
Tác giả: Hân Như
Ngày cập nhật: 03:16 22/12/2015
Lượt xem: 1342073
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2073 lượt.
ian lận tiền của siêu thị, em làm thế có gì là sai sao?
- Không phải chuyện đó đâu – Phong lắc đầu, nhìn cô thật sâu, sau đó chậm rãi nói tiếp – Linh, có chuyện này anh nghĩ em cũng nên biết. Hà Phương chính là mẹ của Gia Hân.
Trong mắt Linh tràn đầy vẻ không thể tin được, trong vòng vài chục giây, trong đầu cô hoàn toàn quên đi chuyện đứa con trai đang bị bắt cóc, tất cả chỉ còn lại sự hỗn loạn.
Cường chưa bao giờ nghiêm túc nói về mẹ của Gia Hân, thậm chí ngay cả con bé anh cũng rất ít khi nói tới trước mặt cô. Linh chỉ biết rằng mẹ Gia Hân là cô gái mà Cường đã qua đêm cùng trong một lần say rượu. Sau đó cô gái ấy đã bỏ lại Gia Hân cho anh nuôi, đến nay thì hai bên hoàn toàn không có liên lạc gì nữa.
Đúng lúc này trung sĩ Việt bước ra, theo sau là hai cán bộ kia, họ đang áp giải Hà Phương đã bị còng tay, dáng vẻ thất thểu và phờ phạc, khác hoàn toàn so với phong thái tự tin trước đó. Nếu có điều gì có thể phá vỡ thế phòng ngự kiên cố của Hà Phương thì đó chỉ có thể là chuyện liên quan tới con gái cô ta mà thôi.
Thấy bốn người đi ra, ba người bên ngoài như hoàn toàn tỉnh táo lại. Người đầu tiên bật dậy là Linh, cô vội vàng chạy tới trước mặt Việt, lo lắng hỏi:
- Anh ơi, đã có tin tức gì của con em chưa?
Việt nhìn người phụ nữ đẹp trước mặt, mặc dù gương mặt cô đầy sự mệt mỏi nhưng vẫn toát lên vẻ kiên cường. Đôi mắt đỏ sọng nhìn anh chất chứa niềm hi vọng, chờ đợi một câu trả lời.
- Chúng tôi đang tập hợp lực lượng để tới chỗ ở của tên bắt cóc ngay khi có thể.
- Vậy là cô đã chịu khai? – Phong liếc nhìn Hà Phương lạnh lùng hỏi.
Hà Phương nhìn về phía anh, sau đó gằn giọng.
- Hi vọng anh giữ lời.
- Nếu Alex an toàn thì tôi chẳng có lý do gì để làm vậy cả – Phong lạnh lùng.
- Hà Phương, tại sao cô lại làm vậy với con tôi? Cô cũng có con cơ mà, sao cô có thể đối xử với con người khác như thế? – Linh sững sờ nhìn Hà Phương, đến giờ cô vẫn không tin rằng chính Hà Phương lại có liên quan tới việc kinh khủng này.
- Vì sao ư? Vì lẽ gì mà con cô có thể ở bên mẹ nó còn con tôi thì không? Anh ta đã cướp đi đứa con máu mủ của tôi thì tôi cũng sẽ cướp đi đứa con mà anh ta yêu thương nhất – Hà Phương hét lên, định lao về phía Linh, Đại đã lập tức bước lên chắn trước mặt cô đề phòng có chuyện xảy tới.
Nhưng hai cán bộ công an áp giải đã không cho cô ta được như ý, lập tức giữ chặt lấy Hà Phương đang nổi điên lên như con thú bị thương.
- Chúng tôi muốn đi theo tới chỗ tên bắt cóc – Phong đề nghị.
- Như vậy sẽ rất nguy hiểm, có khi lại cản trở chúng tôi tác chiến.
- Chúng tôi nhất định sẽ không gây phiền hà gì – Phong cam đoan.
Trung sĩ Việt ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu:
- Tôi sẽ nói với lãnh đạo, các anh chị nên chuẩn bị đi, xe của chúng tôi sẽ lập tức chuyển bánh ngay sau khi có lệnh.
Ba người nhìn nhau, lập tức gật đầu và vội vàng đi ra xe.
Linh được Đại dìu đi, vẫn không quên nhìn lại phía Hà Phương đang được dẫn về phòng tạm giam. Cô thấy thông cảm và đáng thương thay cho tình cảnh của người phụ nữ này hơn là oán giận cô ta.
Trò chơi của trẻ con
Đúng như đội phá án nhanh dự đoán, địa chỉ nhà trọ của tên bắt cóc từ trong lời khai của Hà Phương chỉ cách địa điểm hắn bỏ lại chiếc taxi và người tài xế trong tình trạng hôn mê vài km. Tên bắt cóc này dường như không muốn giết người nên mới đánh thuốc mê người lái xe và để ông ta lại trong xe. Còn Hà Phương, để đánh đổi lấy sự giúp sức của gã này, cô ta đã mất một đêm với gã bắt cóc ngay tại nhà trọ lụp xụp của hắn, kèm theo đó là một số tiền rất lớn.
Từ lời khai của Hà Phương, ban chuyên án đã xác định được danh tính hung thủ. Hắn là một tên xã hội đen đã rửa tay gác kiếm hai năm. Nếu không phải Hà Phương là người tình hắn từng một thời quan hệ gần gũi, lại thêm một khoản tiền lớn cô ta đưa đủ để hắn mờ mắt, thì hắn đã không ra tay như vậy.
Khi lực lượng công an tới được nhà trọ của hắn thì chỉ thấy cửa đã khóa. Số thuê bao hắn dùng để liên lạc với Hà Phương đã không dùng nữa, hiển nhiên là hắn muốn cắt đứt toàn bộ liên hệ với người phụ nữ này. Trung sĩ Việt cùng anh em phá cửa vào nhà nhưng ngôi nhà trống không, ngoài mấy mẩu bánh mì còn sót lại trên sàn thì không có một chút dấu vết gì khác nữa.
Mọi người thất vọng đang muốn rút về để thực hiện phương án tác chiến tiếp theo thì chợt một chiến sĩ công an dùng đèn pin phát hiện ra những mảnh hình ghép rời rạc rơi ở ngay mép bậc tam cấp đi xuống sân.
Trung sĩ Việt cầm lấy mấy mảnh ghép hình xem xét. Linh đứng ở cách anh không xa, lập tức tái mặt. Cả Đại và Phong cũng lập tức nhận ra, mặc dù không chắc chắn lắm nhưng nhìn phản ứng của Linh thì cũng đoán ra mười mươi những mảnh ghép này là của Alex.
Việt thấy lạ, cũng lập tức cầm đèn pin tới chiếu cho cô. Chỉ thấy Linh đang cố gắng nhặt hết các mảnh ghép vào. Có tới gần hai chục mảnh ghép còn rơi lại ở đó. Sau khi nhặt hết những mảnh ghép lên, Linh nhìn về phía Đại và Phong nói:
- Hai anh… mau ghép những miếng hình này lại.
Việt c