XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gian Phi

Gian Phi

Tác giả: Lạc Lạc Đào Hoa

Ngày cập nhật: 03:08 22/12/2015

Lượt xem: 134824

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/824 lượt.

g nương, tất cả đều đã được sắp xếp chu đáo, không biết nương nương…”
Tôi khoát tay, “Ngươi lui xuống trước đã.”
“Vâng.”
Nhìn khắp xung quanh, tôi lặng lẽ cười lạnh. Trọng Tôn Hoàng Gia, tôi biết tội rồi, cho nên nhân tiện để tôi tặng cho anh một màn “nhận tội” khiến anh suốt đời cũng không thể quên được nhé!






Tôi vẫn bị giam lỏng cho đến ngày thứ mười sáu, sáng sớm hôm ấy, cuối cùng tôi cũng nhận được ý chỉ của Trọng Tôn Hoàng Gia. Mà lúc này, Kỷ gia trong kinh thành cũng chỉ còn lại hai người, tôi và tam ca Kỷ Hành.
Y phục chỉnh tề, đoan trang quỳ trên mặt đất, tôi lẳng lặng nghe giọng Cao công công truyền chỉ: “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Thục phi Kỷ thị, nhập cung nhiều năm, không tuân thủ đạo nghĩa, vi phạm khuê vi, lừa trên dối dưới, thục thiện khó giữ, không thể trông chờ khoan hồng từ tổ tiên; niệm tình sinh dưỡng nhất tử, hàng vi Mỹ nhân, biếm vào Thu Đồng cung. Khâm thử ── “
Tôi khẽ nhíu mày. Mỹ nhân? Thật đúng là chế nhạo nhau mà, đây là đang chê trách tôi có dung mạo mà không có đức hạnh sao? Một lúc giáng xuống mười hai bậc, thật đúng là biết cách cho tôi mặt mũi quá đi!
“Cao công công,” tôi ngẩng đầu lên, thong thả đứng dậy trong ánh mắt kinh ngạc của Cao công công: “Mong công công thứ lỗi, chỉ dụ này ta không muốn tiếp.”
“Nương nương?!” Cao Tiến Bảo chấn động, nhìn tôi đầy kinh ngạc.
Cao Tiến Bảo cúi đầu xuống né tránh ánh mắt của tôi, nhỏ giọng nói: “Hoàng thượng nói, thuốc này tên là ‘Lưu tình’, sau khi uống vào thân thể sẽ không có bất kỳ thay đổi gì khác, chỉ giống như đang chìm vào giấc ngủ say vậy. Hoàng thượng nhớ nương nương vẫn rất quý trọng dung nhan, bởi vậy nên cố ý ban dược này cho nương nương, mong nương nương dùng cẩn thận.”
“Ồ?” Tôi cười, một nụ cười lạnh lẽo như băng. Hay cho một bình “Lưu tình”! Trọng Tôn Hoàng Gia, anh đã thật sự vì tôi mà hao tổn tâm huyết rồi. Không biết anh đã phải chuẩn bị trước cho ngày này bao lâu rồi đây? Loại thuốc độc quý giá như thế, chắc chắn là không dễ tìm đâu nhỉ?
“Hoàng thượng còn nói,” Cao Tiến Bảo cúi đầu thấp hơn nữa, “Nếu như nương nương thay đổi chủ ý, ý chỉ lúc ban sáng kia vẫn còn đó.”
“A! Hoàng thượng đối ta thật đúng là ơn sâu nghĩa trọng! Đáng tiếc rằng…” Tôi không tiêu thụ nổi! “Đại ơn của công công, Kỷ Vận không thể báo đáp được nữa. Đây là một chút lễ vật đã giữ gìn từ trước, vốn dĩ là định tặng công công, giờ đây mong công công không từ chối.” Tôi bê một chiếc hộp gỗ đã được đặt sẵn ở một bên, đưa cho Cao công công.
Nhưng Cao Tiến Bảo cuống quýt từ chối: “Lão nô không dám, lão nô cũng không thể giúp được gì cho nương nương, hậu lễ của nương nương thật khiến lão nô hổ thẹn với lương tâm!”
Tôi mỉm cười: “Vì cớ gì mà công công lại nói ra những lời ấy? Công công đã giúp Kỷ Vận từ chối ý chỉ của Hoàng thượng, đó là một đại ân dành cho Kỷ Vận rồi. Hơn nữa, Kỷ Vận tâm ý đã quyết, giữ lại mấy thứ này cũng chẳng có tác dụng gì, đưa cho công công cũng coi như là không uổng phí. Nếu như công công đồng ý nhận, thì Kỷ Vận vẫn còn mặt dày muốn nhờ công công làm giúp cho một chuyện. Không biết công công có thể nhận lời giúp Kỷ Vận một lần cuối cùng này hay không?”
“Nương nương quá lời rồi. Xin nương nương cứ giao phó, chỉ cần làm được, cho dù lão nô có phải đi vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng sẽ cố gắng hoàn thành.”
“Thật ra cũng không có gì to tát, chỉ là từ nay về sau, Kỷ Vận không thể gặp Hoàng thượng nữa rồi. Vậy nên, có một vật muốn nhờ công công thay Kỷ Vận gửi lại cho Hoàng thượng, mong rằng công công không từ chối.” Tôi lại bê lên một cái hộp gấm dài, đặt vào tay Cao công công.
Cao Tiến Bảo kính cẩn đón nhận: “Xin nương nương yên tâm, lão nô nhất định sẽ thay nương nương đem vật này giao tận tay Hoàng thượng.”
“Vậy làm phiền công công rồi.”
Nhìn bóng lưng Cao công công rời đi, tôi nắm chặt bình “Lưu tình” trong tay, nói: “Đã chuẩn bị xong hết chưa?”
“Bẩm nương nương, mọi thứ đã sẵn sàng.” Trương Bảo không biết đi vào phòng từ lúc nào: “Nương nương, Kỷ phủ đã cháy, hiện giờ không xác định được hành tung của Kỷ Tam công tử.”
Tôi cười, phất tay nói, “Chuẩn bị thật cẩn thận những việc cần làm đi, nhớ kỹ, nhất định phải làm theo những gì ta đã dặn, không được phép phạm sai lầm!” Ngữ điệu sắc bén, giờ phút này trên mặt tôi chắc chắn đã chuyển thành vẻ lạnh lùng vô tình, giống như cảm xúc trong lòng tôi vậy.
“… Vâng.” Trương Bảo cúi đầu xuống, lui ra ngoài.
Tôi ngồi xuống trước cây, khóe miệng cong cong một nụ cười lạnh lẽo như băng tuyết,
“Bao nhiêu đêm cũng không tĩnh lặng giống như đêm nay.
Dường như có thể nghe thấy cả tiếng trái tim đang rỉ máu.
Dường như cỏ thể hiểu được lời người nói trong cơn ác mộng đêm qua.
Cái mà người cho tôi không phải là tình yêu…
Sau một trò chơi dài bấy lâu,
Làm sao có thể nói là buông tay đây?
Vốn dĩ đó là định luật hay là vì yêu không đủ…
Tại sao tình yêu không thể trở thành vĩnh cửu.
Hay là thật sự không tồn tại chân tình.
Hoặc l