XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiên Văn

Thiên Văn

Tác giả: Tang Thượng

Ngày cập nhật: 22:45 17/12/2015

Lượt xem: 1341999

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1999 lượt.

ong
khẽ phát ra tiếng rít nhẹ rồi mũi kim nhanh chóng bị hút vào thân cây.
Tiểu Đường vội vàng rút mũi kim ra, giục Lão Mục lấy mũi dao khoét thử.
Nhưng khoét mãi bên trong vẫn đặc nguyên một khối, những chỗ bị dao phạm phải ngay lập tức được lấp liền lại.
Lần này chúng tôi không rõ lí do vì sao, lẽ nào cỗ máy không nằm ở
đây? Nhưng tại sao lại xuất hiện sáu lỗ động, và tại sao thân cây ở đây
lại không rỗng trong? Tiểu Đường khẽ chau mày, đưa tay vỗ lên thân cây
rồi thở dài, nói:
- Mỗi lỗ mắt là một động, xem ra cần phải hy sinh sáu mũi kim mới xong.
Thì ra, thân cây và sáu đường luân hồi kia có quan hệ đặc biệt và
thông trực tiếp với nhau, sáu lỗ tròn chính là lỗ khóa, cần phải dùng
đến mũi kim của Tiểu Đường thì mới có thể mở được.
Trong đầu đặt ra vô số câu hỏi mà không biết thực hư ra sao, trong
đó, điều mà tôi vẫn luôn thắc mắc là Tiểu Đường tuy còn rất trẻ vậy tại
sao lại tinh tường những kiến thức cổ xưa như thế. Nhưng nghe những lời
giải thích của Tiểu Đường, tôi đoán chắc rằng cô bé đã biết cách mở
khóa.
Tiểu Đường lập tức mở bọc kim rồi chọn ra sáu chiếc kim có chiều dài
bằng nhau, kẹp chặt trong lòng bàn tay, vừa lắc đầu vừa thở dài, miệng
lẩm bẩm:
- Giá như có chị Lan Lan ở đây thì không đến nỗi này.
Sau đó, cô bé đưa cho tôi và Lão Mục mỗi người hai mũi kim, dặn chúng tôi phải tuyệt đối nghe theo hiệu lệnh. Cả ba người sẽ cắm mũi kim vào
cùng lúc, vì khi sáu mũi kim hợp lực lại sẽ kích hoạt trục xoay, khiến
tầng tháp xoay chuyển, hoặc có thể lấy lại bản vị của sáu đường đại đạo. Sau khi giảng giải xong, Tiểu Đường bỗng nhiên vừa cười vừa nói:
- May sao chúng ta có ba người, đủ sáu tay, chứ nếu chỉ có hai người thì chết chắc.
Dù tôi có bán tín bán nghi nhưng vẫn cầm lấy hai chiếc kim, giữ chặt
hai đầu, chỉ cần ấn mạnh một chút là thân kim đã cong lại. Tôi bắt đầu
thấy nghi ngờ về khả năng của mũi kim, mong manh và bé xíu thế này liệu
có thể mở được cỗ máy của ngọn tháp khổng lồ không?
Theo hướng dẫn của Tiểu Đường, chúng tôi đi vòng qua thân trụ, mỗi
người đứng một góc tạo thành hình tam giác, miệng lẩm bẩm đếm một hai ba rồi đưa mũi kim lên chọc vào sáu lỗ cùng một lúc. Khi mũi kim chọc sâu
vào khoảng hai cen-ti-mét, tôi cảm giác như chọc phải một vật vô cùng
cứng, và rồi, từ bên trong một lực hút rất mạnh xuất hiện, cảm giác tay
mình không thể giữ nổi mũi kim, tôi định bụng thả tay ra.
Đúng lúc đó, Tiểu Đường hét lớn:
- Đẩy mạnh vào!
Tôi không kịp nghĩ ngợi gì, hai tay vẫn đang ghìm chặt đầu kim, nghe
thấy hiệu lệnh liền đẩy thật mạnh người về phía trước, mũi kim giống như một vật thể sống, chạy thẳng vào bên trong thân cột, chỉ trong nháy mắt nó đã biến mất cùng sáu lỗ mắt.
Tôi đưa tay sờ lên thân trụ, bề mặt vẫn trơn nhẵn, không để lại bất
cứ dấu vết gì, trong lòng có chút hoang mang, tôi biết rằng, khi các mũi kim bị hút vào cũng sẽ là lúc cánh cửa được mở ra. Đúng như dự đoán,
chỉ khoảng năm giây sau, bên trong thân trụ vọng ra một tràng âm thanh
chát chúa như kim loại đang chuyển động,mặt đất dưới chân kẽ rung lên,
sau đó cả tầng tháp bắt đầu chuyển động.
Lão Mục hét lớn:
- Lại đây!
Cả ba chúng tôi lập tức chạy tới đứng sát bên nhau, cầm thật chắc tay người kia, mắt vừa tập trung ngó nghiêng quan sát mọi hướng xung quanh. Những âm thanh va chạm như tiếng tiếng gầm rú của một con quái vật đang bị tra tấn, khiến đầu óc tôi trở nên tê dại.
Mặt đất rung chuyển khoảng ba mươi giây, tầng tháp xoay quanh thân
trục theo chiều kim đồng hồ sau đó chầm chậm dừng lại, tiếng động khinh
khủng kia cũng giảm đi rất nhiều, giống như cỗ máy vừa được tra dầu.
Chúng tôi không ai dám tự động di chuyển, chỉ đứng yên một chỗ và chờ đợi. Thân trụ xoay đến khoảng sáu mươi độ thì bất ngờ phát ra một tiếng động to sau đó thì dừng hẳn lại, chỉ còn vang những tiếng “tách… tách…” rất nhỏ.
Đoán rằng đã đến lúc hành động, chúng tôi quay ra nhìn nhau, mặt ai
nấy đều hết sức hào hứng, vội vàng chạy tới trước tấm kim loại hình thái cực trước mặt. Quả nhiên, tấm kim loại đã biến mất, để lộ ra một miệng
hố đen ngòm. Dùng đèn pin soi lên năm vị trí còn lại, tất cả đều là
miệng hố tròn sâu. Điều đó chứng tỏ, sau khi tầng tháp xoay chuyển đã tự động mở những vòng thái cực này ra, khiến sáu đường địa đạo đã khôi
phục được bản vị.
Lão Mục quỳ gối xuống đất, tay cầm đèn pin soi xuống dưới, tôi và
Tiểu Đường cũng vội chạy tới, hướng mắt theo luồng sáng. Tường hố rất
nhẵn, dưới ánh đèn pin, tôi nhận ra tất cả đều là kim loại, tưởng rằng
có thể nhìn tận xuống đáy nhưng ngó nghiêng hồi lâu vẫn không thấy đâu
cả.
Tôi hồ nghi quay sang nói với Lão Mục:
- Tấm kim loại đã mở được rồi, giờ chúng ta xuống dưới thôi.
Lão Mục “ừ” một tiếng rồi nhặt một viên đá lên ném xuống dưới như mọi lần, viên đá lách cách rơi xuống, Lão Mục lắng tai nghe một lúc, sau đó chau mày nói:
- Hố sâu quá, phải gần ba mươi mét đấy, bên dưới lại là mặt gỗ.
Chúng tôi bàn luận một chút rồi quyết định đi xuống bằng đường Nhân
Đạo, hy vọng đó sẽ là đường may mắn. Lão