
Tác giả: S.D.Perry
Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015
Lượt xem: 1341835
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1835 lượt.
người vừa bước vào . Chiếc đèn chiếu vào nguyên nhân của thứ mùi ghê tởm ấy , chiếu sáng một bộ xương trần trong tấm áo thí nghiệm ố vàng . Những thớ thịt chảy mủ thành từng dòng từ khuôn mặt kinh dị. Một thây người bị đóng đinh vào cánh cửa , bàn tay bị ghim lại trong tư thế đang vẫy. Nhìn vào có thể thấy đây là một xác chết đã nhiều tuần .
Steve như muốn lộn mửa , anh quay đi chỗ khác , nhưng hình ảnh ấy vẫn cứ lù lù trong tâm trí - gương mặt xác chết như bị lột da , nơi từng là đôi mắt giờ chỉ là hai lỗ trống hoác , những ngón tay vẹo vọ bị ghim đính lại với nhau ...
Chúa ơi ,trò đùa quái quỷ gì thế này ? - Steve cảm thấy choáng váng , một phần bởi chuyến bơi kinh hoàng khi nãy với con quái thú của Umbrella , một phần bởi cái thây hôi thối ,chua rữa trước mặt .
Không ai nói gì trong vài giây . David đưa tay huơ huơ trước ánh đèn rồi nói thấp giọng nhưng không giấu nổi kinh ngạc :
" Mọi người kiểm tra lại thắt lưng , đưa hết những thứ mang theo ra . Tôi cần kiểm soát tình hình lúc này , ai bị thương và mang những gì . Tất cả hãy hít một hơi thật sâu trước đã . John đâu rồi ? "
Giọng nói nghiêm nghị của John vang lên trả lời trong bóng tối , pha lẫn với tiếng bước chân dò dẫm .Karen và Rebecca ở ngay bên David , còn anh thì đứng cạnh cánh cửa .
" Tôi bị con cá sượt qua nhưng vẫn ổn . Tôi mang vũ khí nhưng đèn hết pin rồi . Còn đây là radio "
" Rebecca ? "
Giọng cô hơi ngập ngừng rồi nói nhanh : " Tôi ổn , - ừm , vũ khí vẫn còn , đèn pin , túi cứu thương , ồ , tôi còn cả đạn nữa "
Trong khi cô nói ,Steve kiểm tra lại đồ đạc của mình , lôi khẩu Beretta khỏi bao súng , tháo băng đạn ướt ra đút vào túi . Thắt lưng anh thiếu mất chiếc đèn pin .
" Steve ? "
" À , không bị thương , còn vũ khí nhưng mất đèn "
" Karen ? "
" Cũng thế "
David lấy ngón tay che bớt ánh đèn, chỉ để lọt ra một chút ánh sáng mờ đủ để soi đường . " Không ai bị thương và chúng ta vẫn đầy đủ vũ trang , mọi thứ có thể sẽ tồi tệ hơn thế này rất nhiều . Rebecca , cất đồ đi . Hàng rào chắc không cách xa quá 50 mét về hướng Nam , có đủ cây cối để ẩn náu , miễn là vẫn chưa có ai phát hiện ra chúng ta . Bắt đầu thôi , chúng ta chuẩn bị ra khỏi đây "
Steve nhận 3 băng đạn từ Rebecca , gật đầu cảm ơn . Anh nạp đạn rồi tự động lên nòng .
Tốt rồi , tiến lên nào . Con quái thú ấy gần như đã ăn thịt được chúng ta , lúc này bàn tay của Mr.Xác chết kia trông như vẫy chào .
Steve không phải là kẻ nhát gan nhưng anh hiểu mức độ nghiêm trọng của tình huống khi đối mặt với nó . Anh rất ngưỡng mộ S.T.A.R.S , muốn đi theo để giúp đỡ nhưng bây giờ thuyền của họ đã đi đời , còn kế hoạch vạch trần và tóm cổ lũ Umbrella có thể phải chờ một thời cơ khác .David bước lại gần cái xác đang bị phân huỷ , mặt anh nhăn lên ghê tởm trong ánh đèn . " Karen , Rebecca , lại đây kiểm tra xem sao . John , cầm đèn pin của Rebecca , anh và Steve thử tìm xem có thứ gì hữu ích không " .
Rebecca đưa cây đèn cho John trong khi anh gật đầu với Steve .Hai người đàn ông bước tới cuối bàn .Một giọng nói khẽ vang lên phá tan bầu không khí yên lặng :
" T -Virus không phải là nguyên nhân gây ra cái chết " - Rebecca nói . " Lớp mô ngoài đều đã phân huỷ hết ... "
Lặng thinh một hồi , Karen lên tiếng - " Thấy thế sao ? David , cho ánh đèn vào đây xem nào ... " .
John cầm đèn rà soát trên nền nhà bẩn thỉu . Một tách cà phê đã vỡ . Một đống bù loong , ốc vít đặt trên tấm bảng giờ thuỷ triều . Một cái máy bắt vít bụi bặm và sứt mẻ , vài thứ đồ đạc lỉnh kỉnh bên trên mớ giẻ ố màu .
Chẳng có gì hết .Chúng ta nên rời nơi này trước khi bị phát hiện ...
John lục lọi trong ngăn kéo còn Steve cố tìm xem có gì bên trên giá đựng đồ hay không .Đằng sau họ , Karen nói tiếp :
" Người này bị đóng đinh trong lúc chưa chết hẳn , ý tôi là suýt chết . Hoàn toàn bất tỉnh . Không có dấu vết kháng cự ... Chỗ này có vài vết trượt , ở đây , cả ở đây nữa : Có thể kết luận rằng : người này bị bắn lén rồi bị kéo lê tới đây " .
John thôi không lục ngăn kéo nữa , tiến tới chỗ mọi người ,sàn nhà phát ra tiếng lép nhép mỗi bước anh đi .Một bộ cờ lê . Một chiếc radio rẻ tiền ,. Một túi hồ sơ nhàu nát bên cạnh mẩu bút chì . Trong đầu Steve chợt nảy ra một suy nghĩ , anh dừng lại kiểm tra chiếc túi . Cái bút chì ... Anh nhặt được mẩu giấy bị vo viên , vuốt phẳng rồi quay ngang dọc . Có vài dòng chữ ở gần cuối , nguệch ngoạc đứt nét .
" Này ,chúng tôi tìm thấy một thứ " - John kêu lên , rọi đèn vào hàng chữ .Mọi người nhào tới . Trong ánh đèn đang nhảy nhót , Steve nheo mắt đọc lớn .Không một dấu chấm câu ; anh cố hết sức để tự ngắt dòng .
" ... 20 tháng Bảy . Thức ăn có lẫn chất gây nghiện .Tôi phát bệnh .Tôi đã giấu tài liệu và gửi nó đi .Thuyền đắm hết , còn hắn thì thả lũ ... "
Steve cau mày , rặn ra từng chữ . Tris ... tri - squad ?
" Thuyền