Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Oa Gia! Anh Là Tổng Giám Đốc Sao?

Oa Gia! Anh Là Tổng Giám Đốc Sao?

Tác giả: Tiểu Khuê

Ngày cập nhật: 03:08 22/12/2015

Lượt xem: 134656

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/656 lượt.

chọe làm gì nói chuyện với tớ! Còn Tiểu Tuyền chỉ biết làm bạn với sách thôi. – Cô nàng tóc nâu mếu máo.
- Cậu tên gì?
- A.. tớ là Ý Như…
Gật gù, xem như mình vừa hoàn thành tâm niệm cho cô nàng Ý Như, Khả Vy tiếp tục lăn ra ngủ. Ở đây được ba ngày, cô nhanh chóng nổi tiếng với hình tượng công chúa, con nhà giàu, … thậm chí có một vài thằng con trai còn cả gan nhét thư tình vào balô của cô!
Ở đây ba ngày, nhưng cô đã một lần xuống phòng hiệu trưởng vì vấn đề cách ăn mặc. Cô hiệu trưởng đứng tuổi bảo cô nên chú ý cách ăn mặc một chút, không nên mặc những chiếc quần quá bó, hay những chiếc váy ngắn trên đầu gối!
Lạy! Cô xem phim Hàn Quốc, nữ sinh họ còn mặc váy ngắn hơn cô, vậy mà cô lại bị lên án sao? Mặc cô hiệu trưởng phàn nàn, cô vẫn cứ mặc! Về sau, cô mới biết Nghi Nghi, cô nàg chảnh chọe hôm trước chính là con gái của hiệu trưởng!
Mẹ con họ giống nhau quá!
Ngoài một lần thẳng tiến vào phóg hiệu trưởng, cô còn vinh hạnh hai lần bị đứng ngoài hành lang do đi học trễ và làm việc riêng trong giờ học. Cứ xem như số cô xui, gặp phải giáo viên hắc ám! Vốn dĩ, lên đại học, có giáo viên nào quan tâm tới sinh viên đâu chứ!
Dù sống ở đây tận ba ngày, nhưng nhà tắm và nhiệt độ vẫn luôn là nỗi ám ảnh của cô! Cái nhà tắm cũ kĩ ấy, ngọn đèn duy nhất thì heo hắt, lờ mờ, đã thế, lâu lâu lại còn có cả gián!
Nhiệt độ ở Hàn Quốc thật đúng là khác xa Thượng Hải, ấy vậy mà trong căn phòng này, một cái máy điều hòa cũng không có! Ban đêm cô ngủ vừa lạnh, lại còn vừa bị muỗi đốt!
Điều làm cô căm hận nhất chính là, sau giờ học, sinh viên có thể thoải mái ra khỏi trường làm gì tùy ý, nhưng đúng tám giờ, mọi hoạt động đều ngưng lại, quản lý kí túc xá sẽ đi kiểm tra và điểm danh các phòng, đồng thời, đèn cũng tắt, wifi cũng tắt!
Thế là mặc cho cô nhắn biết bao nhiêu tin than vãn với ông, ông vẫn tuyệt nhiên chẳng hề trả lời!
- Này! Sáng mai trường mình có mời một vị tổng giám đốc của tập đoàn nào đó, đến đây dự hội thảo, tư vấn cho sinh viên khoa Kinh tế của bọn mình ấy. Nghe nói người đó đến với tư cách giáo sư, sẽ trực tiếp giảng dạy mình trong một tuần, để chúng mình học hỏi kinh nghiệm…
Đang nằm trên giường chat chit, Khả Vy bỗng nghe Như Ý bàn tán. Chưa đợi cô lên tiếng, Tiểu Tuyền cũng đã nhảy vào.
- Chắc là một ông già nào đấy chứ gì? Nếu là tổng giám đốc nổi tiếng, họ cũng chẳng đến cái trường cũ kĩ mình làm gì?
Khả Vy nghe xong liền gật gù tán thành ý kiến của Tiểu Tuyền, cô nàng này nói rất đúng với suy nghĩ của cô a.
- À mà chuyện đó cũng chẳng hot bằng cậu đâu, trên trang web của trường giờ chỉ toàn cậu thôi, Khả Vy. – Như Ý nhanh chóng đổi đề tài, hướng mắt nhín cô đầy ẩn ý.
Khả Vy chẳng quan tâm mấy vụ đó lắm.
- Cứ đà này, Nghi Nghi sẽ phát điên cho coi. Cô ta vốn là công chúa ở đây mà! Ấy vậy mà giờ bị soán ngôi không thương tiếc.
Như Ý và Tiểu Tuyền vốn định nói gì nữa thì Nghi Nghi liền từ trong nhà tắm bước ra, gương mặt hằm hằm, cau có.
Sáng hôm sau, tất cả các sinh viên đều tụ tập đông đủ dưới sân trường hướng mắt lên phía sân khấu, lắng nghe buổi hội thảo hiếm có. Ấy vậy mà Khả Vy vẫn cứ ngủ vùi trong chăn, với cái lí do không thích đứng gữa sân trường “tắm nắng”!!!
Đến tận trưa, cô mới lò dò, ngáp ngắn ngáp dài xuống nhà ăn kiếm cái gì bỏ vào bụng!
Không khí nhà ăn hôm nay có khác đôi chút, hầu như không còn sự ồn ào, chen lấn xếp hàng, nữ sinh đa số đều đứng một chỗ ánh mắt hướng về một tên đàn ông đang thong dong lấy thức ăn!
Mừng quá, đỡ xếp hàng! Thế là Khả Vy vui vẻ, cầm lấy khay thức ăn và đi chọn vài món cho mình. Nhìn miếng bít tết ngon lành, hiếm khi nhìn thấy ở nhà ăn của trường, Khả Vy không khỏi chảy nước miếng, nhanh chóng gắp vào khay của mình! Thế nhưng, một miếng thịt mỏng thế thôi, lại có hai kẻ đều muốn gắp vào khay!
Nhìn miếng bít tết ngon lành đó, Khả Vy không thèm ngước nhìn xem ai đang tranh giành với mình, nhẹ nhàng buông một câu.
- Này! Là tôi thấy nó trước!
- Không sao, cô bé cứ lấy đi! – Giọng một tên đàn ông vô cùng lịch sự vang lên, khiến Khả Vy rất vui vẻ gắp miếng bít tết vào khay. Ai da, hôm nay vừa không phải xếp hàng, lại còn lấy được thức ăn ngon, quả là một ngày may mắn. Nghĩ thế, Khả Vy liền vui vẻ, ngẩng đầu, mỉm cười.
- Cảm…ơn…
Nói xong hai chữ ấy, Khả Vy có cảm giác như lưỡi mình sắp bị cắn mất! Đôi mắt đẹp mở to nhìn chằm chằm tên đàn ông trước mặt mình, như thể không tin được. Bị nhìn chằm chằm, Ngôn vũ Kha vẫn rất bình thản, suy một hồi như nhớ ra điều gì, vốn là người không để bụng nên vui vẻ nói.
- Là cô bé hôm trước đây mà…
Tính tình của Khả Vy vốn trẻ con, ương bướng, nhìn thấy Ngôn Vũ Kha là y như nhìn thấy khắc tinh vậy! Nghe hắn gọi mình là cô bé, cô càng bực dọc lên tiếng.
- Ai cho anh gọi tôi là cô bé. Đã bảo là đừng xuất hiện trước mặt tôi rồi mà…
- Là tôi đến nhà ăn trước cô bé đấy!
Nhìn cái khay chỉ có mỗi miếng bít tết của Khả Vy, Ngôn Vũ Kha không hề bực dọc , bình thản đáp lại. Nghĩ ngợi gì