
Tác giả: Tử Ngưng Yêu
Ngày cập nhật: 23:53 15/12/2015
Lượt xem: 1341132
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1132 lượt.
nha, Lục mỹ nam cùng Thanh Long, Huyền Vũ đều có mặt, hơn nữa Tiểu Chu Tước và Bạch Hổ cũng nằng nặc đòi theo, sao hả ~ ha ha, Kiền trưởng lão kia tất nhiên không dám lộng hành. Nhìn mặt
các trưởng lão càng ngày càng thối, lòng ta thật sự là… rất thích!
“Xin hỏi, các vị trưởng lão tìm Nhị Nữu có chuyện gì?” ta ‘ yếu đuối’
ngồi xuống, ‘vô tội’ nhìn các vị trưởng lão có chút bị tức đến phát run.
“Gọi chúng ta tập trung đến phòng nghị sự là ngươi nha!” Trưởng lão bạo cúc môn không khách khí hồi đáp.
“Sao, ta chỉ nghe nói các trưởng lão tụ tập ngoài cửa thánh địa cầu kiến sư phụ, còn muốn sư phụ giao ra Nhị Nữu, có phải không? Nhưng mà, sư
phụ vừa lúc lại có việc cần làm, không thể gặp các người, cho nên ta có
lòng tốt cho các ngươi đến phòng nghị sự nghỉ ngơi một chút, các ngươi
không cần cảm tạ ta.”
“Hừ, ngươi đến tư cách làm đệ tử Linh Sơn còn không có, còn dám gọi tôn giả của chúng ta là sư phụ sao!”
“Sao, vậy mời vị trưởng lão này nói một chút, Nhị Nữu tại sao không có tư cách làm đệ tử Linh Sơn?”
Trưởng lão cười gằn: “Chưa nói đến ngươi không cử hành được nghi thức
nhậm chức Thánh Nữ, chỉ bằng việc ngươi đập nát thánh vật Linh Sơn cũng
đủ cho ngươi chết một ngàn lần!”
“Một ngàn lần a? Vị trưởng lão này trái lại nhắc nhở Nhị Nữu, quả thật
Nhị Nữu có chuyện muốn tuyên bố!” ta đứng lên gằn từng tiếng, hướng
xuống các trưởng lão tuyên bố.
“Ngày mười lăm tháng sau, cử hành nghi thức Thánh Nữ, các vị trưởng lão
đi chuẩn bị đi.” Lời vừa thốt ra, cả Lục mỹ nam cũng đều kinh ngạc.
“Ngươi…Ngươi đã đánh vỡ thánh vật, còn làm sao mà cử hành nghi thức!” trưởng lão bạo cúc môn tức đến phát run.
“Ha ha, nếu ta là Thánh Nữ tự nhiên sẽ biết làm sao cử hành nghi thức.
Trái lại, các trưởng lão ngài ~ cũng đừng quên trên thánh bia có khắc
những thứ gì!” Nói xong, ta liền thừa dịp các trưởng lão vẫn còn đang
khiếp sợ mà hoa hoa lệ lệ rời đi.
Tại sao ta đây lại tự tin rằng có thể cử hành nghi thức a?
“Nhị Nữu, ngươi đem lệnh bài ra phơi nắng để làm chi a?”
“Hấp thu tinh hoa nhật nguyệt…”
“Nhị Nữu, Này…lệnh bài kia…làm sao có thể biến ra hình ảnh? Còn có thể phát quang, còn có thể nói? !”
“Nó thành tinh…”
Nhị Nữu trước kia sẽ không biết khối lệnh bài này là cái gì, nhưng ta
biết, hơn nữa còn vô cùng vô cùng quen thuộc. Nó chính là một cái…điện
thoại di động dùng năng lượng mặt trời = =!
Nếu ta đoán không sai, tác dụng của thủy tinh cầu kia chính là…để phát
ra hình chiếu phóng đại. Ta tìm Lục mỹ nam: “Lục sư huynh, mấy…mảnh vỡ
của thánh vật còn hay không?”
“Hiện vẫn còn, nhưng đã vỡ nát rồi còn dùng được sao?” Lục mỹ nam hỏi.
Ta lắc đầu: “Ta chỉ muốn đem nó ghép lại, xem kết cấu như thế nào thôi.”
May mà, thủy tinh cầu cũng không bị nát bấy, chỉ là chia thành nhiều
khối lớn. Ta cũng không cần nhiều công phu đã ghép lại được thủy tinh
cầu. Không ngoài dự đoán, thủy tinh cầu thật sự có một chỗ lõm vào, kích thước vừa thích hợp để đặt vừa … điện thoại di động.
“Lục sư huynh ngươi lại xem xem!” Ta gọi Lục mỹ nam đến.
“Cái…dưới đáy thủy tinh cầu này có một hốc hình vuông, ngươi lại nhìn kỹ xem, bên trong cái hốc lõm này có thể đặt được một vật-” Ta nói với Lục mỹ nam.
“Lục sư huỳnh, nếu …theo như cái này làm một cái tương tự có được không? Không cần phải lớn như vậy cũng được, chỉ cần cũng có một cái hốc lõm y như vầy là được.” ta thử dò hỏi Lục mỹ nam.
“Chắc là được-.” Lục mỹ nam nhìn cái hốc lõm, suy nghĩ một hồi.
“Ta sẽ hạ sơn đi tìm. Trước ngày mười lăm tháng sau sẽ đem về cho ngươi.” Lục mỹ nam quay qua nói với ta.
Thật tốt quá! Ta vốn đang nghĩ, nếu như không được lại phải nghĩ ra biện pháp khác để đạt được hiệu quả hình chiếu. Nghe được Lục mỹ nam nói như thế liền cảm thấy yên tâm.
Kế tiếp, chỉ cần ghi hình một đoạn phim “Thần tích” là OK.
Lúc ta đang làm cực chết đi được, lão già sư phụ lại bê vẻ mặt nghiêm trọng đến tìm ta nói chuyện.
Hắn cho ta xem hai con sâu, một xanh một lam, con màu xanh cỏ vẻ phình
to hơn, nhưng cả hai đều nằm bất động như đã chết trên tay sư phụ.
“Ngươi biết sâu này lấy từ đâu ra không?” Sư phụ lên tiếng.
Ta không biết, lắc đầu. Hỏi ta cái này…làm chi?
“Là lấy từ trong người của ngươi-”
“Sư phụ nói, hai con côn trùng nay đã từng ký sinh trong người ta?” Ta
lại nhìn xuống, hai con sâu lông này một lớn một nhỏ đều là côn trùng
béo núc. Đột nhiên cảm giác sởn gai ốc, lông tơ trên người đều hoành
tráng đứng lên.
“Không phải hai, mà là ba con!”
“Ba con? !” Vẫn còn một con đang sống trong thân thể ta sao? !
“Đúng, còn một con như vậy, bất quá là ta cho ngươi dùng.” Sư phụ chỉ
chỉ con côn trùng tương đối phình to hơn kia. Sau đó lại nói: “Chính xác mà nói, đây không phải là côn trùng, mà là một loại cổ (sâu độc truyền
kì). Nhưng cũng là một loại thuốc dẫn trân quý.”
“Cổ? Người trú