
Lời thú tội của một sát thủ kinh tế
Tác giả: Gió và Mây
Ngày cập nhật: 22:36 17/12/2015
Lượt xem: 134638
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/638 lượt.
- Con này láo thật, dám cản trở tao.
Di đẩy mạnh Thùy ngã vào đống mảnh sành khiến Thùy bị thương đủ chỗ. Thùy đứng dậy tức giận nổi lửa đến hung hãng, đến nắm lấy tóc Di lôi mạnh đi.
- Di……….
Vy hét lên.
- Hãy đi về phòng đi.
Di cố nói rồi bị chị ta lôi đi một cách tàn nhẫn, nét mặt nhăn lại vì đau.
.
Vy đi ra khỏi phòng của mình với bao nhiêu con mắt nhìn của một sự khinh bỉ chưa từng thấy.
- Đáng đời.
- Ai bảo cái tội trốn việc.
- Người thì đẹp mà mang nhiều điều xấu xa… hứ…..
Những bước chân lảo đảo đi không vững, Vy cố chịu đựng.
- Chào cậu Duy.
“Phịch”
- Oh my god!
Những người giúp việc mở to mắt nhìn, há hốc mồm khi nhìn thấy Vy ngã vào Duy, những vệt máu dính vào áo sơ mi trắng của cậu. Nhỏ ngất đi, ngã xuống nền. Duy chỉ biết nhìn nhưng mặc kệ không liên quan đến mình đi đến tủ lạnh lấy trai nước tăng lực.
- Tao coi Vy như em gái của tao……………hãy để ý đến cô bé hộ tao…..
Duy nhớ lại lời Minh Anh nhờ và đã hứa với cậu. Thật sự cậu không muốn vướn vào những chuyện như thế này nhưng vì lời hứa cậu phải thực hiện.
Cậu thôi không lấy nước, đóng tủ lại và đi tới chỗ Vy, cởi chiếc áo khoác da ra và khụy gối đỡ Vy rồi choàng áo cho nhỏ sau đó bế nhỏ đi trước bao nhiêu con mắt sững sờ và ngạc nhiên.
.
.
Di bị Thùy lôi đến một căn phòng lớn, nơi nuôi những sinh vật làm thí nghiệm. Nhỏ bị kéo lên cái bể kính trống không rộng và có đáy sâu đến 5m.
- Chết đi con quỷ.
Thùy đẩy mạnh Di ngã xuống cái bể rồi phủi tay quay người đi trong sự thỏa mãn.
- Để xem lần này có ai tới cứu mày nữa không ?
Di quằn quại vì đau sau khi bị đập mạnh xuống mặt đáy. Nhỏ cố gượng người đứng dậy nhìn lên trên, nó quá cao không có cách nào để lên. Xung quanh bể có hai đường ống lớn đang bắt đầu có nước chảy ra. Nhỏ bắt đầu cảm thấy sợ và cuốn lên vì đây là một cái bể chứa nước để nuôi một loại cá thể nào đó.
Nước càng lúc chảy nhanh hơn và đang dâng ngập lên, Di chỉ biết đứng nhìn và khóc, tay đập mạnh vào kính liên tục.
.
“Cạch” tiếng cửa mở.
Gia Ngọc bước vào để kiểm tra một loại sinh vật mới được nhập từ nước ngoài về. Đó là một loài sứa hộp. Là một loài sinh vật biển có độc tố rất mạnh. Nộc độc của chúng có thể tấn công hệ thần kinh, tim mạch và tế bào da. Mỗi con sứa hộp có khoảng 60 xúc tu, nộc độc ở mỗi xúc tu đủ lớn để giết chết 50 người. Theo lý thuyết, một con sứa độc có thể giết 30 nghìn người. Vì vậy, loại sứa này bị cấm nuôi nhưng vì một đơn đặt hàng cần loại độc này để thực hiện một mục tiêu cho một cuộc thảm sát ở Ma Cau – Trung Quốc.
Nước đã dâng đến ngang đầu, Di cố ngoi lên để thở nhưng nước mặn liên tục đi trong cuốn họng khiến nhỏ ho sặc sụa và nước đã ngập đến tận mép bể. Di chìm trong một bể nước, mái tóc và cơ thể buông lỏng lềnh bềnh. Những bọt nước trong miệng Di hộc ra, mắt nhắm lại. Trong tâm trí nhỏ giờ đây chỉ là một màu đen tối của một sự vụt vọng.
"Tủm"
Tử thần đã bị đánh đổi bởi một người.
Gia Ngọc nhảy xuống cứu Di, một tay ôm eo nhỏ, tay còn lại gắng sức bơi lên khỏi mặt nước. Từ phía dưới đáy bể, hai ống nước những con sứa hộp thoát ra bơi tự do trong nước.
Đưa được Di lên khỏi bể, cậu không may bị sứa hộp cắn vào tay tạo nên một vết thương dài đỏ mẩn và chảy máu. Mặt cậu nhăn lại và cậu nhanh chóng nhảy lên khỏi bể.
Gia Ngọc để Di nằm dài và bắt đầu hô hấp nhân tạo. Máu trên tay cậu rỉ xuống trên mặt nhỏ.
“Khụ…khụ…” nước trong miệng hộc ra, Di ho liên tục. Ánh mắt lờ đờ nhìn người con trai cao lớn đang quay người định bước đi.
Di nhướn người ngồi dậy, nắm lấy cổ tay Gia Ngọc:
- Anh cứu Di.
Di nói không rõ chữ và thở gấp, ánh mắt long lanh nhìn cậu.
Gia Ngọc quay người lại nhìn nhỏ và bất chợt có một cảm giác lạ xuất hiện trong cậu, khiến tim cậu nhói lên 1 giây. Một thứ cảm giác gọi là quan tâm mà trước giờ cái khái niệm quan tâm cậu không hề có.
Bất giác, Gia Ngọc khụy gối bế Di lên và đi. Nhỏ tựa vào ngực cậu và có cảm giác an toàn khi ở bên người con trai này.
…………………………..
Tại phòng Duy:
Duy đưa Vy về, đặt nhỏ lên giường và xem qua các vết thương.
Những vết thương liên tục chảy máu và sau bả vai của Vy chảy máu khá nhiều thấm vào cả ga đệm. Duy đỡ người Vy dậy và xem vết thương ngay bả vai, cậu bất chợt phát hiện một điều gì đó và đờ người một lúc.
Vy tỉnh lại, thấy mình đang tựa vào người Duy, nhỏ giật mình và đẩy mạnh cậu ra vì sợ một điều. Nhỏ nhìn thấy chiếc áo sơ mi trắng treo trên móc treo đồ, nhỏ vội lao xuống giường mặc cho vết thương hở miệng đau rát vớ lấy cái áo mặc vào và chạy đi. Nhưng trước đi khỏi đây, nhỏ quay lại nhìn Duy:
- Cảm ơn.
Dứt lời và chạy khỏi.
Duy không kịp phản ứng gì, ngoài việc chỉ biết nhìn mà thôi.
- Kì lạ.
…………………………….
Gia Ngọc đưa Di về phòng đặt nhỏ lên giường nằm và đi