
Vụ án bí ẩn bộ phim khó quay - full
Tác giả: Khúc Thụy Du
Ngày cập nhật: 22:51 17/12/2015
Lượt xem: 1341110
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1110 lượt.
, đưa hai tay ôm lấy mặt, đôi vai run lên từng chập rồi thốt lên một câu khó hiểu:- Giá như không tìm thấy mình, tôi đã không tuyệt vọng như thế này!*Lê Trực nói:- Anh ta còn nói gì với chị nữa không?Tư Ánh gật đầu:- Nói nhiều lắm nhưng toàn là những lời khó hiểu. Anh ta đã quá say. Tôi phải ngồi im để anh ta “ tra tấn “ cái lỗ tai gần ba mươi phút.- Khoảng mấy giờ anh ta rời khỏi quán?Tư Ánh suy nghĩ một lúc, nói:- Đi ngay sau đó. Nếu tôi nhớ không lầm khoảng mười giờ rưởi gì đó. Trước khi rời khỏi, anh ta còn mua thêm chai một lít. Tôi khuyên anh ta không nên uống nữa, trông anh ta đã say quá rồi, nhưng anh ta không nghe. Rốt cuộc, tôi đành phải chiều ý khách. Tôi chưa từng thấy ai uống nhiều như thế. Anh chàng đích thị là con ma men thứ thiệt!- Chị có biết anh ta đi đâu không?Tư Ánh lắc đầu:- Làm sao tôi biết được. Có thể là về nhà. Nhưng nhìn anh ta chắc cũng không có một nơi để mà về. Anh ta bảo sẽ uống cho đến chết để quên đi mình là ai. Tôi thấy anh ta thật ngớ ngẩn, làm sao có thể quên được mình chứ. Rượu đã khiến người ta bệ rạc như thế đấy.*Năm Thắng đang ngồi nhâm nhi rượu đế với khô dưa bên chiếc bàn xếp hình chữ nhật đặt trước hiên nhà. Sáng nay, Năm Thắng đi chợ Quận sắm mấy thứ linh tinh tình cờ thấy khô cá sặc Cà Mau ngon quá nên mua vài con về trộn với khô dưa nhắm rượu. Khô cá sặc sau khi nướng chín, xé nhỏ trộn với dưa chuột cắt mỏng, đào lộn hột và thịt ba rọi. Cho vào thêm ít giấm, đường, bột ngọt là có được món nhậu tha hồ say sưa tới chữ. Sau khi chuẩn bị xong mồi nhắm, rượu đế nếp Gò Đen, Năm Thắng xăng xái qua nhà Bảy Phát ở sát bên mời sang nhâm nhi vài ly đỡ buồn. Bảy Phát hôm nay bị đau bao tử nên không uống được. Năm Thắng đành uống một mình. Trà tam, rượu tứ, uống một mình chẳng thấy hứng thú chút nào. Chán quá. Năm Thắng làu bàu và chuẩn bị đóng nút chai thì bên ngoài có tiếng người gọi í ới:- Chú Năm Thắng có ở nhà không?Năm Thắng nghiêng cổ nhìn ra thì thấy Sáu Phồn, phó công an xã đi cùng một người đàn ông mặc thường phục, bèn lật đật bước ra mở cổng mời khách vào nhà.- Sẵn bữa mấy chú uống với tôi vài chung rượu cho vui. Mồi ngon mà uống một mình chẳng khác nào bị tra tấn!Sáu Phồn lắc đầu nói có việc bận không ngồi được lâu. Đoạn day mặt về phía người đàn ông mặc thường phục, nói:- Giới thiệu với chú Năm, đây là đồng chí đại úy Lê Trực, hiện đang công tác tại phòng cảnh sát hình sự tỉnh. Còn giới thiệu với anh Trực, đây là chú Năm Thắng, bí thư chi bộ, kiêm trưởng ấp. Chú Năm làm trưởng ấp gần hai mươi năm rồi, dân tình trong ấp bác ấy thuộc như lòng bàn tay, có thắc mắc gì anh cứ hỏi, bác ấy sẽ giải đáp tức thì.Lê Trực gật đầu chào chủ nhà. Năm Thắng rót ra chung rượu đầy đưa cho Sáu Phồn:- Chú bận công chuyện tôi không ép nhưng cũng phải làm một chung.Sáu Phồn ngửa cổ uống cạn chung rượu. Năm Thắng lấy đũa gắp miếng khô dưa đưa lên miệng Sáu Phồn.- Cũng phải đưa cay một tí. Món khô dưa này tôi phải làm cả buổi đấy. Chú không nếm thử là phụ lòng tôi.Sáu Phồn uống thêm hai chung nữa rồi bắt tay tạm biệt mọi người:- Tôi phải về nhà để chuẩn bị đi họp trên huyện đây. Hẹn chú dịp khác uống một trận lên bờ xuống ruộng mới thôi. Tổng chào nhé!Năm Thắng rót chung rượu đưa cho Lê Trực:- Lính hình sự uống rượu khiếp lắm. Tôi có người em kết nghĩa làm cảnh sát hình sự trên thành phố, anh chàng này phá án giỏi mà uống rượu cũng một cây xanh dờn. Tôi xách dép chạy theo còn không lại. Chú em phải uống làm sao đúng chất hình sự đó nghen.Lê Trực đón lấy chung rượu, nói:- Tửu lượng mỗi người một khác. Sức tôi chỉ uống chừng một xị là say ngất ngư. Vả lại có quy định không được uống trong giờ làm việc. Nể lời chú tôi xin uống cạn chung này. Một chung thôi nhé, chú Năm.Năm Thắng nói:- Chú bận việc công tôi không ép. Chú đến gặp tôi có việc gì vậy?Lê Trực nói:- Là cán bộ phụ trách ấp Năm, chú có biết Hai Bình không?Năm Thắng ngẩn người suy nghĩ một lúc:- Bình nào nhỉ? À, có phải chú muốn nói đến Hai Bình làm thợ cho lò bánh Ba Phát không?Lê Trực khẽ gật đầu:- Đúng là Bình chú vừa nói. Chú có nghe tin đồn về sự mất tích của Hai Bình không?Năm Thắng uống cạn chung rượu rồi đánh “ khà “ một cái:- Có, tôi có nghe. Cả ấp đồn ầm lên là Hai Bình bị mất tích.- Bác nghĩ như thế nào về việc này?Năm Thắng rót rượu ra chung rồi gắp miếng khô dưa cho vào chén của mình:- Tôi cũng bán tín bán nghi, làm sao lại xảy ra chuyện kỳ lạ như thế được nhỉ. Tình hình trật tự trị an trong ấp trong thời gian qua phải nói là rất tốt, chưa từng xảy ra chuyện gì cả. Chi bộ ấp nhiều năm liền được công nhận là chi bộ trong sạch và vững mạnh. Chuyện mất tích của Hai Bình làm tôi đau đầu. Công an xã cũng đang xác minh việc này.- Vậy chú nghĩ như thế nào về sự vắng mặt đầy bí ẩn của Hai Bình?Năm Thắng uống cạn chung rượu, nói:- Tôi nghĩ, anh ta đi đâu đó vài ngày rồi sẽ trở về thôi. Đàn ông sống độc thân không bị trói buộc chuyện gia đình vướng chân vướng cẳng, muốn đi đâu tùy ý. Mất tích ư? Chuyện không thể tin được.- Nếu đi đâu dài ngày, Hai Bình nhất thiết phải mang theo đồ dùng cá nhân. Đàng này tất cả đều còn nguyên vẹn