XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Khai

Hoa Khai

Tác giả: Faithfair

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 134675

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/675 lượt.

tụ hợp ăn cơm, thái độ của Tú nhi đối với Thược Ước, hắn đều thu vào trong mắt, là một biểu tiểu thư đã vô lễ đến vậy, hắn thật khó tưởng tượng nếu thu nàng làm thiếp, nàng sẽ ầm ĩ với Thược Ước đến thế nào.
Từ nhỏ nhìn thê thiếp của gia gia và phụ thân mồm năm miệng mười huyên náo, cũng thật đủ mệt.
Vài năm trước nãi nãi cũng muốn hắn nạp trước vài tiểu thiếp, giúp Thượng Quan gia khai chi tán diệp, hắn chỉ nghĩ đến Vịnh Thi, bất quá Vịnh Thi là cô nương xướng khúc, cùng uống rượu thì có thể, còn muốn nạp làm thiếp, nãi nãi khẳng định không mong muốn, huống gì chính mình đối với Vinh Thi nhiều nhất cũng chỉ là thích bình thường thôi.
Cảm thấy nàng ôn nhu, duyên dáng, nhưng không giống như là yêu thích.
Tề nhân chi phúc không muốn hưởng, bởi vì đối với hắn mà nói, thanh nhàn, so với diễm phúc quan trọng hơn.
Thê tử, chỉ cần một là đủ.
Sau khi thành thân Thượng Quan Vũ Nguyệt cũng không thay đổi bao nhiêu – vẫn như trước gà gáy thức dậy, để tiểu nương tử hầu hạ hắn rửa mặt chải đầu mặc quần áo, rồi hai người cùng ăn điểm tâm ở tiểu viện.
Tiếp theo, hắn sẽ đến xưởng nhuộm thành tây tuần tra, thuận tiện xem qua chất tơ chờ dệt thành vải như thế nào, rồi mới xem xét giá cả của nhiễm thạch, thay đổi nguồn cung ứng.
Mỗi hai ngày, sau ngọ xem sổ sách một lần.
Thời gian còn lại, hắn không phải cũng bạn bè uống xoàng, thì chính là cưỡi ngựa ở Thành tây sơn. Thỉnh thoảng cũng đi tửu lâu nghe tiểu khúc, mỗi khi đến bữa tối thì trở về phủ.
Hắn thật hài lòng với tiểu thê tử.
Nàng mặc dù có chút cổ quái, cũng không phải đại gia nhuận tú, nhưng tính tình bình hòa, dã năng tùy ngộ mà an (sống yên ổn), nàng cũng không ầm ĩ muốn ở cùng hắn, cũng sẽ không đòi hỏi hắn mua đồ vật gì đó, thành thân mấy tháng, yêu cầu duy nhất của nàng với hắn chính là muốn mua hai đôi thỏ trắng.
Chuyện này không khó, ngày hôi sau hắn liền phải người ra chợ mua hai đôi thỏ trắng.
Tiểu tân nương cực kì vui mừng, sau khi vuốt ve bộ lông xù của vật nhỏ một lúc lâu, làm ổ cho thỏ trắng trong tiểu viện, nàng lại đặt tên cho bọn chúng.
Một kêu Cát Tường, một kêu Như Ý, một kêu Hoa Khai, một kêu Phú Quý, hợp lại chính là Cát Tường Như Ý, Hoa Khai Phú Quý.
Bốn con thỏ trắng là tỷ muội, hơn kém nhau một tuổi, từ nhỏ tương thân tương ái, tương lai cũng muốn nhanh chóng vui vẻ sống cùng nhau.
Thượng Quan Vũ Nguyệt thấy nàng vui vẻ như vậy, thật không nhẫn tâm nói cho nàng biết, kì thật cả bốn con đều là con đực, bọn chúng có thể coi là bốn huynh đệ, chứ không phải là bốn tỷ muội.
Mấy nha đầu đều nói, thiếu phu nhân mặc dù hơi trẻ con, nhưng đối xử với hạ nhân rất tốt, cũng không lớn tiếng quát mắng, luôn khách khí.
Nương thường đến thăm, kéo nàng nói chuyện cả buổi chiều, nói đi nói lại những chuyện giống nhau, nàng cũng không mất kiên nhẫn, luôn chắm chú lắng nghe mọi điều, thỉnh thoảng biểu tiểu thư đến bới móc, nàng cũng coi như không nghe thấy.
Nàng ở Giang Nam tơ hồ trang thật vui vẻ tự tại.
Cho cá ăn, xem nai con, chăm sóc hoa cỏ, hạ nhân nói thời tiết tốt, thiếu phu nhân thường tới hoa viên ngắm hoa, hoặc là đem khung tròn, ngồi thêu ở lương đình.
Mũi thêu tinh tế, thiên hạ nổi danh.
Một khung thêu, vài cuộn chỉ tơ, nàng có thể thêu ra kim lý (cá chép vàng), thúy điểu * (chim bói cá), thậm chí là đại trạch, giả sơn thủy cũng được nàng lưu lại trên khung thêu.
Lúc trước nàng tặng hắn một hà bao mới (túi đựng tiền) thêu hình uyên ương hí thủy **, hắn không dùng, để lại trong ngăn kéo, nàng cũng không tức giận, nói ngươi không thích hà bao, ta thêu áo choàng cho ngươi, chờ mùa đông tới, sẽ dùng đến, rồi mới xem nàng thay khung thêu, bắt đầu vẽ phác.
Nếu thời tiết không tốt, nàng liền luyện chữ trong phòng – thư pháp của tiểu nương tử, tản mạn vô chương, không hề đẹp chút nào, thậm chí nhiều chữ còn bị sai, thật sự không đùa, ngay cả chữ” trù “(lụa)cũng thiếu một nét, vừa nhìn đã biết học tập không tốt.
Nhìn nàng gần như ngày nào cũng viết, dường như thật sự dụng tâm, cho nên hắn từng hỏi nàng có muốn thỉnh một tiên sinh đến dạy không, tiểu nương tử trả lời là không cần, nói tự mình từ từ chậm rãi học là được rồi, cho dù lúc bắt đầu có sai, viết qua vài lần sẽ đúng, nếu mời người tới dạy, sợ tiên sinh kia không kín miệng, nếu truyền ra ngoài, không chỉ mất mặt Thượng Quan gia, mà còn mất mặt cả Hà gia nữa.
Có thể lấy gia tộc làm trọng, không hổ là danh môn chi nữ (con gái danh môn)
Thượng Quan Vũ Nguyệt cực kì hài lòng đối với tiểu thê tử này.
Thời gian, vội vã trôi qua.
Tháng chạp, tơ hồ trang đã phủ lên một tầng tuyết mỏng, trong trang từ trên xuống dưới, bắt đầu có không khí đón năm mới.
Các trưởng bối không có nhiều việc để làm lắm, lễ mừng năm mới đối với bọn họ mà nói là đại sự khó có được, cũng bởi vậy, sau ngày đại hàn, Thượng Quan Vũ Nguyệt cũng nghỉ ngơi, từ xưởng nhuộm thành tây trở về phủ.
Trước thỉnh an nãi nãi cũng nương, trở lại tiểu viện thì thấy trong sân rất yên tĩnh.
Không thấy iểu nương tử tập viết trong thư phòng, chỉ có bọn Cát tường Như