Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Roseblood

Roseblood

Tác giả: Gió và Mây

Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015

Lượt xem: 134640

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/640 lượt.

y thẳng và nhằm vào bả vai cô. Cô ôm lấy vết thương và rời khỏi.

- Đang bị thương chắc chắn chưa đi đâu xa.

Duy lần theo đường máu vệt dài trên nền đất, đi đến một đoạn thì bị đánh ngất. Đi từ phía sau cô gái mặc áo choàng đen giơ súng lên thực hiện mục tiêu nhưng không được mong muốn liên tục bị cản trở.

- Đi thôi, Gia Ngọc đang đến.

Cô gái tóc đỏ trầm đỡ lấy cô và nhanh chóng ra khỏi gara xe.

Gia Ngọc đưa Duy lên xe và cũng rời khỏi.

.

Chiếc máy bay trực thăng bay vù vù đáp xuống ở một bãi cỏ xanh rộng lớn bên ngoài gara xe. Hai y tá nữ và một bác sĩ nam bước xuống theo sau còn có những vệ sĩ nhanh chóng đưa cô gái mái tóc màu hạt dẻ lên máy bay.

- Hãy đưa bạn tôi về nhà ông nội trị thương và nhanh chóng trở lại.

- Vâng, thưa tiểu thư.

- Còn cô thì sao?

- Chú yên tâm, tôi đã có cách giải quyết….

Máy bay bắt đầu cất cánh và bay đi.

Từ phía trên sân thượng của một ngôi nhà cao tầng, một chàng trai với mái tóc đen bay nhẹ trong gió, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô gái đứng phía dưới kia, miệng thầm lên vài chữ:

- Tất cả đều có mục đích.

…………………………………..

Tại biệt thự Cube:

Về gian nhà kính, Gia Ngọc nhanh chóng lột bỏ chiếc áo sơ mi trên thân thể và đi vào phòng tắm. Mở vòi sen……..xào…..nước dội thẳng từ trên xuống.

Cậu vuốt mái tóc lên, ngẩng mặt tay sờ vào phần vết thương bầm tím ở cổ khiến cậu đau rát cộng thêm vết thương ở tay. Trong đầu cậu hiện lên những suy nghĩ về một vấn đề.

Ngoài phòng, Di mang thức ăn đến đặt lên bàn và đứng đợi.

Gia Ngọc bước ra từ phòng tắm, trên tay cầm khăn vò tóc đang còn ướt, mình trần chỉ mặc quần thể thao đen.

- Mời cậu chủ dùng cơm.

Cậu ngước lên nhìn Di xoáy sâu vào ánh mắt socola đặc đó một lúc rồi vứt khăn lên giường, đi lại tủ đồ lấy chiếc áo thun thể thao trắng mặc vào và cầm lấy laptop tựa người vào thành giường bắt đầu làm việc. Một khi đã làm việc thì hết sức tập trung không quan tâm những gì đang diễn ra ở xung quanh.

- Cổ máy.

Di phát lên hai chữ.

1 tiếng…2 tiếng…3 tiếng dần trôi, cậu vẫn không rời mắt khỏi màn hình laptop, còn Di thì vẫn đứng lặng yên như một người vô hồn. Khay cơm còn nguyên chưa đụng tới. Nếu giờ Di mang khay cơm vẫn còn thì chắc chắn nhỏ sẽ không yên với con sư tử hà đông kia, nhỏ không thể chờ đợi thêm được nữa đành lên tiếng:

- Mời cậu chủ dùng cơm.

Lời nói gió bay chẳng làm cậu có chút phản ứng.

Gia Ngọc mang laptop lên bàn và ngồi xuống chiếc ghế tựa. Hai tay vòng trước ngực, hai chân bắt chéo lên bàn, nhắm mắt lại để nghỉ ngơi sau khi đã hoàn thành công việc.

Di đứng nhìn cậu ngủ gần ô cửa kính, phần tóc mái bay phất phất trong gió, khuôn mặt tuy ngủ nhưng vẫn hiện lên một vẻ đẹp cuốn hút vạn vật.

Tín hiệu từ chiếc khuyên tai Di phát ra:

- Mình đã về phòng rồi, Di.

Nhưng dường như Di không nghe mà nhìn chú mục vào con trai ấy, từng bước chân đi lại như bị thôi miên.

Bất giác, Di vuốt nhẹ lại mái tóc cậu và không hiểu sao nhỏ lại làm như thế.

- Kẻ cô đơn chỉ là cái bóng của một con người. Kẻ không được yêu thì dù ở giữa mọi người vẫn thấy cô đơn. Anh cô đơn lắm phải không? Di cũng vậy.

Thiên đường được tạo ra bởi những trái tim biết yêu thương, còn địa ngục dành cho những trái tim không biết yêu thương. Và anh là một người như vậy.

Dứt lời, Di mang khay cơm đi khỏi.

Gia Ngọc mở mắt, những câu nói đó được bộ não cậu tiếp nhận. Từ trước đến giờ chưa có ai nói với cậu những điều như vậy cả.

…………………………………..

Di vừa trở về với khay cơm còn nguyên đặt lên bàn mặc cho những lời nói của những người giúp việc, nhỏ thản nhiên đi vào phòng không làm những công việc được giao trong khi họ đang tất bật làm mọi thứ.

Mở cửa phòng ra, Di chợt khựng người khi thấy cảnh tượng trước mắt.

Vy đang đi chậm rãi dưới những mảnh thủy tinh nhọn hoắt, trên thân chỉ mặc mỗi chiếc váy không dây mỏng tang đang nhuốm máu. Phần vết thương trên bả vai đang chảy máu rất nhiều cộng thêm những vết roi quất dài. Nhỏ vừa phải dẫm lên những mảnh sành mà còn bị đánh một cách tàn nhẫn.

- Đánh mạnh vào cho tôi.

Tiếng quản gia Thùy quát lớn khiến một người giúp việc đang cầm roi quất Vy phải giật mình mà đánh mạnh hơn. Vy nghiến răng chịu đựng, nước mắt cứ tuôn liên tục.

- Đó là cái tội của mày, ai bảo không nghe lời của tao.

- Dừng lại.

Di gằn giọng, sự tức giận dâng trào trong nhỏ.

- Di.

Vy quay lại nhìn, khiến việc đánh cũng dừng lại.

- Tiếp tục đánh đi.

Quản gia quát.

- Mày không lo làm việc của mày đi. Nếu mày vào cản trở tao trừng phạt nó thì mày cũng sẽ bị trừng phạt còn hơn thế nữa, có nghe chưa?

- Không nghe.

Một câu đáp trả không hề sợ.

Di chạy lại đẩy người giúp việc đánh Vy và đưa Vy qua một bên.

- Hãy đi đến phòng của Minh Anh thôi.

- Ừm.

Di đỡ Vy đi ra ngoài nhưng bị Thùy kéo lại.


80s toys - Atari. I still have