
Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
Tác giả: Trinh Tử
Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015
Lượt xem: 134583
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/583 lượt.
ả mạo, tín vật Ngọc Phật Châu cũng là hắn bí mật trộm được.
Giống như năm đó hắn dâng sủng cơ lên cho Phục Thiên, dựa vào cái này âm thầm điều khiển quốc chính. Phục Thiên diệt vong, không trở thành Hoàng Đế hắn định dùng phương pháp giống như cũ khống chế Hiên Viên Sơ. Đám người Hiên Viên Sơ làm bộ bị lừa, kì thực cung quân nhập úng, cẩn thận thăm dò vạch trần thủ đoạn của Tả Tướng. Mấy ngày nay bọn họ rời kinh chính là đi tìm toàn bộ chứng cớ, dò xét Phủ Tả Tướng.
Nhưng mà bọn hắn vạn vạn không ngờ, Công Chúa giả lòng ghen tỵ gây chuyện, lại thừa dịp bọn họ rời cung mưu hại Lý Mạt Nhi.
Nghe xong những lời này, khuôn mặt đỏ ửng nhợt nhạt như sắp chết của Lý Mạt Nhi cuối cùng cũng hiện lên một tia nhẹ nhõm.
"Vĩnh Lạc. . . . . ." Chỗ ngồi của Liên Bình bị Phục Khuyết chiếm mất, trên mặt của hắn vẫn là kinh hoảng hiếm thấy, nhưng kỳ quái là, hắn thế nhưng hướng về phía nàng gọi Vĩnh Lạc?
Nàng không hiểu, nhưng nàng không còn hơi sức để hỏi.
"Hoàng Thượng. . . . . ." Nàng nuốt xuống vị ngai ngái đầy miệng mới mở miệng.
"Nàng cố chống đỡ! Thái y lập tức tới đây rồi !" Gương mặt tuấn tú của Hiên Viên Sơ tràn đầy nước mắt nước mũi, chứng minh khóc thành ra như vậy vẫn sẽ rất xấu xí, nhưng mà Lý Mạt Nhi cũng đã không còn hơi sức để giễu cợt hắn.
Nàng lắc đầu, biết mạng sống của mình đang nhanh chóng tàn lụi.
"Bảo trọng. . . . . . Bye bye. . . . . ." Nàng nhẹ nhàng nắm tay của hắn, thoải mái nâng khóe miệng lên.
Biết hắn không có cố ý muốn nàng chết, vậy cũng tốt.
Lý Mạt Nhi nghĩ như vậy, từ từ buông lỏng tay ra, mí mắt dần dần khép lại.
Tại cái liếc mắt sau cùng của nàng, Hiên Viên Sơ bi thương ngửa mặt lên trời kêu lớn, đột nhiên khạc ra một ngụm máu tươi.
Uây... uây... hết chương cuối cả hai anh chị đều hộc máu mà sao ko có nàng nào kích động vậy... Ta hụt hẫng. Còn tưởng sắp có bão đổ bộ chứ!!!
Chap sau sẽ có bất ngờ kinh thiên động địa về tác giả màn hạ độc Hiên Viên ca ở chương 8. Muốn biết là ai ko? Vậy mau mau thank + cmt thôi nào?
Đảo mắt thời tiết đã tiến vào mùa đông giá rét, nước Vị nghênh đón trận tuyết đầu mùa trong năm nay, trong một đêm, cả nước trên dưới đều bao phủ bởi một màu trắng bạc, phong cảnh có thể nói là đẹp không sao tả xiết.
"Lạnh quá!"
Trên người tiểu nhân nhi bọc một bộ áo lông cáo trắng như tuyết cơ hồ muốn cùng với cảnh tuyết rơi trước mắt hòa làm một thể, bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết đưa tới bên khóe miệng, một đôi tay lớn liền từ phía sau tiến tới kéo lấy, nhiệt độ trong lòng bàn tay lớn trong nháy mắt liền đem bàn tay nhỏ lạnh lẽo ủ ấm.
"Biết lạnh còn chạy tới trên ban công tìm khổ?" Sắc mặt của Hiên Viên Sơ chủ nhân của bàn tay lớn mang theo trách cứ, đồng thời cũng đem người trong ngực ôm càng chặt hơn.
Người được hắn ôm chặt chính là Lý Mạt Nhi đã sống lại, cũng chính là tân Hoàng Hậu hiện tại ở nước Vị.
Thì ra là Hạ thái y đã kịp thời tráo đổi thuốc độc, đổi thành một loại thuốc giả chết, sau khi dùng sẽ hiện lên hiện tưởng giả tưởng khí tuyệt tử vong, đợi ba ngày sau là có thể khôi phục sức sống.
Trải qua khó khăn hữu kinh vô hiểm lần này, hiện tại Hiên Viên Sơ có thể nói là một khắc cũng không thể rời khỏi Lý Mạt Nhi. Từ khi nàng sống lại đến bây giờ đã qua ba tháng, nhưng mỗi lần nghĩ tới cảnh tượng nàng ngừng thở ở trong ngực hắn, trong lòng hắn vẫn còn rất sợ hãi.
"Ngắm phong cảnh thôi! Tuyết rơi kìa, thật là đẹp nha!" Lý Mạt Nhi quay đầu sang, vô cùng vui vẻ nói với hắn.
Ngoài ý muốn thuốc giả chết lại có công hiệu làm phai đi vết bớt đỏ trên mặt nàng, hiện tại trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bằng bàn tay chỉ còn lại màu hồng nhàn nhạt, nhìn không những không xấu xí, ngược lại còn cực kỳ giống cánh hoa anh đào mùa xuân, mềm mại đáng yêu.
Chỉ là làm cho Hiên Viên Sơ càng thêm vui mừng chính là thân thể của nàng cũng khôi phục rất tốt, tất cả đều bình thường không có gì khác, chỉ ngoại trừ. . . . . .
"Hoàng Tử của Trẫm hôm nay ngoan ngoãn chứ?" Bàn tay sờ lên bụng của Lý Mạt Nhi, nơi đó nhô lên như một gò đất nhỏ.
"Sao chàng lại biết là Hoàng Tử chứ? Ngộ nhỡ đây là một Công Chúa thì sao?" Lý Mạt Nhi xoay người sang chỗ khác, ôm lấy eo Hiên Viên Sơ.
Nàng thật không dám tưởng tượng nàng vẫn còn sống? Đây hoàn toàn là nhờ thuốc cứu mạng của Hạ gia gia nha!
Nhưng mà nàng càng không dám nghĩ tới chính là, nàng thế nhưng mới đúng là Công Chúa Vĩnh Lạc chân chính phải nói là thân thể này của nàng chính là Công Chúa Vĩnh Lạc, mà Hạ thái y mới đúng là cố nhân được Hoàng Hậu Đông Vân của tiền triều giao phó công chúa.
Hạ thái y tinh thông dược và độc, mang theo Vĩnh Lạc ẩn cư ở rừng núi không lâu sau thiếu chút nữa bị quan binh tìm được, cho nên lòng hắn nảy sinh một kế, để cho Vĩnh Lạc nuốt vào một loại kỳ dược có thể thay đổi khuôn mặt của nàng. Thời gian phát huy tác dụng của thuốc này cần bảy ngày, Hạ thái y tạm thời an trí Vĩnh Lạc đã uống thuốc năm ngày nằm ở trong phòng nhỏ sau rừng trúc, rồi đi ra ngoài hành y thuận tiện thăm dò tin tức.
Nhưng không ngờ Vĩnh Lạc lại tự tiện chạy ra