Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chuyện xảy ra trên con tàu tốc hành Phương Đông - Phần 02: Cuộc thẩm vấn

Chuyện xảy ra trên con tàu tốc hành Phương Đông - Phần 02: Cuộc thẩm vấn

Tác giả: Agatha Christie

Ngày cập nhật: 22:50 17/12/2015

Lượt xem: 134691

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/691 lượt.

i bằng giọng ấm áp và truyền cảm của bà.- Xin mời vào!Ông Boue giải thích cho bà Dragomiroff rõ:- Mời các ông cứ tự nhiên, cô hầu gái của tôi giữ chìa khóa. Cô ta sẽ giúp các ông.- Bà có thường giao chia khóa cho có ta không thưa bà? - Poirot hỏi.- Có, thưa ông.- Như vậy nếu nhân viên thuế vụ đòi xét hành lý của bà giữa đêm thì sao?Công chúa Dragomiroff khẽ nhún vai và trả lời:- Chuyện đó khó có thể xảy ra. Nhưng nếu xảy ra thì người phục vụ tàu hỏa sẽ đi lấy chìa khóa của tôi ở phòng cô hầu.- Bà tin cô ta hoàn toàn à?- Tôi xin nhắc lại với ông là tôi chỉ mướn những người tôi hoàn toàn tin cẩn.- Thường thì nên thuê một người bình dị và thành thật hơn là một người đẹp cầu kỳ... Ví vụ những cô gái ở Paris.Cặp mắt đen của bà Dragomiroff nhìn Poirot chằm chặp.- Ông định ám chỉ gì vậy, ông Poirot?- Không, không có gì thưa bà.- Có, có chứ, sao lại không? ông nghĩ là tôi nên thuê một cô hầu người Pháp xinh đẹp.- Điều đó có vẻ hợp lý hơn phải không bà?- Hildegarde hoàn toàn trung thành với tôi, và sự trung thành thì không mua được, thưa ông. Bà Dragomiroff gằn từng tiếng một.- Cô hầu phòng người Đức mang chùm chìa khóa lại. Công chúa Dragomiroff bảo cô ta mở khóa vali bằng tiếng Đức.- Sau đó bà ra khỏi phòng ngắm tuyết. Trong khi ông Boue khám hành lý, Poirot bước đến gần bà.- Sao ông Poirot, ông không vào xem hành lý của tôi à?- Ồ, thưa bà đó chỉ là một thủ tục thôi.- Có thật thế không?- Thật chứ, ít ra cũng đối với bà,- Tôi đã quen biết Sonia Armtrong và tôi rất quý mến bà ấy. Bộ ông tưởng là tôi sẽ sợ bẩn tay khi giết Cassetti à? có thể ông có lý.Im lặng một lúc, bà tiếp:- Ông có biết tôi muốn đối xử với tên khốn kiếp ấy như thế nào không? Tôi sẽ gọi tất cả gia nhân của tôi lại và ra lệnh cho họ đánh hắn ta cho đến chết. Sự việc đã xảy ra như thế ở nước tôi, khi tôi còn trẻ.Poirot im lặng nghe, không nói một lời nào. Bỗng nhiên công chúa Dragomiroff quay lại nhìn Poirot và hỏi:- Ông không nói gì cả sao? ông Poirot? ông đang suy nghĩ gì vậy?Poirot nhìn thẳng vào mặt bà và nói:- Thưa bà, tôi nghĩ rằng sức mạnh của bà tập trung vào ý chí của bà hơn là đôi tay.Bà Dragomiroff cúi xuống nhìn cánh tay gầy với bàn tay vàng như những móng vuốt của chim.- Phải... Tôi không có sức mạnh. Không hiểu tôi có nên mừng không?Bỗng dưng, bà quay ngoắt trở lại phòng. Cô hầu đang dọn lại hành lý.Công chúa Dragomiroff cắt ngang những lời xin lỗi của ông Boue.- Ông không cần phải xin lỗi. Một vụ án mạng đã xảy ra, việc kiểm soát là bình thường thôi.Bà chào ba người đàn ông và đóng cửa lại, cửa hai phòng tiếp theo đều đóng.- Khổ quá! Ông bà Andrenyi đi du lịch bằng thông hành ngoại giao và hành lý của họ được miễn mọi sự kiểm soát của thuế vụ.- Nhưng đây là một vụ án mạng, - Poirot nói.- Tôi biết rồi, nhưng chúng ta phải tránh mọi phiền phức.- Ông đừng lo ngại, vợ chồng quận công Andrenyi sẽ tỏ ra rất thông cảm như công chúa Dragomiroff thôi.- Công chúa thuộc vào giai cấp quý tộc. Cặp vợ chồng này cũng thế. Nhưng quận công Andrenyi có vẻ khó tính hơn. Ông có để ý thái độ của ông ta khi ông cứ nhất định hỏi vợ ông ta? Lần này chắc ông ấy sẽ mời chúng ta ra khỏi phòng. Hay là chúng ta đừng khám xét hành lý của họ? Dù sao thì chắc họ cũng không dính líu đến vụ án đâu! Tại sao chúng ta lại rước lấy phiền phức vào mình.- Tôi không đồng ý với ông. - Poirot nói. - tôi chắc là quận công Andrenyi sẽ không phản đối đâu. -- Hãy cứ thử xem.Không để cho ông Boue có thì giờ phản đối, Poirot gõ cửa phòng 13.- Xin mời vào!Ngồi gần cửa, quận công Andrenyi đang đọc báo. Bà Andrenyi ngồi thu mình phía trước mặt, đầu kê vào cái gối, hình như bà vừa tỉnh giấc.- Xin lỗi quận công về sự đường đột của chúng tôi, - Poirot nói. - chúng tôi phải kiễm soát hành lý của mọi hành khách... Ông Boue đã cho tôi biết, vì thông hành của ông bà là thông hành ngoại giao nên ông bà có thể từ chối mọi sự khám xét.Quận công Andrenyi suy nghĩ một lúc và nói:- Tôi xin cảm ơn ông. Tuy nhiên, tôi không hề muốn lợi dụng đặc ân đó và tôi muốn tất cả hành lý của chúng tôi được khám xét như mọi hành khách khác.Quận công Andrenyi quay sang vợ và nói:- Elena, anh nghĩ chắc em cũng không phản đối.- Xin các ông cứ làm phận sự. - Bà quận công trả lời không chút đắn đo.Ông Boue sang phòng bên để khám xét, trong khi Poirot cố khóa lấp sự bối rối của mình bằng những nhận xét như:- Thưa bà, danh thiếp dán trên vali này vẫn còn ướt.Poirot chỉ cho bà Andrenyi một vali con bằng da xanh, trên đó gắn hai chữ đầu của tên ông bà Andrenyi- Bà Andrenyi không hề trả lời. Tất cả những công việc này, có vẻ làm cho bà ghê tởm.Đứng im trong một góc, bà Andrenyi nhìn tuyết rơi ngoài trời.Poirot mở một tủ nhỏ kê trên chậu rửa mặt và liếc nhìn những thứ trong đó: một miếng bọt biển để tắm, một hộp kem thoa mặt, phấn và một lọ có ghi: Trional (một loại thuốc ngủ).- Sau khi cảm ơn và xin lỗi, ông Boue và Poirot ra khỏi phòng.Phòng kế tiếp là phòng bà Hubbard, rồi đến phòng Ratchett, cuối cùng là phòng Poirot. Sau đó là đến toa ăn hạng nhì.Phòng đầu tiên của toa hạng nhì của Mary Debenham và Guta Ohlson. Mary đa


XtGem Forum catalog