
Tác giả: Tang Thượng
Ngày cập nhật: 22:45 17/12/2015
Lượt xem: 1341996
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1996 lượt.
àng nhận ra, trong tiềm thức của mình, sáu đường luân hồi
chỉ tồn tại trong phim và tiểu thuyết, hình như đó là khái niệm dùng để
chỉ sự đầu thai của kiếp người trong Phật giáo, lẽ nào sau vòng tròn
thái cực này chính là sáu đường luân hồi. Suy nghĩ mãi, tôi vẫn thấy
hoài nghi. Vòng tròn thái cực thì tôi biết, nó bắt nguồn từ Đạo giáo
Trung Quốc, ngày trước, bố tôi cũng tập Thái Cực Quyền nên tôi không xa
lại gì với biểu tượng này. Nhưng thời nhà Liêu đa phần mọi người đều rất tin Phật, vậy tại sao lại khắc hình thái cực trong một ngôi tháp Phật
giáo, điều này thật sự rất khó lý giải.
Đôi mày của Tiểu Đường cũng chau lại, cô bé không giải thích gì thêm, chỉ quỳ xuống trước hình tròn thái cực, lấy ra một thanh kim loại màu
bạc to bằng đốt ngón tay, một đầu mài tròn, rồi lấy thêm một lọ sứ nhỏ
màu xanh nhạt. Cô bé đổ dung dịch trong suốt trong chai lên một đầu
thanh kim loại, rồi mới cào lên bề mặt hình thái cực.
Tôi và Lão Mục chưa hiểu cô bé đang làm gì, chỉ đứng im ở phía sau
quan sát, thấy tinh thần Tiểu Đường tập trung cao độ cũng không dám làm
phiền.
Hai tay của Tiểu Đường chuyển động khá chậm, nhưng lại dồn rất nhiều
lực, các cơ bắp trên cánh tay đều đang gồng lên, chỉ một lúc sau cánh
tay đã lấm tấm mồ hôi, hơi thở cô bé mỗi lúc một gấp gáp. Tôi bắt đầu
thấy lo lắng, khẽ hỏi:
- Em không sao chứ?
Tiểu Đường không quay đầu lại, chỉ hơi liếc nhìn tôi qua đuôi mắt, khó nhọc buông từng tiếng:
- Không… không sao…
Cùng với một loạt tiếng lách cách vọng tới, tôi ngỡ ngàng nhận ra, bề mặt tấm kim loại đang khẽ chuyển động và dần dần biến thành màu vàng
nhạt. Màu vàng nhạt từ từ lan tỏa khắp bề mặt, sau đó càng lúc ngày càng rõ rệt, dưới ánh đèn pin, lớp kim loại như phát ra ánh sáng lấp lánh.
Càng nhìn tôi càng cảm thấy hiếu kì, không kìm được liền đưa tay ra
sờ thử. Lớp kim loại vẫn cứng đanh, ngoài việc biến màu ra thì không
thấy dấu hiệu gì khác thường.
Tiểu Đường cất thanh kim loại đi, đưa tay lau vệt mồ hôi trên mặt, thở hắt ra rồi nói:
- May quá, đường đầu tiên là Nhân Đạo, coi như chúng ta gặp may rồi, màu này khá may mắn đấy!
Không đợi tôi hỏi lại, Tiểu Đường vội đứng dậy nhanh chân bước tới
một tấm kim loại khác, rồi cũng cào cào lên bề mặt một lúc, lập tức tấm
kim loại dần biến thành màu xanh nhạt, đó là màu xanh lam trong vắt
giống như bầu trời buổi trưa hè nắng gắt hay những con sóng biển dưới
ánh nắng chói chang. Tiểu Đường nhăn mặt, cắn chặt môi, nói nhỏ qua kẽ
răng:
- Súc Sinh Đạo!
Cô bé nhanh thoăn thoắt chạy tới mở nốt bốn tấm kim loại còn lại,
chúng lần lượt đổi màu, đầu tiên là màu trắng đục, rồi đến màu xanh lá,
màu đỏ, tấm cuối cùng càng cạo càng trong suốt, mãi lâu sau mới chuyển
thành màu xám đục, ngay sau đó là những tiếng rùng rùng rít lên từng
hồi.
Thấy có vẻ nguy hiểm, tôi và Lão Mục vội vàng hỏi Tiểu Đường có
chuyện gì xảy ra vậy. Tiểu Đường vừa lúc lắc cổ tay cho đỡ mỏi vừa giải
thích với chúng tôi: Sáu đường luân hồi, hay còn gọi là sáu đường sinh
tử, chính là đạo lí cơ bản trong thuyết pháp Phật giáo. Trong sáu đường
này sẽ chia thành ba đường thiện và ác. Ba đường thiện chính là Thiên,
Nhân và Asura; ba đường ác là Súc Sinh, Ác Quỷ và Địa Ngục, mỗi đường
đều có màu sắc tượng trưng khác nhau. Trong đó gồm: Thiên Đạo là trắng
đục, Nhân Đạo là vàng nhạt, Asura là màu xanh lá, Súc Sinh là màu xanh
lam nhạt, Ác Quỷ là màu đỏ, Địa Ngục là màu xám khói.
Đây là sáu đường luân hồi trong thuyết đầu thai, sáu vòng thái cực
khắc hình chính là tượng trưng cho sáu đường luân hồi. Chiếc cột đặt ở
chính giữa tảng đá có tác dụng chống trụ cho cả ngọn tháp, có thể đây
chính là một cỗ máy xoay trục, và thân cây Sinh Tức Mộc chính là trục
xoay, với độ xoay lên tới 360 độ. Nhưng hiện nay, nó đã bị mất bản vị,
và chỉ còn giữ lại sáu tấm kim loại này.
Còn việc tại sao tấm kim loại khi bị cào lại biến màu thì chắc là do
khi xây dựng, những người thợ cao tay đã dùng phương pháp khắc màu bên
trong tấm kim loại.
Lời giải thích của Tiểu Đường quá huyền bí với nhiều kĩ thuật của
phái Mặc môn, nên tôi nghe không hiểu lắm, nhưng nếu suy nghĩ kĩ thì
thấy cũng có lí. Nhưng bây giờ chúng tôi làm thế nào để mở nó ra? Tôi
liền nghĩ tới trục xoay trong lòng tháp, liệu có điều kì bí nào ở đây
chăng?
Tiểu Đường đắn đo một lúc rồi nói rằng suy đoán của tôi rất hợp lí,
có thể thử xem sao. Nói rồi cô bé bước tới bên chiếc cột, đi quanh vài
vòng, không ngừng xoa vỗ lên bề mặt, cuối cùng chọn một điểm cách mặt
đất chừng một mét, rồi bảo Lão Mục dùng mũi dao gọt quanh thân cây. Lớp
vỏ sau khi bị tách ra, để lộ sáu lỗ nhỏ hướng ra sáu phía khác nhau.
Tôi thấy vô cùng háo hức, nếu như đây cũng là dấu tích do vết kim cổ
để lại thì chắc chắn bên trong thân cây sẽ còn một địa đạo nữa. Nghĩ
vậy, tôi liền bảo Tiểu Đường dùng kim thăm dò thử xem sao.
Tiểu Đường khẽ gật đầu đồng ý, rồi lôi một chiếc kim ra, cắm thẳng
vào thân cây chừng hơn một cen-ti-mét, tôi nhận thấy các ngón tay cô bé
bỗng khựng lại, giống như vừa chạm vào một vật rất cứng, từ bên tr