tịch Uông quá nhạy cảm rồi." Thuận tay cầm ly trà uống một ngụm, Phạm Y nói tiếp: "Tổng giám đốc Vi chúng tôi có chuyện phải đi Châu Âu. Ông cũng biết bà Vi xảy ra chuyện ở Châu Âu, tổng giám đốc phải sang đấy xử lý, nhưng anh ấy lại sợ thời gian không có ở đây nhà máy sẽ hiểu lầm hoặc là tạm thời có chuyện phải giải quyết, cho nên liền ủy thác cho tổng giám đốc Mộ của Tề Việt xử lý nghiệp vụ trong công ty. Chúng tôi hợp tác chăm sóc khách hàng, không phải việc kinh doanh của công ty xảy ra vấn đề."
"Nhưng truyền ra ngoài......."
Phạm Y lập tức cắt ngang, "Ông yên tâm, dự án hợp tác không thành vấn đề, còn nếu chủ tịch Uông không yên lòng, công trình này Cạnh Thiên chúng tôi có thể tự hoàn thành, chỉ cần chủ tịch Uông không đau lòng vì những tổn thất sau hủy bỏ hợp đồng, lập tức sẽ làm quý công ty tổn thất hơn ngàn vạn."
"Đây đúng là tổn thất lớn." Đối phương vẫn còn do dự.
"Đúng vậy, cho nên đứng ở lập trường của ông, tôi hy vọng chủ tịch Uông nghĩ lại." Giọng Phạm Y mềm mại, nếu vô tình nghe thấy sẽ làm cho người ta lầm tưởng cô đang nói chuyện điện thoại của mình.
"Được rồi, vậy tôi sẽ suy nghĩ thêm."
Giọng nói dịu dàng tinh tế của phụ nữ là thuốc chữa tâm trạng bất an tốt nhất, cũng là sức hấp dẫn mà đàn ông không thể kháng cự.
"Chủ tịch Uông, ông yên tâm, tất cả đều không thành vấn đề, thật sự là ông quá lo lắng. Nếu như ông có rãnh rỗi, không ngại tới đây uống cà phê tìm hiểu thì ông sẽ phát hiện thật ra Cạnh Thiên vẫn duy trì như cũ và nhất định sẽ phát triển lớn mạnh hơn." Phạm Y xoa dịu tâm tình lo lắng của chủ tịch Uông bằng giọng nói dịu dàng.
Nghe thấy giọng nói có thể làm cho xương người mềm đi một nửa, nếu như là người đẹp dịu dàng vậy thì quá hoàn mỹ! Sắc dục trong lòng chủ tịch Uông được vén lên. Ông ta hỏi với giọng huyền bí: "Uống cà phê? Thư ký Tả mời tôi sao?"
Sao cô không hiểu ý của chủ tịch Uông không chỉ đơn thuần là "Cà phê", nhưng mà là cấp dưới thì không thể đắc tội với khách hàng, cộng thêm chủ tịch Uông còn là một trong những khách hàng của Cạnh Thiên, Vi Vân không có ở đây, tổng giám đốc mới tính khí lại khó có thể nắm bắt, Phạm Y cũng chỉ có thể tạm thời giả bộ ngu, làm bộ không hiểu.
“Dĩ nhiên." Vẫn là giọng nói ngọt như mật, ở trong lòng Phạm Y lại nghiến răng nghiến lợi mắng to ông ta là đồ lão già háo sắc.
Chủ tịch Uông cười to, "Tốt, tốt, tôi nhất định sắp xếp thời gian, lúc đó đến tìm thư ký Tả xin ly cà phê!!"
"Nhất định, tôi sẽ giữ lại cà phê Blue Mountain chờ chủ tịch Uông hạ cố đến chơi." Dĩ nhiên cũng cho vào cà phê của ông năm cân bã đậu! Phạm Y thầm nghĩ.
Để điện thoại xuống, Phạm Y không vui nói thầm, hoàn toàn không biết có người đã sớm tựa vào cạnh cửa, mặt nghiền ngẫm nghe cô dùng khả năng đáng yêu nói bằng chắt giọng mềm mại đáng yêu như mật trấn an khách hàng.
"Thì ra là Cạnh Thiên đều là dùng sắc đẹp trấn an khách hàng." Anh tặc lưỡi.
Phạm Y nghe tiếng quay đầu, vừa lúc gặp sắc mặt khinh miệt của Mộ Duy Dung, trong chớp mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
"Tôi.