Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Trước Của Kim Chủ

Vợ Trước Của Kim Chủ

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134551

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/551 lượt.

ó đã vội chạy mất bóng, khiến anh nổi điên!
Cuộc đời anh lần đầu tiên yêu điên cuồng một người như vậy, mới biết cô chưa được ba ngày đã muốn trói cô bên cạnh, dùng toàn tâm toàn ý chiều chuộng cô, yêu thương cô. Kết quả là cô không từ mà biệt bỏ đi, để lại cho anh là một lá đơn li hôn gửi qua bưu điện.
Lý Phong anh, từ khi cất tiếng khóc chào đời chính là thiên chi kiêu tử (cậu ấm), sống trong gia đình giàu có, tướng mạo xuất sắc, đầu óc thông minh cùng tính tình hòa nhã, cuộc sống của anh một đường trôi chảy, có thể nói là muốn gì được đấy, chưa từng bị thất bại. Nhưng khi anh 29 tuổi, một người phụ nữ 24 tuổi là Trạm Na kia đã đánh bại anh hoàn toàn.
Cô khiến cho anh giống như kẻ điên mà chìm đắm trong tửu sắc (rau này bị sâu à) ý chí tinh thần sa sút, cuối cùng Annie thật sự không nhịn được, liên lạc với người nhà anh ở Arab đến đem anh đưa về.
Sau này, anh sống mơ màng suốt ba năm, cho đến khi em anh đi du thuyền chơi gặp chuyện không may, mẹ phát điên, ý chí của ba cũng bị phá vỡ, anh mới tỉnh táo lại nhận trách nhiệm của trưởng tử mà vực dậy gia đình.
Sau này cuộc sống trở nên bận rộn, anh bắt đầu linh loạt trở lại.
Sau đó, anh bắt đầu nhớ lại năm đó cô đột nhiên rời khỏi anh, tìm mọi chân tơ kẽ tóc tìm ra vấn đề, một lần nữa bước lên sự đau đớn ấy.
Sau này quen biết cùng Tề Thác là ngoài ý muốn, nhưng anh vạn vạn không nghĩ đến, mình nhờ đám bạn này mới tìm được người mà anh luôn luôn tìm kiếm – Trạm Na.
– Anh đừng im lặng, trả lời câu hỏi của em!
Lý Phong trầm mặc khiến cho Trạm Na hoảng loạn thúc giục.
Anh nhìn cô không chớp mắt, từ tốn nói:
– Em không biết đáp án hay sao?
Cô vội lắc đầu:
– Em làm sao biết được? Rốt cuộc là vì sao?
Anh lại nhìn cô rồi đứng dậy:
– Em tự nghĩ đi.
– Cái gì? Trạm Na ngây người nhìn anh bước ra cửa: – anh muốn đi đâu?
– Về nhà
– Cái gì? Cô kinh ngạc kêu: – nhưng chúng ta còn chưa nói xong, anh hưa trả lời câu hỏi của em.
Cô còn chưa nói xong, Lý Phong đã đi thẳng ra cửa còn dùng sức đóng cửa phát ra tiếng “ầm” lớn.
Cô ngây như phỗng đứng ở phòng khách, cánh cửa đóng chặt, há hốc mồm.






Ba giờ sáng, Trạm Na lăn lộn trên giường, mãi không chợp mắt.
Cô nghĩ đến đau đầu, rõ ràng cô đã rời đi sao anh không cùng Annie kết hôn. Là vì đánh mất đơn li hôn đã kí tên của cô sao? Cho dù là làm mất thì bọn họ xa nhau đã năm năm, anh muốn tòa khởi tố li hôn cũng là chuyện đơn giản thôi, cho nên cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Mà bây giờ, sau năm năm tìm đến cô, chỉ nói một câu lấp lửng rồi lại bỏ đi.
Cô cứ nghĩ, cố hết sức mà nghĩ, nghĩ đến đầu nổ tung mà vẫn không tìm ra đáp án.
Cô sắp điên rồi, vì sao anh để cô suy nghĩ lung tung mà không trực tiếp nói rõ đáp án cho cô, anh làm vậy là có ý gì?
Cô vội vàng thay quần áo, chạy vào phòng tắm đánh răng rửa mặt rồi trang điểm qua loa, gọi điện cho khách hàng đổi lại thời gian hẹn. Thời gian cấp bách đành phải nhất tâm nhị dụng (cùng lúc làm nhiều việc khác nhau)
Cô thật sự chết chắc rồi. Sáng hôm nay 9h công ty họp, 10h có cuộc họp báo. Hai tháng nay công việc của cô không lấy làm tốt đẹp, lại còn hai tên hỗn đản vì không theo đuổi được cô mà hủy bỏ việc mua phiếu bảo hiểm, hại cô rơi vào sổ đen của cấp trên, mà hôm nay lại càng họa vô đơn chí….
Đáng giận, đáng giận, đáng giận, hai tháng nay cô dính vận đen gì mà xui xẻo liên tiếp thế này?
– … Vâng, thật xin lỗi, tôi đã tới muộn rồi mới liên lạc với ngài…. vâng, cảm ơn ngài, tạm biệt.
Vừa gọi điện cho khách hàng vừa vội vàng thay tất chân, để tóc xõa tự nhiên, cầm ví, di động, tư liệu bảo hiểm, vội vàng đeo giầy đã chạy ra khỏi cửa, lấy tốc độ nhanh nhất để đến công ty.
Lúc đến công ty, thời gian đã qua trưa một chút, trong công ty chỉ còn lại vài người, phần lớn đồng nghiệp không phải đi ra ngoài ăn cơm thì cũng là có việc.
Tình huống trước mắt khiến cô không biết nên vui hay buồn. Bởi lẽ người xem cô bị mắng có ít đi nhưng ở lại xem cô bị mắng vừa vặn lại là đối thủ một mất một còn của cô.
Đáng ghét! Những kẻ này chắc chắn là ở lại để xem kịch vui.
– Ây, Trạm chủ nhiệm cô cuối cùng cũng đến. Chúng tôi còn đang thảo luận xem có phải hay không nên báo cảnh sát tìm cô đấy.
– Đúng thế, sao có thể không đến công ty họp?
– Đúng rồi, cho nên chúng tôi còn tưởng cô tới công ty sớm, đi đường không cẩn thận bị xe đâm.
– Nếu không phải bị đâm xe thì cũng có khả năng người đàn ông bị cô đùa bỡn bắt cóc đi nha, thật sự làm chúng tôi lo lắng muốn chết.
– Đúng vậy, may mà cô đã đến, vậy chúng tôi không cần báo cảnh sát, thật là đáng tiếc…. không phải là chuyện tốt chuyện tốt, mọi người nói đúng không?
Lời nói châm chọc sâu cay, cả năm kẻ đều cùng gật đầu, trên mặt đều cười dối trá.
– Cảm ơn mọi người quan tâm. Trạm Na ngoài cười nhưng trong lòng không cười, không muốn lãng phí thời gian cũng bọn họ nên xoay người đến phòng quản lí thú tội.
“Cốc cốc” Cô gõ cửa.
– Mời vào.
Tiếng quản lí Lâm Chấn Vỹ truyền ra.


Ring ring