Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cát bụi thời gian - Full

Cát bụi thời gian - Full

Tác giả: Sidney Sheldon

Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015

Lượt xem: 1341940

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1940 lượt.

Duero.Rubio gật đầu.Jaime Miro nhìn Ricardo Mellado, một trong số hai người mặt mày bầm tím.– Ricardo, cậu tới Sêgovia, rồi theo đường nối tới Cerezo de Abazo, rồi tới Soria. Chúng ta sẽ gặp lại tại Logrono. - Anh ta cất tấm bản đồ đi. - Từ đây đến Logrono là hai trăm mười cây số. - Anh ta nhẩm tính. - Sau bảy ngày nữa chúng ta sẽ gặp nhau ở đó. Nhớ tránh xa các đường chính.– Gặp nhau tại chỗ nào ở Logrono? - Felix hỏi.– Đoàn xiếc Nhật Bản sẽ biểu diễn ở Logrono tuần tới - Ricardo nói.– Tốt lắm. Ta sẽ gặp nhau ở đó vào buổi biểu diễn.Các tu sĩ sẽ đi như thế nào? - Felix Carpio lên tiếng.– Ta phải chia họ ra.Đã đến lúc phải ngăn họ lại, Lucia quyết định.– Thưa các ông. Nếu bọn lính đang tìm bắt các ông, thì chúng tôi sẽ đi đường khác cho an toàn.– Nhưng chúng tôi thì không để như vậy được, thưa sơ Jaime nói. - Các sơ đã biết kế hoạch của chúng tôi.– Hơn nữa, - người mang tên Rubio nói thêm. - Các sơ không có cơ hội nào đâu. Chúng tôi thuộc vùng này. Chúng tôi là người Basque và những người ở miền Bắc là bạn bè chúng tôi cả. Họ sẽ giúp chúng ta, che giấu ta khỏi bọn lính quốc gia. Các sơ sẽ không bao giờ đi được Mendavia, nếu tự đi.Ta không định tới Menđavia, ngốc ạ – Thôi được, lên đường đi. Tôi muốn chúng ta phải xa khỏi đây trước bình minh. - Jalme Miro vẫn cáu kỉnh.Sơ Megan lặng lẽ nghe người đàn ông đang ra lệnh. Anh ta có vẻ ngạo mạn và xấc xược, song ở con người này cũng toát ra một uy lực mạnh mẽ.Jaime nhìn sang Theresa và chỉ vào Tomas Sanzuro cùng Rubio.– Họ sẽ lo cho bà.– Chúa lo cho tôi. - Sơ Theresa nói.– Rõ. Nên các bà mới tới đây được. - Jaime đáp cộc lốc.Rubino bước tới Theresa.– Rubio Arzano xin được phục vụ sơ. Gọi sơ là gì đây.– Tôi là sơ Theresa.Rất nhanh Lucia lên tiếng:– Tôi sẽ đi cùng Theresa. - Bất cứ giá nào cô cũng không để họ chia rẽ mình với cây thánh giá vàng.– Cũng được. - Jaime gật đầu, anh ta chỉ tay vào Graciela. - Ricardo, cậu nhận sơ này.Ricardo Mellado gật đầu.– Được thôi.Người đàn bà mà Jaime phái đi trinh thám đã trở lại.– Không có gì. - Cô nói.– Tốt. - Jaime nhìn Megan. - Sơ sẽ đi với chúng tôi.Megan gật đầu. Cô thấy thích con người này. Người phụ nữ cũng có cái gì đó kích thích sự hiếu kỳ. Nước da sẫm, cái nhìn dữ tợn và những nét cú vọ của loài thú ăn thịt, miệng như một vết thương nhỏ.Ở cô ta toát ra một dục tính mãnh liệt.Người phụ nữ bước đến bên Megan.– Tôi là Amparo Jiron. Sơ cứ ngậm tiếng lại thì sẽ không có chuyện gì phiền phức.Jaime nói với mọi người.– Đi thôi nào. Đến Logrono trong bảy ngày. Không rời mắt khỏi các bà sơ.Sơ Theresa và Rubio Arzano bắt đầu đi xuống con đường nhỏ. Lucia vội vã theo sau. Cô đã thấy tấm bản đồ mà Rubio Arzano đeo sau lưng. Ta sẽ lấy nó, Lucia quyết định, vào lúc hắn ngủ.Cuộc hành trình xuyên Tây Ban Nha bắt đầu.***Miguel Carrillo choáng váng.Sự thật là Miguel carrilo hết sức choáng váng. Đó không phải một ngày tốt đẹp với hắn. Buổi sáng bắt đầu tuyệt vời biết bao khi hắn vớ được mấy nữ tu và đánh lừa được họ rằng mình cũng là một tu sĩ. Khi cạm bẫy sập thì cũng là lúc hắn bị đánh bất tỉnh, tay chân bị trói gô còng queo dưới sàn cửa hiệu trang phục.Chính là bà vợ chủ hiệu đã phát hiện ra hắn. Đó là một phụ nữ đã có tuổi, vạm vỡ, tính tình cắn cảu, lại có ria mép. Bà ta nhìn người đàn ông bị trói gô dưới đất hỏi:– Ngươi là ai? Ngươi là cái gì đây?Carrillo vận hết sự quyến rũ của mình:– Ôi cảm tạ Chúa, bà đã đến, senorita. Tôi đang cố gắng tìm cách thoát khỏi cái bẫy này để có thể gọi điện thoại báo cho cảnh sát.– Ngươi vẫn chưa trả lời ta?– Hắn cố gắng vùng vẫy để tạo một tình thế dễ chịu hơn.– Lời giải thích rất đơn giản. Senorita, tôi là tu sĩ Gonzales. Tôi tới đây từ một tu viện gần Madrid. Lúc đi ngang qua cửa hàng xinh đẹp của bà, thì tôi thấy hai người đàn ông đang trèo vào trong hiệu. Tôi cảm thấy ngăn chúng lại là nhiệm vụ cao cả của người con của Chúa bèn theo chúng vào trong này, hy vọng có thể giảng giải cho chúng thấy được tội lỗi. Nào ngờ lại bị chúng đánh ngất đi, rồi chúng trói tôi lại. Nào, xin bà làm ơn cởi trói cho ...– Mierda!Hắn ngạc nhiên nhìn.– Bà nói sao?– Mày là ai?– Tôi vừa nói, tôi là ...– Mày là thằng lừa đảo xấu xa nhất, tao biết.Bà ta bước về phía mấy bộ áo choàng mà các nữ tu đã bỏ lại – Thế cái gì đây?– A! Cái đó, phải rồi, hai gã thanh niên đã mặc để đánh lừa mọi người, bà thấy đấy, và ...– Ở đây có bốn bộ mà mày lại nói là có hai người.– Phải, hai đứa nữa vào sau và ...Bà ta bước về phía máy điện thoại.– Bà làm gì vậy, thưa bà?– Gọi cảnh sát.– Điều đó chưa cần thiết, tôi đảm bảo với bà như vậy Ngay sau khi bà cởi trói, tôi sẽ tới ngay đồn cảnh sát để báo lại mọi sự việc.Người đàn bà nhìn chiếu tướng hắn:– Ông quên cài cúc kìa, thưa cha!Cảnh sát còn tỏ ra ít hiểu hơn cả người đàn bà. Carrillo bị bốn người Gurda Civil xét hỏi. Những bộ đồng phục màu xanh và những chiếc mũ dạ đen thế kỷ Mười tám cũng đủ gieo rắc nỗi kinh hoàng khắp đất nước Tây Ban Nha và rõ ràng là chúng có phép mầu đối với Carrillo. . .– Anh có biết rằng mình có đặc điểm giống hệt người đã giết một vị linh mục ở phía Bắc?Carrillo gật