Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Em Ở Bên Ai Cũng Đều Là Khoảng Trống Trong Anh

Em Ở Bên Ai Cũng Đều Là Khoảng Trống Trong Anh

Tác giả: Trần Ai

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 134811

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/811 lượt.

ang Nguyệt cứ hiện lên câu: anh ấy hôn một người phụ nữ như vậy.
Giang Nguyệt cũng có một thỏi son, đặt ở trên bục gương trong nhà tắm. Đó là hàng tặng mà chủ cửa hàng ở Hồng Kông tặng cho cô nhân dịp Noel một năm trước, trên thỏi son ó ghi nhãn hiệu Russian Red.
Cô dậy khỏi giường, đi vào phòng tắm, đứng trầm ngâm trước gương, mở thỏi son ra rồi tô lên môi mình, tô hết lớp này đến lớp khác, dưới ánh đèn, màu son đỏ càng khiến khuôn mặt cô trở nên trắng bệch. Cô cảm thấy mình như diễn viên kịch, diễn một vai mà mãi mãi cô không bao giờ kì vọng.
Giang Nguyệt cởi bỏ quần áo ngủ, chăm chú quan sát thân hình đang phát triển của mình, rốt cuộc đến khi nào cơ thể cô mới phát triển giống như một người phụ nữ trưởng thành? Không kịp nữa rồi, cô cảm thấy đau đớn vô cùng.
Người đàn ông ngủ ở phòng kế bên, anh ấy chính là sức mạnh tồn tại đầu tiên của cô, ngay cả người được gọi là “Thượng đế” cũng không có sức mạnh này đối với cô. Anh không làm rung động trái tim cô, bởi anh luôn ở trong trái tim cô.
Cô yêu anh, thứ tình cảm này phát triển thực sự là một điều bất thường, không tự nhiên.
Nhưng đến tận tối nay cô mới biết, cô yêu và quyến luyến anh, đó không phải là lòng biết ơn hay sự kính trọng. Tình yêu và ngưỡng mộ của cô là tình yêu của một người đàn bà với một người đàn ông. Cô khao khát anh, giống như một người đàn bà khao khát một người đàn ông.
Cô muốn ôm chặt lấy anh, muốn hôn lên đôi môi anh.
Giang Nguyệt tắt đèn rồi trở về giường, nằm xuống giường rồi quấn chặt lấy chăn. Cô biết, thế là hết, cả đời này của cô sẽ phải sống trong sự giày vò của thứ tình yêu và khao khát ấy.
Tuy nhiên, cô nghĩ rằng, cho dù là giày vò, bản thân cô cũng cam tâm tình nguyện.
Ở trong trường cấp ba, chuyện tình cảm nam nữ đã sớm phát sinh. Mặc cho các phụ huynh có ngắn cấm, trong lớp Giang Nguyệt vẫn có đến mấy đôi yêu nhau, và chuyện các cặp đôi công khai nắm tay nhau trong trường cũng chẳng còn là hiếm.
Giang Nguyệt cũng nhận được thư tình, nhưng cô luôn thẳng thừng từ chối với mấy chuyện chẳng rõ trắng đen như thế này. Cái danh “hoa khôi” của trường chẳng đến lượt cô, nhưng các nam sinh thường gọi cô bằng biệt danh “người đẹp băng giá”, gắn lên người cô một câu “mặc dù vô tình nhưng vẫn lôi cuốn”.
Giang Nguyệt nghe cảm thấy rất mỉa mai. Mặt lạnh, tim lạnh, vô tình... là cô sao?
Khác biệt xa lắm, nhưng chẳng ai biết cả. Trừ bản thân cô ra, chẳng ai biết ngọn lửa trong lòng cô đang bỏng cháy đến thế nào, trái tim cô đang cuồng dại ra sao, một trái tim không an phận.
Kể từ sau cái đêm mất ngủ ấy, Giang Nguyệt đã làm vô số việc điên khùng mà không ai biết.
Mỗi lần chỉ cần Giang Quân đi công tác, cô lại lẻn sang phòng anh, ôm ấp chăn gối còn vương lại hơi thở của anh, mặc áo sơ mi của anh đi ngủ, như vậy cô sẽ có cảm giác anh đang ôm cô ngủ. Chỉ cần có anh ở bên, cô sẽ không còn cảm thất sợ hãi màn đêm.
Cô còn lén lút hút thứ thuốc lá mà Giang Quân hút. Buổi tối đi tự học về, cô lấy từ trong hộp thuốc anh để trong thư phòng một điếu, nằm bò trên ban công nhìn ra xa, chờ đợi xe của anh đi vào trong sân, thuốc lá kẹp ở ngón tay lặng lẽ cháy, cô không hề hút, chỉ im lặng ngửi mùi hương quen thuộc ấy.
Giang Quân là một người đàn ông thích uống rượu mạnh, thế nên cô cũng học anh uống rượu mạnh.
Hồi đầu cô không biết cách uống, ngốc nghếch coi chai rượu Brandy như lon cô ca, cứ thể đổ ộc vào miệng, chẳng mấy chốc mà say mèm. Giang Quân về đến nhà, thấy cô nằm ngửa trên ghế sofa, mặt đỏ phừng phừng, người cong lại như con tôm đã chín, anh còn tưởng cô bị sốt, vội vàng chạy đến sờ trán cô, nào ngờ đến nơi mới thấy mùi rượu nồng nặc.
Giang Nguyệt giống như một thám tử nhạy bén, tìm kiếm từng thông tin nhỏ có liên quan đến anh.
Chẳng phải nghi ngờ, Giang Quân rất được phái nữ hâm mộ, tuổi trẻ, tuấn tú, có sự nghiệp, trừ tính cách có hơi trầm lắng. Hết năm này qua năm khác, anh không chịu lấy vợ, chỉ hẹn hò vớ vẩn với mấy cô gái.
Trước cái hôm Giang Nguyệt bắt gặp anh và người phụ nữ kia ở nhà, anh chưa từng dẫn bạn gái đến nhà. Sau lần ấy, anh càng cẩn thận hơn, chưa bao giờ để cho bọn họ được gặp Giang Nguyệt. Nhưng anh cũng không giấu giếm, thế nên Giang Nguyệt cũng biết rõ sự tồn tại của những cô gái ấy. Nhưng thật kì lạ, Giang Quân và cô đều chọn cách né tránh không nói đến vấn đề này.
Một năm trôi qua, cô mười sáu tuổi, lớn trước tuổi nên hiểu biết rất nhiều chuyện, ngay cả chuyện nam nữ cũng biết ít nhiều.
Một hôm vào cuối tuần, cả hai đều ở nhà, chuẩn bị cùng xem một bộ phim. Cái đĩa phim là chọn bừa, bật lên mới biết là Người tình Praha. Trong phim, Juliette Binoche vẫn còn rất trẻ, xinh đẹp đáng yêu. Lúc đến cảnh Julie từ từ rót rượu Brandy cho Thomas, Giang Quân liền ấn phím dừng lại, nhướn mày nhìn cô. Anh không nhịn được cười, tự nhiên nhớ đến gương mặt đỏ phừng phừng của cô lần say rượu ấy. Anh bắt chước nhân vật Thomas nói bằng khẩu hình miệng từ “Cognac”. Giang Nguyệt giả bộ bực tức vênh mặt hứ một tiếng, nhưng chỉ một giây sau liền ngoan ngoãn đứng dậy rót cho


XtGem Forum catalog