80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vương Gia Lấy Vợ

Vương Gia Lấy Vợ

Tác giả: Trạm Lộ

Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015

Lượt xem: 134775

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/775 lượt.

g trộm mang nàng rời khỏi Dưỡng Tâm Cung.
"Nhị Vương gia, nhanh như vậy đã rời đi sao?" Thái giám liên tục không ngừng đưa tiễn ở cửa ra vào.
"Giúp ta chuyển lời tới Thu Hoằng, nói ta đi trước một bước." Hắn kéo Chu Tĩnh Dương lên xe ngựa, vội vàng thúc giục: "Hồi phủ đi." Xe ngựa vừa động, hắn nhìn nàng ngồi ở đối diện: "Được rồi, tiểu Mị, hiện tại không có người khác, nhanh nói cho ta biết, vừa rồi phụ hoàng nói cái gì với ngươi?"
Chu Tĩnh Dương còn muốn lên tiếng, hắn đã đè tay của nàng lại: "Chuyện này không cần ngươi ra mặt, đến nơi đó, ngươi cũng không cần nói, xem ta làm gì cho ngươi hả giận."
"Nhưng mà… ngươi và Thái tử huyên náo… Hoàng thượng sẽ tức giận."
Hoàng Phủ Mông cười: "Huyên náo, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ huyên náo với hắn sao?"
"Vậy…" Nàng có chút khó hiểu.
"Đứa nhỏ này." Hắn bắt đầu trêu chọc nàng, hướng trán của nàng đánh nhẹ một cái: "Ngươi ngốc như vậy, làm sao sống được tới bây giờ? Lại có thể không bị người lừa gạt bán đi sao?"
Nàng vuốt vuốt trán, ngập ngừng nói: "Không có người muốn bán ta."
"Chẳng phải hiện tại đã có rồi?" Hoàng Phủ Mông cười, nét cười có chút lạnh lẽo.
Thái tử bận rộn một đêm, thật vất vả mới tiễn sứ thần Tây Nhạc rời đi, đang muốn nghỉ ngơi tốt một chút, thái giám canh giữ lại khẩn trương tiến đến nói Mông vương tới đây.
Hắn cả kinh, đang muốn tìm cớ cự tuyệt, Hoàng Phủ Mông cũng đã tự mình đi vào trong điện.
"Đã đến phủ của đại ca, cần gì phiền toái như vậy, nói là truyền đạt, lại để ta chờ cả buổi ở cửa, chẳng lẽ đại ca còn cất giấu bí mật gì không thể cho ai biết hay sao?"
Hoàng Phủ Thiện vội nở nụ cười nghênh tiếp: "Nhị đệ, đêm nay không phải mừng thọ mẫu hậu sao? Sao lại chạy đến nơi này vậy?"
"Đúng là đang mừng thọ mẫu hậu, cho nên ta mới đến nhìn xem, sao đại ca dám không tham dự gia yến?" Hắn ôm cả bờ vai Chu Tĩnh Dương, khóe môi nhếch lên ý cười.
"Ngươi biết công sự của Đại ca bận rộn, Mi Lâm Đại công chúa Tây Nhạc đến, dày vò ta đến muốn ngã ngửa, một ngày thật vất vả mới bận rộn mới có thể rảnh rỗi thở một ngụm, kết quả ngươi lại tới nữa."
Hoàng Phủ Mông nhíu mi: "Đại ca là nói ta không được tới sao?"
"Không dám, ngươi là khách quý, ngày thường ta cầu còn không được, nào dám ghét bỏ!" Hoàng Phủ Thiện đã gọi người đổi trà mới, mời hai người ngồi xuống.
Hắn bắt chéo chân, vừa uống trà, vừa thờ ơ nói: "Nghe nói lần này Mi Lâm công chúa tới, còn có chuyện đại sự phải làm?" Nói tới chỗ này liền dừng lại, không hỏi tiếp nữa.
Hoàng Phủ Thiện đành phải nói tiếp: "Đúng, nàng đã là nữ vương rồi, chính mình còn chưa có hoàng phu, không biết vì sao, lại đến cầu thân cho đệ đệ của nàng trước."
"Đối phương nhìn trúng ai, Ngũ muội hay Thất muội?"
Hắn do dự trả lời: "Cái này… vẫn chưa xác định, thật ra đối phương cũng không đặc biệt muốn chọn người nào, chuyện lớn như vậy, đương nhiên cần phụ hoàng mẫu hậu quyết định rồi."
"Loại chuyện hòa thân này, qua nhiều triều đại, chưa từng nghe đến có bao nhiêu ví dụ tốt, thà là chúng ta nương tựa vào nhau còn hơn để muội muội bị đưa đến nước khác chịu tội, chúng ta làm huynh trưởng tốt hơn nên tự mình gắng sức, Đại ca, ngươi nói có phải hay không?"
Đạo lý Nhị đệ nói thật rõ ràng, đương nhiên hắn phải gật đầu liên tục.
"Nhưng đáng sợ nhất chính là, muội muội cũng đưa đi, lúc đó các ca ca lại thủ túc tương tàn, một quốc gia tốt, không đợi người ngoài đánh, đã tự chặt tay chân, mới thật bị thiên hạ chê cười." Hoàng Phủ Mông vừa nhấp một ngụm trà, đột nhiên thay đổi đề tài: "Hương vị trà thật ngon, không giống trà trồng ở nước ta, đại ca lấy ở đâu vậy?"
Vẻ mặt Hoàng Phủ Thiện xấu hổ: "Là hôm qua Phụ hoàng thưởng cho ta, nói là mua được từ Xích Tiêu quốc."
"Phụ hoàng chính là thiên vị ngươi, trà ngon như thế cũng không thưởng cho ta? Ngày mai ta sẽ náo loạn với phụ hoàng."
Hắn vội vàng nói: "Ngày hôm qua ta ở ngự thư phòng của phụ hoàng cùng phụ hoàng bàn chuyện, chẳng qua là hắn thuận tay thưởng cho ta, nếu ngươi thích, phủ của ta còn ba lạng, gọi người gói kỹ mang qua cho ngươi."
"Vẫn là Đại ca thương ta." Hoàng Phủ Mông cười chắp tay: "Vậy tiểu đệ đa tạ." Hắn quay đầu lại đẩy Chu Tĩnh Dương một cái: "Tiểu Mị, còn không tạ ơn Thái tử Đại ca?"
Bởi vì nàng "phụng mệnh" không lên tiếng, cho nên vẫn im lặng đứng bên cạnh nhìn, đột nhiên bị hắn nhắc tới, theo bản năng đáp lại một tiếng: "Tạ ơn Thái tử… Đại ca."
Da mặt Hoàng Phủ Thiện co quắp: "Nhị đệ, loại chuyện nhỏ nhặt này ngươi còn phiền đến những người khác làm cái gì?"
"Hiện tại tiểu Mị ở trong phủ của ta, chính là người nhà của ta, trà này mang về cũng là cho nàng uống, nàng đương nhiên cũng phải tạ ơn ngươi." Hoàng Phủ Mông lại giật mình dường như nhớ tới chuyện gì: "Đúng rồi, Đại ca, đã quên nói với ngươi, thích khách lần trước người của ta đã tra ra chút manh mối rồi, nói là Hắc Nha Môn gì đó, Đại ca có nghe qua tên này chưa?"
Sắc mặt hắn khẽ biến: "Ta chưa bao giờ tiếp xúc với người giang hồ, phụ hoàng cũng nghiêm cấm con cháu hoàng thất chúng ta kết giao với những người