
Tác giả: Sidney Sheldon
Ngày cập nhật: 22:48 17/12/2015
Lượt xem: 1341808
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1808 lượt.
vởn trong đầu Dana.Taylor Winthrop là một quái vật. Ông ta thông minh, cưc kỳ thông minh. Ông ta đã gài tôi…Đó là một tai nạn rủi ro. Gabriel là đứa con ngoan…Taylor Winthrop đã huỷ diệt tương lai của gia đình Mancino…Khi vở ba lê kết thúc và họ đã ngồi trong xe, Tim Drew nói:- Cô có vui lòng về nhà tôi dùng một li rượu không?Dana quay sang nhìn anh ta. Anh ta hấp dẫn, thông minh và quyến rũ. Nhưng anh ta không phải là Jeff.Những gì nàng nói là:- Cám ơn Tim. Nhưng không được.- Ồ! - Anh ta thất vọng ra mặt. - Hay ngày mai vậy.- Tôi cũng muốn lắm nhưng tôi luôn phải dậy sớm.Mình có điên mới đi yêu người khác.Sáng sớm hôm sau Dana lại có mặt tại Cục phát triển kinh tế Quốc tế. Vẫn là người nàng đã gặp ngồi ở sau bàn.- Chào anh.- Chào cô.- Tôi là Dana Evans. Nếu tôi không thể gặp ông uỷ viên, liệu tôi có thể gặp phụ tá của ông ấy không?- Cô có hẹn không?- Không. Tôi…Anh ta trao cho Dana một tờ giấy.- Cô điền vào đây và…Khi Dana trở về phòng, điện thoại của nàng rung chuông.- Dana…- Jeff!Họ có quá nhiều điều muốn nói với nhau. Nhưng Rachel đã đứng giữa họ như một bóng ma và họ không thể bàn về điều quan trọng nhất trong tâm trí: Bệnh tình của Rachel. Cuộc nói chuyện bị giám sát.Cú điện thoại từ văn phòng của uỷ viên Shdanoff đến bất ngờ vào tám giờ sáng hôm sau. Một giọng trầm trầm hỏi:- Cô Dana Evans?- Tôi là Yerik Karbava, phụ tá của uỷ viên Shdanoff. Cô muốn gặp ông uỷ viên à?- Vâng! - Nàng tưởng anh ta sẽ nói "Cô có hẹn không?" Nhưng thay vào đó lại là: "Vậy đúng một tiếng nữa cô có mặt ở Cục phát triển kinh tế Quốc tế".- Được. Cảm ơn ông. - Bên kia đã dập máy.Một tiếng sau Dana lại bước vào đại sảnh của toà nhà gạch đỏ. Vẫn là người bảo vệ đó ngồi ở sau bàn.Anh ta ngước lên.- Chào cô.Nàng cố nở một nụ cười. - Chào anh. Tôi là Dana Evans và tôi đến đây gặp ông uỷ viên Shdanoff.Anh ta nhún vai. - Tôi rất tiếc. Nếu không có hẹn…Dana cố giữ bình tĩnh. - Tôi đã hẹn trước.Anh ta ngờ vực nhìn nàng.- Vậy à? - Rồi anh ta nhấc điện thoại và nói gì đó. Anh ta quay lại nhìn Dana, vẻ miễn cưỡng:- Tầng ba, sẽ có người ở đó chờ cô!Văn phòng của uỷ viên Shdanoff khá rộng rãi nhưng lại rất tồi tàn, đồ đạc trong đó trông như được sản xuất từ những năm hai mươi. Có hai người đàn ông ở trong văn phòng.Lúc Dana bước vào, cả hai người đều đứng dậy.Người già hơn nói:- Tôi là uỷ viên Shdanoff.Sasa Shdanoff khoảng ngoài năm mươi tuổi, thấp và chắc nịch, có mái tóc thưa thớt, khuôn mặt tròn nhợt nhạt, cặp mắt nâu linh hoạt lúc nào cũng đảo quanh căn phòng như đang tìm kiếm một vật gì đó. Ông ta nói giọng hơi nặng. Trên người ông ta là bộ áo vét đã nhầu nhĩ và đôi giầy mòn vẹt. Ông ta chỉ người kia.- Đây là em tôi, Boris Shdanoff.Boris Shdanoff mỉm cười.- Cô khoẻ chứ, cô Evans?Boris Shdanoff hoàn toàn không giống anh trai mình. Trông phải trẻ hơn Sasha Shdanoff đến mười tuổi ông ta có cái mũi khoằm và cái cằm cương nghị, mặc bộ vest màu xanh nhạt hiệu Armani và đeo cà vạt xám hiệu Hermes.Sasa Shdanoff nói bằng giọng tự hào:- Boris từ Mỹ về thăm nhà. Cậu ấy làm ở đại sứ quán Nga tại thủ đô của các vị, Washington D.C.- Tôi rất ngưỡng mộ công việc của cô, cô Evans. - Boris Shdanoff nói.- Cảm ơn ông.- Tôi có thể giúp gì cho cô? - Sasa Shdanoff hỏi. - Cô gặp phải vướng mắc gì thế?- Không, không phải vậy!, Dana nói. - Tôi muốn hỏi ông đôi điều về Taylor Winthrop.Ông ta bối rối nhìn nàng.- Cô muốn biết gì về Taylor Winthrop?- Tôi biết rằng ông đã cộng tác với ông ấy, và vì thế ông thường gặp mặt ông ấy theo nghĩa bạn bè thuần tuý.Sasa Shdanoff nói một cách thận trọng.- Vâng!- Tôi muốn biết ý kiến riêng của ông về ông ấy.- Có gì để nói đâu? Tôi nghĩ ông ấy là một đại sứ tốt.- Tôi được biết ở đây ông ấy cũng khá nổi tiếng và…Boris Shdanoff ngắt lời.- Ồ vâng. Các đại sứ ở Moscow thường tổ chức nhiều bữa tiệc và Taylor Winthrop cũng hay…Sasa Shdanoff cau mày nhìn em mình.- Thôi nào! - Ông ta quay sang Dana. - Đại sứ Winthrop đôi khi cũng đến tham gia các bữa tiệc đó. Ông ấy yêu quý mọi người. Còn người Nga thì thích ông ấy.Boris Shdanoff lại lên tiếng.- Sự thật là ông ấy bảo tôi nếu ông ấy có thể…Sasa Shdanoff cáu kỉnh nói:- Vớ vẩn! - ông ta tiếp tục. - Như tôi đã nói đó, cô Evans, ông ấy là một đại sứ tốt.Dana nhìn Boris Shdanoff. Rõ ràng ông ta định nói điều gì đó với nàng. Nàng quay sang ông uỷ viên.- Không biết đại sứ Winthrop có gặp rắc rối gì khi ông ấy ở đây không?Sasa Shdanoff cau mày.- Rắc rối? Không ông ta cố tránh ánh mắt nàng.Ông ấy đang nói dối, Dana nghĩ. Và nàng dồn tiếp.- Ông uỷ viên, ông có nghĩ đến một lý do nào khiến cho ai đó phải ra tay sát hại Taylor Winthrop và gia đình ông ấy không?Sasa Shdanoff mở to mắt.- Sat hại? Nhà Winthrop? Không. Không.- Ông không thể nghĩ ra điều gì sao?Boris Shđanoff nói.- Thực tế là…Sasa Shdanoff ngắt lời ông ta.- Không có lý do nào cả ông ấy là một đại sứ tuyệt vời. - Ông ta lấy một điếu xì gà trong cái hộp bằng bạc và Boris vội vã châm lửa.- Cô còn muốn biết chuyện gì nữa không? - Sàsha Shdanoff hỏi.Dana nhìn hai người. Họ đang ch