XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Lộ - Lead To The Sun

Nhật Lộ - Lead To The Sun

Tác giả: Shin

Ngày cập nhật: 22:41 17/12/2015

Lượt xem: 134780

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/780 lượt.

kể cả tường rào bên ngoài, trước cửa trồng hai cây Sơn Trà thân cây được sơn đen, trong sân nhà có đặt một bàn cờ tướng bằng đá cẩm thạch, thì nơi đây hết sức bình thường.
Trong không gian âm u đó thì có một ánh mắt vẫn rất chăm chú quan sát nhất cử nhất động của ngôi nhà từ phía bên ngoài. Từ lúc nhận được tin báo hai vợ chồng Trương Thế Huân - Đỗ Quyên đã nghiên cứu thành công công trình kia thì Minh Tân biết chắc rằng họ sẽ gặp nguy hiểm. Mấy ngày nay không hề rời bước khỏi đây, cũng không thấy có gì bất thường nhưng với giác quan nhạy bén của mình, anh không cho phép bản thân được phạm bất cứ sai lầm nào vào lúc này. Đề phòng là vậy nhưng anh vẫn cảm giác được có một thế lực vô hình nào đó cũng đang ngấm ngầm theo dõi anh và hai người kia trong bóng tối.
Càng về khuya, không khí càng lạnh. Mây đen lại bắt đầu tụ lại, che khuất đi ánh trăng vốn đã yếu ớt nay còn nhạt nhòa hơn báo hiệu cho một cơn mưa sắp đến.
Minh Tân biết rõ hai người trong ngôi nhà này không hề đơn giản như chức danh nhà khoa học mà họ có được. Bởi vì …………………………một loài hoa! Đỗ Quyên à? Hay Sơn Trà? Chẳng qua cũng chỉ là một cái tên dùng để gọi mà thôi. Chẳng quan trọng nữa rồi. Người ta nói không hề sai, cái gì cũng có hai mặt của nó cả, hoa đẹp cũng thường là hoa độc. Đỗ quyên – Rhododendron. Với nhiều tên gọi khác nhau như Sơn Thạch Lựu, Báo Xuân hoa, Sơn Trà hoa, Đỗ Quyên là loại cây bụi tuyệt đẹp với những chùm hoa rực rỡ sắc màu. Và quan trọng hơn là tất cả các bộ phận trên cây đều có thể gây chết người, trầm cảm, dẫn đến buồn nôn, tê liệt toàn thân hay hôn mê sâu. Một loài cây có sức hút mãnh liệt! Không một người bình thường nào lại có hứng thú với “cô nàng” lắm chiêu này cả. Minh Tân cũng không ngoại lệ, nhưng người mang tên loài hoa này thì lại là một chuyện khác!
Thật may khi chủ nhà vẫn còn thức! Một đêm yên tĩnh! Hay không???????????????
Phụt! Đèn đã tắt. Màn đêm được dịp lan ra mạnh mẽ nuốt trọn mọi thứ, căn nhà đã tối nay lại chìm vào màn đêm u tịch hơn. Minh Tân cảm thấy có gì đó ướt ướt vừa rơi xuống mặt mình. Một giọt, hai giọt rồi bắt đầu nặng hạt.
-Mưa rồi!
Bỗng nhiên, một luồn khí lạnh chạy dọc từ sống lưng lên cổ làm Minh Tân khẽ cảnh giác. Cảm giác bất an cứ như vậy mà ngày càng dâng cao, linh tính mách bảo cho anh biết rằng có chuyện gì đó rất kinh khủng sắp hoặc tệ hơn là đã xảy ra. Giác quan của Minh Tân từ trước đến giờ chưa bao giờ sai, vì vậy anh càng chăm chú quan sát xem liệu có bất trắc gì xảy ra với hai người bên trong kia hay không. Bốn bề vẫn im lặng đến lạ thường!
Tít tít……………tít tít…………….tít tít…………!
Âm thanh rất nhỏ vang lên, Minh Tân vội nép vào sau gốc cây, lấy điện thoại ra. Và…………..cái gì đây? Một tin nhắn hình ảnh. Sẽ chẳng có gì nếu như trong đó không có ảnh của vợ và đứa con trai hai tuổi của anh đang bị trói, một họng súng đen ngòm đang kề sát họ.
“Vân Anh, Anh Tân!”
“Đừng có chuyện gì, hai người nhất định không được xảy ra chuyện.”
Trong đầu Minh Tân giờ phút này chỉ còn có thể cầu mong như vậy mà thôi, lí trí thúc giục anh phải nhanh hơn nữa, nếu trễ dù chỉ một giây anh sẽ phải ân hận cả đời. Trong những giây phút quyết định sống còn như vậy, khả năng của con người chúng ta thường không thể tưởng tượng nổi. Sống hay ………….???????
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@


2h khuya, nhà bếp:
Cạch………………Cạch………………..Cạch………….!
Sau một trận rung động nhẹ dưới mặt đất, sàn nhà bỗng nhiên bắt đầu chuyển động rồi từ từ tách ra hai bên để lộ ra một lối đi dài và tối dẫn thật sâu xuống đất. Hai nhà khoa học bế đứa con gái nhỏ vội men theo cầu thang. Sau khi vào trong, Thế Huân ấn nhẹ vào một viên gạch bên phải bức tường, ngay lập tức một màn hình cảm ứng hiện ra. Không chần chờ giây nào, cậu nhập mật khẩu cửa liền đóng sầm lại, bức tường trở về vị trí ban đầu, phẳng lì không một chút dấu vết. Từng bậc thang nối với nhau tuy có hơi cũ kĩ một chút nhưng vẫn còn rất chắc chắn. Khoảng cách giữa hai bức tường dọc theo lối cầu thang chỉ vừa đủ cho một người lớn đi mà thôi. Từ cầu thang đi xuống khoảng mười phút sẽ bắt gặp một căn phòng bí mật mà nếu ai đã từng đặt chân tới thì chắc chắn không bao giờ quên được. Trái ngược hẳn với ngôi nhà toàn một màu u tối bên trên, căn phòng bên dưới này thật sự rất rất sáng sủa. Bốn bên bức tường đều được lắp gương phản chiếu thoạt nhìn giống hệt như một mê cung sống động. Chiếc camera thu nhỏ gắn phía trên trần nhà được ngụy trang thành một chiếc đèn neon gắn vào ròng rọc, hệ thống này được thiết kế phải nói là hơn cả sự phức tạp. Dây điện được nối an phận chạy ngầm trong tường, đề phòng những “chú chuột” chạy rong phá hoại. Trương Thế Huân đã cài đặt chưong trình tự hủy đối với tất cả những chiếc máy tính ở đây, vì vậy nếu muốn xem băng hình thì chỉ có một cách duy nhất đó là giải được mật mã của máy chủ, nếu mật khẩu sai quá năm lần thì tầng hầm sẽ đóng vĩnh viễn. Tất cả những hình ảnh từ mọi góc nhìn của căn nhà đều được thu trực tiếp vào dãy màn hình vi tính được kết nối với phần mềm vệ