Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Tử Ngưng Yêu

Ngày cập nhật: 23:53 15/12/2015

Lượt xem: 1341135

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1135 lượt.

vèo vèo, tốc độ bay càng lúc càng nhanh, lại
càng lúc càng nhanh. Sau đó, ngàn vạn tia hào quang lướt qua bên cạnh
ta, tiếp theo sau là cảm giác trên ngực kịch liệt, đau đến khó thở!

“Phốc ~!” Ta đổ nhào về phía trước, phun ra một ngụm tiên huyết, cơn đau khó thở lập tức tản ra, chuyển hóa thành từng đợt từng đợt đau mãnh
liệt. Ta không thể khống chế được, lảo đảo vật ra, lại tựa vào trên vai
một người!

Ta ngẩng đầu, mơ hồ hình như nhìn thấy một gương mặt ôn nhu tuấn mỹ. Ta
mỉm cười, không để ý đến khóe miệng vẫn còn lưu vệt máu tươi, cố hết sức đưa tay ôm lấy cằm hắn. “Tiểu mỹ nhân, để gia cưng chiều ngươi một
cái.” Sau đó…Ta hôn mê bất tỉnh.



Chương 21: Phản Công Trưởng Lão



Đau đớn là toàn bộ cảm giác của ta trong thời gian này.
Thường thường là trái tim yêu thương bị một hồi quặn đau đánh thức ta
dậy. Sau đó lại bị cơn đau mãnh liệt hơn tập kích dẫn đến hôn mê bất
tỉnh. Ta cứ tỉnh tỉnh mê mê như vậy, lại không ngừng bị những cơn đau
nhức bạo hành. Cho nên, lúc ta lại có thể có lực khí để nói chuyện được, ta rốt cuộc phun ra câu nói bị nghẹn nơi ngực lâu nay.

“Ta thọc, nổ hoa cúc của ngươi-!”

Lúc ấy, Tiểu Chu Tước đang đỡ ta nằm xuống. Mà sư phụ vừa lúc ấy đang
cầm một bình thuốc đi vào, vừa kịp nghe một tiếng thanh thúy khoái lạc,
bình thuốc trong tay sư phụ té rớt xuống đất, hắn trợn to mắt – rất hiếm gặp nha – giật mình nhìn ta.

“sư phụ, ngươi xem! Cuối cùng Nhị Nữu cũng tỉnh lại rồi!” Tiểu Chu Tước hưng phấn hồi báo sư phụ.

Ta nghi hoặc nhìn biểu hiện quá khích của sư phụ, thử dò hỏi: “Sư phụ,
người…có phải có quen biết với Thánh Nữ đời thứ nhất hay không?”

Sư phụ nghe xong câu hỏi của ta, hai mắt ti hí trợn to lập tức tràn ngập sợ hãi, phảng phất như đang nhớ lại chuyện gì kinh khủng khác thường
nào, sau đó khóe mắt ánh lệ, điên cuồng lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Không
nhớ, không nhớ, tuyệt đối không biết…” Vừa nói vừa lảo đảo chạy ra
ngoài.

= = ! Vậy là biết rồi -.

Tiểu Chu Tước nói, ta đã hôn mê hơn một tháng rồi. Một tháng qua, nhờ có Ngũ sư đệ không ngừng truyền chân khí cho ta, bảo vệ tâm mạch, mãi cho
đến lúc sư phụ thuận lợi bào chế được được linh dược cứu mạng. Nàng vốn
cũng muốn truyền linh lực cho ta -, không biết làm sao thì sư phụ nói
thân thể của ta quá yếu, linh lực của thánh thú tuy rằng rất tốt, nhưng
lại cường khí quá mạnh, ngược lại sẽ hại ta, nên đành thôi.

Tiểu Chu Tước còn hưng phấn nói, sau khi ta ăn xong linh dược, đang lúc
có mặt mọi người (sư phụ, Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ) còn
dám trêu chọc Ngũ sư đệ! Nàng còn tỏ ra vô cùng sùng bái “hành động vĩ
đại” đó của ta.

Vì vậy…Một thời gian ngắn sau đó, ta cuối cùng cũng thấy Tiểu Chu Tước
ôm lấy cằm Bạch Hổ lúc đó mặt đã đỏ bừng: “Tiểu mỹ hổ ~! Lại đây cho
tiểu điểu ta cưng chiều người một cái nào.”  ̄□ ̄||

Sau khi khôi phục trí nhớ, điều khiến ta…khó chịu, khó chấp nhận
nhất…nhất …nhất Orz chính là cái tên bây giờ của ta – Nhị Nữu T_T. Mặc
dù ta đã đề nghị đổi cho ta cái tên khác dễ nghe hơn, nhưng mọi người
lại nhất trí cho rằng cái tên Nhị Nữu gọi rất thuận miệng, đều không
chịu đổi. Cái…cái tên Cẩu nhi ca kia, ngươi tốt nhất nên cầu khẩn, đời
này đừng để ta gặp lại ngươi!

Họa vô đớn chí, ta tỉnh lại chưa được mấy ngày, một nhóm trưởng lão Linh Sơn liền hô hào trước cửa. Ha ha ~ Cũng khó trách. Trong mắt bọn họ, ta ngay cả nghi thức cũng không hoàn thành, còn đem thánh vật Linh Sơn đập vỡ, để cho ta nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, đã là hết mức kiên nhẫn
rồi.

Trong mắt bọn họ, bây giờ ta không những không phải là Linh Sơn Thánh Nữ, mà còn là tội nhân của Linh Sơn!

Tiểu Chu Tước thẳng tính, ồn ào đòi đi dạy … cho đám loạn đảng trưởng
lão này một bài học,k liền bị Bạch Hổ kéo lại. Ta mỉm cười, ý bảo Tiểu
Chu Tước đừng nóng vội. Lục mỹ nam ở bên cạnh cũng trầm tư, gương mặt
bình thường vẫn luôn mỉm cười nhu hòa cũng không thấy nữa. Xem ra chuyện này cũng khó giải quyết a.

“Tập hợp các trưởng lão đến phòng nghị sự đi, nói là ta có chuyện tuyên bố.” Ta nói với Lục mỹ nam.

“Nhị Nữu, ngươi đừng làm chuyện ngớ ngẩn thế nữa. Lần trước kẻ giết
ngươi rõ ràng chính là người trong Linh Sơn. Những trưởng lão này nhất
định là cố ý không cho ngươi làm Thánh Nữ. Ngươi đi, có thể còn trúng kế của bọn họ!” Tiểu Chu Tước khẩn trương.

Xem kìa, ngay cả một con chim nhỏ đơn thuần như vậy cũng nhìn ra âm mưu
của bọn họ. Ai, này các trưởng lão, các ngươi thật sự là…quá trắng trợn!

Lúc ta đến phòng nghị sự, mặt các trưởng lão đều đã rất thối. Ách, đặc
biệt là trưởng lão có đệ tử vì ta mà bị nổ hoa cúc. Ai ~ các trưởng lão, cưng ơi, ta cũng là không có biện pháp a, các ngươi cần phải biết ta
rất vô dụng, lại bị thương nặng như vậy, cho nên để đến được phòng nghị
sự này quả thật mất hơi nhiều thời gian một chút, không phải chỉ hai
canh giờ thôi sao, nhân gia tuyệt ~ đối~ không hề cố ý nha ~!

Đều là ngoài ý muốn của ta