
Tác giả: Girlne Ya
Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015
Lượt xem: 1342721
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2721 lượt.
ng đều là bạn tốt của bạn đấy nhé!"
"Ha ha ha..." Dưới lớp lại được một trận cười nổ bụng.
Thằng cha này to gan thật, dám hỏi cả câu nhạy cảm như thế
trước mặt thầy cô! Tôi quay đầu lại nhìn thầy chủ nhiệm, ai ngờ thầy còn háo hức
nghe câu trả lời hơn cả học sinh.
Tôi váng đầu, xây xẩm mặt mày... Lẽ nào... Đây... đây gọi là
"quyền tự do phát ngôn" của trường Sùng Dương sao?
Hơn nữa... hơn nữa... tôi phải ứng phó với bọn học thế nào
đây?
"Xin lỗi, câu hỏi này là chuyện riêng tư của Tô Hựu Tuệ,
cô ấy không cần phải trả lời!" Lý Triết Vũđột nhiên đứng dậy cắt ngang,
"Thưa thầy, Tô Hựu Tuệ tạm thời chưa quen với phong cách của trường ta, em
đề nghị để cho Tuệ về chỗ, chúng ta bắt đầu học thôi!"
Thầy chủ nhiệm làm điệu bộ lãng tử, bật tay cái tách:
"Được rồi! Tô Hựu Tuệ, em ngồi chỗ của Kim Nguyệt Dạ nhé! Chỗ cạnh Lý Triết
Vũ ý! Cứ yên tâm, có gì Vũ sẽ "chăm sóc" em thêm!"
"Đúng thế! Đúng thế! Sẽ "chăm sóc" bạn Tô Hựu
Tuệ thêm! Ha ha ha!" Cả lớp cười phá lên như hóa dại.
Hừ! Ông thầy chủ nhiêm này lố quá thể, lại còn hùa theo học
sinh bỡn cợt tôi. Có giáo viên nào như thế không?
Tôi ủ rũ bước xuống bục giảng, về chỗ ngồi bên canh Lý Triết
Vũ.
"Hựu Tuệ, không sao chứ?" Lý Triết Vũ quan tâm hỏi.
"Ừ, tôi vẫn ổn!" Tôi cố gắng mỉm cười yếu ớt.
Cầu trời phù hộ chuỗi ngày tiếp theo của con ở ngôi trường
quái quỉ này đừng có sóng to biển động gì xảy ra...
THREE
"Nào các em, bây giờ là 8h, ai có thế nói cho thầy biết,
bao lâu thì kim giờ, kim phút, kim giây trên đồng hồ sẽ gặp nhau cùng một chỗ?"
Thầy vừa dứt lời, cả lớp láo nháo tìm câu trả lời.
Có học sinh lấy đồng hồ ra tự vặn, có hs lấy máy tính ra bấm
tanh tách, thậm chí còn có hs... mở cả máy tính xách tay lên mạng tra câu trả lời.
Trời đất... Dân Sùng Dương học kiểu gì thế này? Kể cũng lạ,
thầy chủ nhiệm không những không phản đối mà còn có vẻ rất đồng tình! Thế này
mà cũng được gọi là học á?
Tôi thở dài, ngước mắt lên trời, rồi lấy giấy bút ra bắt đầu
tính toán.
Ba kim trên đồng hồ gặp nhau... Thế thì dùng công thức này...
Sau đó làm thế này... Chà... Còn có cả cách này nữa...
"Ơ? Tô Hựu Tuệ, đây là em làm hả?" Không biết từ
lúc nào, thầy chủ nhiệm đã đứng lù lù trước bàn tôi.
Thầy kinh ngạc đưa tay vuốt vuốt cằm, ngắm nghía tờ giấy nháp
dày đặc công thức của tôi.
"Toàn công thức khó thế này mà em đều biết sao? Lại còn
tự tay nhân chia nhiều số, không cần dùng máy tính nữa! Giỏi quá nhỉ!"
"Ha ha ha ha! Thầy quá khen, đây đều là những công thức
đã học qua, em chỉ cần biết vận dụng nó là làn được thôi ạ, tiếc là hôm nay em
không được khỏe lắm nên tốc độ tính toán bị châm đi chút, chứ mọi khi em chỉ cần
tính nhẩm trong đầu thôi!"
"Trời đất, bạn ấy bản là bạn ấy toàn tính nhẩm trong đầu
kìa!"
"Thật á! Mình chẳng tin!"
Ai nấy đều há hốc mồm như cá chết ươn nhìn tôi.
Ha ha ha ha! Thế nào? Các ngươi lé mắt chưa? Dang hiệu ngọc nữ
trường Minh Đức của Tô Hựu Tuệ này không phải là tin đồn nhảm đâu nhé!
"Đúng là ngốc, dùng máy tính có phải đỡ mệt đầu
không?"
"Hựu Tuệ à, thi thoảng dùng công cụ học tập sẽ giúp
chúng ta hoàn thành công việc sớm hơn đấy!" Thầy giáo cười híp mắt nói vời
tôi.
Nếu... nếu... là ở trường Minh Đức, học sinh dùng máy tính sẽ
bị thầy cô giáo tịch thu ngay lập tức.
Két!
Đúng lúc tôi lúng túng, không biết làm thế nào thì cửa lớp đột
nhiên bị đẩy ra, một cái đầu thò vào, rồi binh 1 cái, cửa mở toang.
Rầm!
Trong vòng có 5 giây, cửa lớp được mở toang toác, thằng cha
Lăng Thần Huyền đến muộn nửa tiết mà vẫn nghênh nang, oai như cóc ghẻ đi thẳng
vào lớp, rồi ngồi phịc xuống chỗ phía dưới tôi.
"Ối, là Tô Hựu Tuệ à? Giật cả mình, tôi cứ tưởng mình đi
vào nhầm trường!"
"Ha ha ha!" Cả lớp lại được một trận cười bể ruột.
Hừ hừ! Thằng cha đáng ghét này! Mi được lắm...
Tôi ngước đầu lên, mắt chớp chớp đáng thương cầu cứu thầy
giáo.
Trước đây ở trường Minh Đức, chỉ cần thầy cô thấy ánh mắt tội
nghiệp của tôi nhất định sẽ xiêu lòng, mắng cho tên nào dám động đến tôi một trận
tơi bời khói lửa. Không ngờ ông thầy này lại hờ hững trước ánh mắt cầu cứu của
tôi, đã thế còn đứng cười khanh khách cùng cả lớp.
"E hèm, thưa thầy, chúng ta tiếp tục học thôi!" Lý
Triết Vũ thấy mặt tôi đỏ lựng cả lên bèn hắng giọng 2 tiếng, cắt ngang tiếng cười
của cả lớp.
Thầy giáo định thần lại, cố nín cười bước lên bục giảng.
Híc... cuối cùng tôi cũng gắng gượng được đến lúc tan học.
Ôi... lưng mỏi quá! Tôi lấy tay đấm thù thụp vào cái lưng cứng
đờ, khẽ thở dài.
"Sao thế? Không quen học ở đây à?" Lý Triết Vũ đi
ngay bên cạnh, cười hỏi tôi.
"Ha ha ha... đâu có! Chẳng qua hôm nay tôi bị trúng gió
nên người hơi đau nhức thôi." Tôi phản ứng theo phản xự t