XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thám tử Hercule Poirot - Full

Thám tử Hercule Poirot - Full

Tác giả: Agatha Christie

Ngày cập nhật: 22:54 17/12/2015

Lượt xem: 1342176

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2176 lượt.

iường.- Tốt – Ông thanh tra cánh sát nhét sổ tay vào túi nói – Vụ này có vẻ đã rõ ràng, cái khó khăn là tóm được Ascanio. Tôi nghĩ rằng địa chỉ của hắn có trong sổ tay của bá tước.Như xét đoán của Poirot, Foscatini là người cẩn thận. Trên sổ tay của ông ta chúng tôi đọc được một hàng chữ viết nắn nót: “Ngài Paolo Ascanio, khách sạn Grovenor”.Viên thanh tra chạy đến bên máy điện thoại và quay lại với chúng tôi sau đó một lát.- Chúng ta làm việc rất kịp thời, quý ông ấy sắp rời xứ sở này. Thưa các ông, mọi việc ở đây đã xong. Đây là sự kiện đáng buồn nhưng đã rõ ràng.*Khi xuống nhà, bác sĩ Hawker có vẻ bị kích thích mạnh.- Đây là đoạn đầu của cuốn tiểu thuyết - Ông ta nói – Không biết người ta có đọc không?Poirot không nói gì. Anh mơ màng sau đó đã nói cả buổi chiều.- Ông nghĩ gì, ông thày các thám tử? – Hawker hỏi và vỗ vào lưng anh – Chắc rằng ông chưa thấy được điều gì?- Ông nghĩ như vậy ư?- Thế thì điều gì?- Này! Ví dụ như cái cửa sổ.- Cửa sổ? Cửa sổ vẫn khép kín – Người thày thuốc nói.- Ông có nhận xét gì khi nhìn cửa sổ?Ông bác sĩ bối rối.Poirot giải thích:- Tôi muốn nói về tấm vải che cửa sổ. Rèm chưa được kéo để che cửa sổ. Cũng khá kỳ lạ… Rồi còn cà phê nữa, cà phê pha rất đặc.- Thì đã sao?- Rất đặc – Poirot nhắc lại – Còn nữa, ông có nhớ là họ ăn rất ít cơm không?- Phải, nhưng tôi không biết anh muốn đưa chuyện này đến đâu – Tôi thú nhận.- Anh không nghi ngờ gì người hầu phòng ư? Hắn có thể cùng đồng bọn cho thuốc độc vào cà phê. Tôi giả thiết rằng người ta sẽ xem lại những chứng cứ vô can của hắn chứ?- Chắc chắn là thế, anh bạn, nhưng tôi lại chú ý đến chứng cứ vô can của Ascanio.- Anh nghĩ ông ta không có bằng chứng không phạm tội sao?- Đó là cái tôi đang suy nghĩ, nhưng chúng ta sẽ nhanh chóng biết rõ thôi.*Ascanio bị bắt và bị truy tố về tội giết bá tước Foscatini. Sau khi bị bắt ông ta khẳng định ông chưa bao giờ tới Regent’s Court, cả buổi tối hôm xảy ra án mạng và cả sáng hôm trước. Người trẻ tuổi nói là đi theo ông đã hoàn toàn biết mất. Ascanio tới nước Anh hai ngày trước khi xảy ra vụ án và một mình trọ ở khách sạn Grosvenor. Mọi cố gắng tìm tung tích người trẻ tuổi đều không kết quả.Tới ngày Ascanio bị đem ra xét xử thì ông đại sứ Ý tới tuyên bố với cảnh sát là Ascanio tới làm việc ở tòa đại sứ trong buổi tối xảy ra bi kịch, từ lúc tám giờ tới chín giờ. Người bị bắt được trả lại tự do. Tất nhiên nhiều người cho rằng đây là một vụ án chính trị đã bị bưng bít đi.Poirot rất quan tâm tới vụ này. Do đó tôi không ngạc nhiên lắm khi anh nói với tôi một buổi sáng sau đó rằng anh chờ một vị khách và người đó chính là Ascanio…- Ông ta muốn gặp riêng anh ư? – Tôi hỏi.- Cả hai, Hastings. Chính tôi muốn nói chuyện với ông ấy.- Về vấn đề gì?- Về vụ án mạng ở Regent’s Court.- Anh sẽ chứng minh ông ta là thủ phạm ư?- Một người không thể bị xử hai lần, Hastings. Anh hãy tỏ ra có thiện ý một chút. A! Đã có tiếng chuông gọi cửa của ông bạn ấy.Vài phút sau Ascanio bước vào phòng. Đây là một người nhỏ nhắn và gày gò. Ông ta nhìn cả hai chúng tôi bằng con mắt nghi ngờ.- Tôi hỏi ông Poirot?Bạn tôi tiếp đón ông ta một cách đáng mến.- Thưa ông, mời ông ngồi. Ông đã nhận được lá thư của tôi phải không? Tôi quyết định đi tới cùng vụ án này. Chúng ta bắt đầu: ông và bạn ông đã tới thăm bá tước Foscatini sáng hôm thứ ba phải không?Người này có một cử chỉ tức giận.- Chưa bao giờ. Tôi đã thề trước tòa rồi.- Tôi biết điều đó, nhưng tôi cho rằng ông đã nói dối.- Ông dọa nạt tôi ư?- Tốt hơn cả là ông nên thành thật với tôi. Tôi không hỏi lý do ông đến nước Anh. Tôi biết là ông tới chỉ là để gặp bá tước Foscatini mà thôi.- Hắn không phải là bá tước – Người Ý càu nhàu.- Tôi đã lưu ý rằng tên của lão ta không có trong tự điển Gotha.- Tôi thấy là ông đã biết rõ tất cả, tôi chỉ còn cách là nói thật với ông. Phải, tôi đã đến gặp Foscatini sáng thứ ba, nhưng không tới vào cái tối hắn bị giết. Tôi không còn lý do gì để gặp hắn nữa. Tôi xin giải thích: Foscatini là một kẻ tống tiền. Một số giấy tờ của một người có cấp bậc rất cao của nước Ý nằm trong tay hắn. Hắn đòi một số tiền lớn để chuộc lại những giấy tờ ấy vào sáng- thứ ba. Một viên thư ký trẻ tuổi ở Sứ quán đi theo tôi. Foscatini tỏ ra rất nhã nhặn mà tôi không thể tưởng tượng nổi. Nhưng số tiền chuộc hắn đòi cũng khá lớn.- Xin lỗi, ông đã trả khoản tiền trên như thế nào?- Bằng giấy bạc loại nhỏ của Ngân hàng Ý. Tiền và các giấy tờ đã được trao đổi tận tay. Chúng tôi không gặp hắn từ sau đó nữa.- Tại sao ông không nói chuyện này khi người ta bắt giữ ông?- Tôi ở trong một hoàn cảnh khá tế nhị, tôi không thể thú nhận là đã biết hắn ta được.- Như vậy thì ông giải thích như thế nào những việc xảy ra vào cái tối có vụ giết người ấy?- Tất cả những điều tôi phỏng đoán là có kẻ nào đó đội lốt tôi. Tôi biết là người ta không tìm thấy tiền trong căn hộ ấy.Poirot nhìn ông ta và gật đầu.- Tôi tin ông, ông Ascanio. Câu chuyện của ông phù hợp với những điều tôi suy nghĩ, nhưng tôi muốn nghe ông cho chắc chắn hơn. Xin tạm biệt ông.Sau khi tiễn khách, Poirot trở lại, ngồi xuống ghế, mỉm cư