The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chỉ Có Thể Là Yêu

Chỉ Có Thể Là Yêu

Tác giả: Hân Như

Ngày cập nhật: 23:54 15/12/2015

Lượt xem: 1341389

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1389 lượt.

i, Hạnh quay sang người đàn ông nãy giờ vẫn đứng cùng anh.

- Anh Giang, bảo bối của em đâu rồi ?

- Diễm Phương cho vào trong ăn cháo rồi.- Giang đáp.

- Hai người quen nhau chưa ?

- Bọn anh vừa biết nhau.- Phong gãi đầu.

- Thế à? Giới thiệu với anh, đây là anh
Giang, ông chủ khách sạn Hoa Đà Lạt này đấy... Còn giới thiệu với anh
Giang, đây là anh Long, bạn thân của anh trai em. Anh ấy mới từ Anh về.

Hai người đàn ông bắt tay nhau chào xã giao rồi Giang để cho Long và Hạnh đi tản bộ.

- Khi nãy em nói đến bảo bối nào thế ?- Long tò mò.- Có phải cái thằng bé con đó hả ?

- Anh cũng gặp nhóc Bin rồi à ?- Hạnh
cười- Nó là nhân vật chính của đoạn phim quảng cáo lần này đấy. Năn nỉ
gãy lưỡi ba mẹ nó mới đồng ý cho nó đóng phim. Chả là tháng trước, tay
quay phim lên đây làm cái clip nhạc, quay được cảnh thằng bé đang chơi
với mấy con chó cảnh. Thế là ông giám đốc đòi mời bằng được nó.

- Mà quảng cáo sữa hay sao mà cần đến trẻ con ?

- Không, quảng cáo sữa tắm cho mùa Valentine năm sau ấy mà.

- Thôi, về chuẩn bị đi, chiều ta lên máy bay về Hà Nội. Anh không rảnh đâu.

- Ông anh trai em mải mê với vợ sắp cưới đến thế kia à?

- Nó bận thật mà. Cứ lấy chồng đi rồi sẽ hiểu.

Long đáp và rảo bước nhanh hơn về phía nhà nghỉ.

*

Đám cưới của Khánh và Tú Linh được tổ
chức ba tuần sau khi Long đặt chân về đến Việt Nam. Việc chung sức đi
tìm Nhi đã đẩy họ đến gần nhau hơn. Cả hai muốn đợi đến khi tìm được
Thảo Nhi mới tổ chức nhưng hai bên gia đình thúc ép quá nên đành nhượng
bộ.

Long gặp lại Vân trong đám cưới của
Khánh, là chủ nhân của bản thiết kế váy cưới mà Linh đang mặc. Nửa năm
sau ngày anh bỏ đi, My Vân chấp nhận thực tế và sau đó kết hôn cùng một
anh chàng người Nhật đang làm việc cho Đại sứ quán Nhật ở Việt Nam. My
Vân vẫn đẹp như ngày trước, đó là điều anh không thể phủ nhận. Việc bất
ngờ gặp lại cô làm anh có phần nào lúng túng, vì suy cho cùng, chính anh đã bỏ lại cô với bao nhiêu bẽ bàng trong ngày vu quy.

- Đã lâu rồi không gặp anh. Uống với em một ly chứ?- Cô chủ động đến nói chuyện với anh.

Thấy anh chỉ cười, cô tiếp :

- Anh đừng tỏ ra như thế. Trong bất kì hoàn cảnh nào em cũng đều muốn thấy vẻ mặt ngạo nghễ trước đây của anh.

- Dù sao thì cũng cứ trách anh nếu em muốn.

- Ôi dào...- My Vân cười phá lên- Ngày
vui ai nói chuyện xưa làm gì. Em phải cảm ơn anh mới đúng chứ. Nếu ngày
ấy anh không ra đi thì em sẽ không tỉnh ngộ. Bây giờ em mới nhận ra, thì ra ngày đó em cũng chẳng phải vì yêu anh mà sống chết bắt anh phải
cưới. Em kiêu ngạo và không muốn chấp nhận sự thật rằng em lại thua cái
cô gái tầm thường đó. Em ganh ghét đã có vẻ hơi quá đà.

- Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi. Em đã tìm được hạnh phúc của riêng em. Chúc mừng em.

Hạnh phúc của Khánh và Tú Linh, và cả My Vân nữa làm Long phấn chấn hẳn lên. Anh cảm thấy không còn phải day dứt về họ nữa, những người mà vì anh đã phải chịu nhiều đau khổ hơn bất kì
ai.

Hiện nay, Phương đã mở rộng làm ăn, vươn cánh tay ra toàn châu Á, và chuẩn bị đổ bộ sang Mỹ và châu Âu, hai thị
trường được coi là già cỗi. Phương sẽ gặp nhiều khó khăn, vì vậy anh
phải hậu thuẫn cho anh trai mình, như một bàn đạp để Phương nhảy được
cao và xa hơn. Để làm được việc đó, Long phải thâu tóm được toàn bộ thị
trường trong nước. Sân golf ở Ba Vì và ở Bảo Lộc đã bước đầu đi vào hoạt động. Các khách sạn, nhà hàng ở Hà Nội, Hải Phòng, Sài Gòn, Nha Trang,
Đà Nẵng đều nằm trong top có doanh thu cao ngất ngưởng. Trường đua xe ở
Đà Lạt sắp chính thức sang tên anh. Sau khi có được nó rồi, anh sẽ biến
nó thành trường đua mang tầm cỡ quốc tế. Long như một con tàu lướt băng
băng về phía trước, không ngại bất kì vật cản nào. Trung cũng được nâng
lên làm trợ lý cho anh khiến Long như hổ mọc thêm cánh vậy.

Ba tháng sau khi về nước, Hải Long trở
thành một thương hiệu nổi tiếng trong giới làm ăn. Không ai tin nổi là
anh có thể tiến xa trong một thời gian nhanh đến thế, nhưng đó là cách
duy nhất để anh có thể tìm được Thảo Nhi. Chỉ có kiểm soát ở tất cả mọi
nơi, anh mới có thể có cơ may tìm ra được người anh yêu thương nhất ấy.



Q.3 - Chương 2



Trung bước vào văn phòng, thấy Long đang ngồi ngả lưng lên ghế, đôi mắt lim dim sau chiếc kính cận mà hiếm người được nhìn thấy anh đeo. Nó làm anh trở nên hiền hẳn. Đôi mắt của Long
là một vũ khí vô cùng đặc biệt, một vũ khí có thể gây áp đảo đối với
người khác.

- Giám đốc...- Trung lên tiếng, mặc dù biết thừa là anh không ngủ.

- Chỉ có hai chúng ta thì cậu đâu cần gọi như thế ?- Long nhổm dậy.

- Có tin không tốt lắm từ Đà Lạt.

- Chuyện gì?- Anh bình thản hỏi, nhưng đã ngồi thẳng lên đầy nghiêm túc.

- Có vẻ như có kẻ muốn mua lại trường đua đó với giá cao hơn của chúng ta.

- Hừ... cũng không phải không có lý, vì
miếng đất đó có