80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Resident Evil ( Tập 5 - Vùng đất dữ ) - Full

Resident Evil ( Tập 5 - Vùng đất dữ ) - Full

Tác giả: S.D.Perry

Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015

Lượt xem: 1341671

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1671 lượt.

để xác thực niềm hy vọng – một con người.Là người đang sống.
Từ vài bậc thang nhỏ dẫn xuống sân,Jill nhanh chóng hạ hai con zombie,lòng ngập tràn hy vọng.Đồ ngụy trang.Người đó trong quân đội,có thể là ai đó được gửi tới để thăm dò;điều mộng tưởng của cô có lẽ không thái quá chút nào.Cô đi nhanh qua xác hai con zombie,cô chạy ngay khi tới con hẻm,lên trên vài bước,mười mét qua con đường gạch,cô đã ở cửa sau.
Jill hít sâu,thận trọng mở cửa,cô không muốn làm ai đang nạp đạn bất ngờ…
…trước mắt cô thấy con zombie đi lảo đảo ngang qua sàn gạch quán,rên lên đói khát,tiến đến người mặc áo nâu vàng,anh ta chỉa khẩu súng hướng con sinh vật đang sáp lại và bắn.Jill lập tức nổ súng,chỉ với hai phát đạt được điều người kia không thể làm trong năm phát;nó gục xuống,rên lên tiếng cuối cùng,nằm bất động trên sàn.Jill không thể phân biệt nó là nam hay nữ vả lại ngay lúc đó cô không quan tâm.
Cô quay về phía người lính,định làm quen,và nhận ra anh ta là Brad Vicket,phi công đội Alpha đã giải thể của S.T.A.R.S.,biệt nhanh Chickeheart Vickers,người rút đường lui của đội Alpha tại biệt thự Spencer khi anh ta quá sợ hãi,người trốn ra khỏi thành phố khi nhận ra Umbrella đã biết tên họ.Một phi công giỏi đồng thời là thiên tài hacker máy tính,nhưng khi có chuyện gì nguy hiểm xảy ra,Brad Vickers trở thành một con chồn hạng A.
Dù sao mình cũng mừng khi gặp anh ta.
“Brad,anh đang làm gì ở đây?Vẫn ổn chứ?”
Cô cố kềm không hỏi làm cách nào anh ta vẫn sống sót dù cô muốn lắm – đặc biệt trên người anh ta chỉ có khẩu .32 semi rẻ tiền,trong đội S.T.A.R.S. lại là người bắn tệ nhất.Anh ta trông không ổn – máu khô dính trên áo,mắt mở to,xoay vòng trong nỗi sợ khó kiểm soát.
“Jill!Tôi không biết cô vẫn còn sống!” Nếu anh ta mừng khi gặp cô hẳn anh ta cũng không để lộ ra,anh ta vẫn chưa trả lời câu hỏi của cô.
“Phải,ừ,tôi cũng muốn nói vậy” cô nói,giữ giọng không có vẻ buộc tội.Có thể anh ta có thông tin cô có thể sử dụng. “Anh tới đây khi nào?Anh có biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài không?” Như thể từng câu từng chữ của cô tăng thêm nỗi sợ hãi.Thân hình anh ta cứng ngắc,run bần bật,như bị chạm trúng vết thương.Anh ta mở miệng để trả lời,nhưng không nói được gì.
“Brad,chuyện gì vậy?Có gì không ổn à?” cô hỏi,anh ta đang lùi lại cửa trước quán,lắc đầu nguầy nguậy.
“Nó đang đuổi theo chúng ta,” anh ta thở dốc. “Đuổi theo S.T.A.R.S. Cảnh sát chết cả rồi,họ không chặn nó được,cũng như họ không ngăn được việc này xảy ra …” Brad phất cánh tay run rẩy về phía sinh vật đẫm máu nằm trên sàn. “Cô sẽ thấy.”
Anh ta đang bị kích động,tóc đẫm mồ hôi,răng nghiến chặt.Jill nhích gần tới,không biết phải làm gì.Nỗi sợ truyền sang.
“Cái gì sắp đến Brad?”
”Cô sẽ thấy!”
Dứt lời,Brad chộp tay nắm mở cửa,hoảng loạn tột độ,vừa chạy vừa vấp ra ngoài đường,không ngoái lại.Jill bước về cánh cửa đang khép và ngừng lại,chợt nghĩ có gì đó tệ hơn là đi một mình.Cố giúp bất kỳ ai cô gặp trên đường rời Raccoon – đặc biệt là một tên quá khích có tiền sự nhát gan,kẻ quá sợ để có thể lý lẽ - có thể lá ý tưởng tồi.
Nghĩ đến những gì anh ta nói,cô thấy ớn lạnh. Cái gì sắp đến,đặc biệt với S.T.A.R.S. ?
Anh ta nghĩ mình sẽ biết.
Bất an,Jill thầm chúc anh ta may mắn,đi về cái quầy bóng láng,hy vọng khẩu Remington cổ lổ sĩ vẫn ở dưới cái bàn tiếp tân,không biết tên Chickenheart Vickers đang làm wái gì ở Raccoon,và chính xác hắn bị cái gì làm hoảng loạn đến thế.
Mitch Hirami đã chết.Sean Olson,Deets,Bjorklund,Waller,Tommy,hai anh chàng mới tới cũng vậy,Carlos không nhớ tên,chỉ biết một người luôn bẻ cổ tay,người kia có tàn nhang trên mặt…
Thôi đi,đừng nghĩ tới nó nữa!Chuyện đó đâu còn quan trọng nữa,vấn đề giờ là tìm cách ra khỏi đây.
Tiếng rền rĩ phía sau đủ xa cho Carlos dừng lại nghỉ một chút,sau khoảng thời gian chạy dài đằng đẵng.Chân Randy mỗi lúc càng tệ,còn Carlos đang thở dốc,nghĩ đến…
…họ chết như thế nào,về ngườ phụ nữ cắn vào cổ Olson,giọt máu chảy xuống cằm cô ta,cách Waller bắt đầu cười điên dại,ngay trước khi anh ta quẳng vũ khí để cho bọn zombie ăn thịt,âm thanh của ai đó gào thét lời cầu nguyện giữa bầu trời vô tình…
Ngừng lại đi!
Họ dựa vào tường một tiệm tạp hóa,khu vực đang tái sinh được rào lại chỉ có một lối vào và cái nhìn bao quát con đường.Không một tiếng động nào ngoài tiếng chim hót từ xa vọng lại,cơn gió xế chiều mát lạnh thoảng qua mang theo mùi mục nát.Randy ngồi xuống,lột giày phía bên phải ra xem xét vết thương.Ống quần dưới thấm đỏ máu,cũng như cổ áo anh ta.
Anh và Randy là hai người duy nhất chạy thoát,và trong gang tấc;qua rồi,nó như một giấc mơ không tưởng.
Những người khác trong đội đã chết,còn ít nhất sáu con zombie ăn thịt người vẫn đuổi theo họ.Carlos đã bắn và cứ bắn,mùi thuốc súng,mùi máu quyện với mùi hôi thịt rữa,tất cả làm anh thấy hoa lên với thần kinh căng thẳng tột độ,mất phương hướng tới mức anh không thấy Randy ngã,không nhận ra cho tới khi xương sọ Randy đập xuống nền đất,to hơn tiếng bọn zombie.
Một con đang bò chụp lấy chân R