
Tác giả: Agatha Christie
Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015
Lượt xem: 1341534
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1534 lượt.
ư ?Johnson chậm rãi bảo anh:- Cha ông đã xác nhận việc mất những viên đá quý ấy và đã báo việc này cho cảnh sát một vài tiếng đồng hồ trước khi qua đời .- Tôi không hiểu ... Tôi ...Hercule Poirot bảo anh:- Chúng tôi cũng không hiểu gì cả .o0o10Harry bước vào văn phòng với vẻ gây gổ . Poirot cau mày nhìn anh . Anh có cảm giác đã nhìn thấy người này ở đâu rồi . Anh chú ý những đặc điểm trên mặt: mũi khoằm, cằm bạnh và thấy rằng Harry cao lớn hơn cha nhưng giống hệt ông cụ .Anh còn nhận ra một điều khác: Harry đang che đậy sự bối rối của mình dưới vẻ gây gổ ấy .- Nào, thưa các ông, các ông muốn gì ở tôi ? - Anh hỏi .Đại tá Johnson trả lời:- Chúng tôi sẽ rất sung sướng nếu ông có thể làm sáng tỏ những chuyện đã xảy ra vào buổi tối .Harry Lee lắc đầu:- Tôi chẳng biết gì cả . Tất cả những cái đã xảy ra đều kinh tởm và không ai mong đợi!- Ông vừa ở nước ngoài về, tôi cho là như vậy, ông Lee .Harry quay sang nhà thám tử nước Bỉ .- Vâng, tôi trở lại nước Anh vừa được môt. tuần lễ .- Ông xa nhà đã lâu chưa ?Harry Lee hếch cằm lên và càu nhàu:- Tốt hơn cả là nói thật với các ông . Nếu không thì cũng có một người nào đó cho các ông biết về tôi . Thưa các ông, tôi là đứa con hư của gia đình! Do đó hai chục năm nay tôi không bước chân về ngôi nhà này .- Nhưng bây giờ ông đã trở về . Ông có thể cho chúng tôi biết tại sao không ? - Poirot hỏi .Với vẻ thật thà, Harry trả lời ngay:- Vẫn là cái vòng luẩn quẩn . Chán những đồ thừa mà lợn ăn ... hoặc không ăn (tôi không biết rõ), tôi nghĩ đến con bê béo quay để có một sự thay đổi đáng giá . Tôi nhận được một bức thư của cha tôi mời tôi về nhà . Tôi nghe lời ông và trở về . Đó là tất cả .- Ông sẽ ở lại đây trong một thời gian ngắn ... hay ở lâu dài ?- Tôi về nhà để được sống khá hơn - Harry tuyên bố .- Và cha ông có muốn như vậy không ?- Ông cụ rất vui mừng . - Harry bật cười làm những vết nhăn ở đuôi mắt hằn lên sau khi nói - Cha tôi chỉ lo ngại về anh Alfred! Alfred là đứa con trai có hiếu và có nhiều đức tính tốt, nhưng ông cụ vẫn lo ngại . Thời trai trẻ ông cụ là một người quyết đoán . Ông hy vọng mình được vui vẻ khi có tôi ở bên .- Anh trai và chị dâu ông có tán thành việc ông ở lại đây không ? - Poirot nhướn lông mày lên và hỏi .- Alfred ư ? Anh ấy tức điên lên . Còn chị Lydia thì tôi không biết như thế nào . Chắc chắn chị ấy bực mình về người chồng . Tôi cho rằng cuối cùng thì chị ấy cũng đồng ý . Tôi quí chị Lydia, đây là môt. phụ nữ thú vị . Tôi sẽ sống hòa thuận với chị ấy, nhưng với Alfred thì lại khác . Bao giờ anh ấy cũng ghét bỏ tôi . Bao giờ anh ấy cũng là một người con trai sống ru rú ở xó nhà và luôn luôn dễ bảo . Cuối cùng thì anh ấy có lợi gì ? Giống như mọi người con trai tốt sống với cha, anh ta chỉ thu được nhiều lời mắng mỏ không hơn . Xin các ông hãy tin tôi, đạo đức thì không bao giờ được khen thưởng .Anh theo dõi sự phản ứng của những người nghe .- Tôi mong sự thành thật của mình không làm cho các ông bực mình . Dù sao các ông cũng sẽ tìm ra sự thật, đúng không ? Cuối cùng các ông cũng sẽ đưa ra ánh sáng cái tồi tệ của gia đình . Tốt hơn cả là tôi nói trước với các ông . Tôi không quá thương cảm về cái chết của cha tôi ... Thời niên thiếu tôi đã sống thiếu ông ... tuy nhiên đó là cha tôi và ông bị giết hại . Tôi rất mong cái chết của ông được trả thù!Anh gẵi cằm và nhìn mọi người .- Trong gia đình chúng tôi, chúng tôi muốn trả thù cái mà người ta đã gây ra cho chúng tôi . Một người họ Lee thì không dễ quên . Tôi muốn kẻ giết cha tôi bị treo cổ lên .- Hãy tin ở chúng tôi, ông Lee . Chúng tôi sẽ làm hết sức mình . - Sugden nói .- Nếu các ông không tóm đươc. thủ phạm thì tôi sẽ làm việc này và tôi sẽ trừng trị hắn - Harry tuyên bố .bằng giọng ngắn gọn, Đại tá Johnson hỏi anh:- Ông có ý kiến gì về thủ phạm không, ông Lee ?- Không - Harry trả lời - Tôi không có ý kiến gì cả . Càng nghĩ thì tôi càng khẳng định rằng cha tôi không thể bi giết hại bởi một người bên ngoài ...- A! - Sugden nói và cúi đầu xuống nhìn anh .- Nhưng - Harry nói tiếp - Người trong nhà này thì ai là người giết cha tôi ? Ai có thể phạm một tội ác như vậy ? Tôi không nghi ngờ gì những người giúp việc . Ông Tressilian làm việc ở đây từ thời hồng hoang . Cái thằng người hầu bé con mất dạy ấy ư ? Chắc là không phải . Còn Horbury, một thằng kỳ cục, nhưng ông Tressilian nói là nó đi xem chiếu bóng . Tôi gạt Stephen sang một bên . Tôi cho rằng không một ai trong số anh em tôi đã làm việc này: Alfred ư ? Anh ấy rất quí mến cha . George ư ? Chú ấy thiếu can đảm . David ư ? Nó là một thằng mơ mô.ng. Nó rất hoản ghố tkhi thấy ngón tay chảy máu . Cánh phụ nữ ư ? Môt. người đàn bà thì không thể cắt họng một người đàn ông được . Vậy thì ai đã giết cha tôi ? Tôi không thể nghi ngờ ai đã giết cha tôi được .Đại tá Johnson hắng giọng ... theo thói quen .- Lần cuối cùng ông thấy cha ông vào lúc nào ?- Sau bữa dùng trà . Ông cụ trách mắng Alfred trong vấn đề của kẻ tôi tớ của các ngài đây . Ông già buồn với chính mình và, để giải trí, ông thường gây ra những vụ cãi lộn . Do đó, theo tôi, tại sao ông lại giấ