
Thon Thomas Detective - Lời Nguyền
Tác giả: Agatha Christie
Ngày cập nhật: 22:52 17/12/2015
Lượt xem: 1341537
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1537 lượt.
ô gái ngắm khuôn mặt của Sugden đang đỏ như gấc .Đại tá Johnson nhịn cười . Ít khi ông thấy Sugden bối rối đến như vậy .- Tất nhiên ông ngoại không cao lớn như ông - Pilar nhận xét với vẻ luyến tiếc .Poirot cũng thở dài:- Cô thích những người đàn ông cao lớn ư, tiểu thư ?- Ồ! Vâng! Tôi đã ngồi trong phòng ông ngoại và ông kể những kỷ niệm xưa kia của ông ... Ông noí trước kia ông là một người độc ác, và kể cho tôi nghe về Nam Phi .- Ông ngoại cô có nói gì về ông có nhiều kim cương cất trong két sắt không ?- Có, ông ngoại còn đưa chúng cho tôi xem . Nhưng những cái đó không giống những viên kim cương chút nào . Có thể nói đây là những viên sỏi, những viên sỏi xấu xí .- A! Ông cụ đã cho cô xem những viên kim cương ấy ư ? - Cảnh sát trưởng Sugden nói .- Vâng .- Ông cụ không cho cô viên nào ư ?Pilar lắc đầu:- Không . Tôi nghĩ môt. ngày nào đó ông ngoại sẽ tặng chúng cho tôi ... nếu tôi tỏ ra ngoan ngoãn và thường đến thăm ông . Thói thường các ông già đều thích các cô gái .Johnson ngắt lời cô:- Cô có biết những viên kim cương ấy đã bị mất cắp rồi không ?Pilar mở to đôi mắt đen:- Mất cắp rồi ư ?- Đúng . Cô có biết ai đã lấy chúng không ?- A! Phải . Có thể là Horbury .- Horbury ư ? Là người hầu riêng của ông ngoại đúng không ?- Phải .- Do đâu mà cô nghĩ như vậy ?- Vì tôi thấy hắn giống như một tên kẻ cắp . Mắt hắn lấm lét nhìn khắp nơi, hắn đi mà không hề gây tiếng động và thường nghe trộm ở ngoài cửa . Người ta nói hắn là một con mèo . Và các ông biết, mọi con mèo đều ăn cắp!- Hừ - Đại tá Johnson hắng giọng: - Chúng ta sẽ nói chuyện này sau . Hình như mọi người trong gia đình đều tập trung trong phòng của ông ngoại cô vào buổi chiều và ... họ đã nói chuyện với nhau .Pilar cười:- Thật là vui . Ông ngoại đã làm cho mọi người tức điên lên .- Ồ! Những cái đó làm cô vui ư ? Có thể là như vậy không ?- Có chứ . Tôi rất thích xem mọi người cãi nhau . Nhưng ở nước Anh người ta không cãi nhau như ở Tây Ban Nha . Ở đấy người ta kêu, người ta nguyền rủa, người ta rút dao ra . Ở đây, người ta chỉ đỏ mặt lên và mím môi lại thôi .- Cô có nhớ người ta đã nói những gì không ?- Tôi không nhớ kỹ . Ông ngoại nói các bác ấy không ra gì cả ... các bác ấy không có con ... tôi còn hơn bất cứ người nào trong số các bác ấy . Ông ngoại rất yêu tôi .- Ông có nói gì đến tiền nong, đến bản di chúc không ?- Di chúc ư ? Không, tôi không nhớ .- Sau đó thì thế nào ?- Mọi người ra về ... trừ bác Hilda, vợ bác David . Bác ra về sau cùng .- Thế ư ?- Đúng . Bác David tỏ ra rất lạ lùng . Mặt bác tái nhợt, tay chân run lên . Người ta cho rằng bác đang lên cơn sốt .- Lúc ấy cô làm gì ?- Tôi xuống dưới nhà, gặp Stephen và chúng tôi nhảy theo máy quay đĩa .- Với Stephen Farr ư ?- Vâng . Anh ấy mới từ Nam Phi tới ....đó là con trai của người cộng tác với ông ngoại . Anh ấy cũng rất đẹp trai . Cao lớn, da nâu và có cặp mắt rất đẹp .Johnson hỏi:- Cô đang ở đâu khi xảy ra vụ giết người .- Sau khi tôi ngồi với bác Lydia một lúc trong văn phòng, tôi về phòng riêng, đánh phấn lại để đi nhảy với anh Stephen . Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng kêu . Mọi người chạy lên cầu thang . Tôi chạy theo họ . Người ta cố phá cửa phòng của ông ngoại . Bác Harry và anh Stephen đã đạp đổ cánh cửa . Họ rất khỏe .- Rồi sao nữa ?- Cánh cửa đổ và .... mọi người nhìn vào căn phòng . Một quang cảnh ghê tởm! Mọi thứ đều đổ vỡ , lộn xộn . Ông ngoại nằm trên vũng máu . Cổ bị cắt đứt đến tận mang tai ... như thế này ....Cô lấy tay phác một cử chỉ lên cổ mình .Cô nghỉ một lúc, hài lòng về câu chuyện vừa kể .Johnson nhìn cô:- Cô phát ốm lên vì nhìn thấy nhiều máu ư ?- Không .Cô gái nhìn đại tá Johnson .- Tại sao ông lại nói tôi phát ốm lên khi thấy máu ? Khi một người bị giết thì bao giờ cũng có máu . Nhưng ở đây có rất nhiều máu ... máu ở khắp nơi .Poirot hỏi ngay:- Có ai nói gì khi bước vào phòng của ông ngoại của cô không ?Pilar suy nghĩ:- Bác Ddavid đã nói một câu kỳ cục ... Thế nào nhỉ ? "Cái cối xay của Thương đế ..." .Cô chậm chạp nhắc lại:- "Cái cối xay của Thượng đế ...." . Nghĩa là gì nhỉ ? Cối xay là dụng cụ để xay lúa mì thành bột, đúng không ?- Cô Estravados, chúng tôi xin cảm ơn cô - Đại tá Johnson nói - Lúc này thì chúng tôi không hỏi gì hơn nữa .Pilar nhìn mỗi người một cái nhìn đáng mến .- Thế thì tôi về - Cô nói và đi ra .Đại tá Johnson đọc:- Cái cối xay của Thượng đế chậm chạm nghiền nát , nhưng ... David đã đọc bản án đó!