Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: --> Tinh Hồng<!--

Ngày cập nhật: 03:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341287

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1287 lượt.

càng khốc liệt trong ngành thời trang. Chỉ có một mình bà quản lý công xưởng, lại không yên tâm giao quyền cho người khác nên thường có cảm giác lực bất tòng tâm. Ôn g ty bất động sản của ông Thẩm Gia Hưng quy mô ngày càng lớn nhưng ông lại không bàn bạc gì với bà. Hơn nữa, ông còn đang điều động một số vốn lớn làm ảnh hưởng đến hoạt động công ty thời trang của bà.
“Hướng Viễn, cô không hiểu lắm về đầu tư bất động sản. Không phải ngành bất động sản đang rất nóng sao? Trước đây ông ấy cũng điều động vốn từ cô, nhưng chưa bao giờ thường xuyên như lúc này, hơn nữa càng lúc con số càng lớn. Tạo sao không vay ngân hàng như trước kia nữa?”Type by Bỉ Ngạn Hoa in
Trần Hướng Viễn hiểu những lo lắng của bà. Lúc đầu chỉ yên lặng ngồi nghe, nhưng đến đây anh có chút không yên.
Thẩm Gia Hưng rõ ràng chưa nói rõ với vợ những khó khăn về nguồn vốn của Công ty Tín Hào. Trần Hướng Viễn không nghĩ rằng mình có thể thay thé ông ấy nói với bà, nhưng nhìn bộ dạng mệt mỏi của bà, anh ít nhiều khó nhẫn nại.
“Cô à, năm nay hầu hết các ngân hàng đều hoàn thành chỉ tiêu kế hoạch cả năm rồi, thế nên việc thẩm tra cho vay rất nghiêm ngặt."
Bà Lưu Ngọc Bình nửa tin nửa ngờ gật đầu: “Hướng Viễn, nghe cháu nói như vậy cô cũng yên tâm phần nào rồi. Cô cứ hỏi ông Thẩm là ông ất lại nổi khùng lên. Cô chỉ có thể cố gắng điều cốn, xem có giúp được ông ấy không.”
ÔNg Thẩm Gia Hưng thường ít khi về nhà ăn cơm. Sau khi cùng bà Lưu Ngọc Bình và Thẩm Tư Duệ ăn tối xong, Trần Hướng Viễn đứng lên cáo từ. Lưu Ngọc Bình đòi tiễn anh xuống, đứng bên cạnh xe anh, bà tiếp tục căn dặn: “Bây giờ, cô hoàn toàn không quản được Tiểu Na, nó nói sẽ dọn ra ngoài. Nếu không phải đến nhà cháu, cô làm sao có thể đồng ý chó nó đi được. Cháu giúp cô để ý nó một chút, đừng để nó giống như con ngựa hoang.”Type by Bỉ Ngạn Hoa in
Trần Hướng Viễn khẽ gật đầu: “Cháu sẽ khuyên em nó chăm chỉ làm việc.”
“Hướng Viễn, bây giwof chỉ có lời nói của cháu, Tiểu Na mới chịu nghe thôi. Haizz… chỉ có thể đợi đến khi hai đứa kết hôn, tính nó mới thây đổi được.”
Trần Hướng Viễn không đợi bà phàn nàn xong, vội vàng nói: “Cô, Tiểu Na chưa nói với cô sao? Cháu đã có bạn gái rồi, Tiểu Na cũng từng gặp rồi.”
Bà Lưu Ngọc Bình bất ngờ, thảng thốt nhìn Trần Hướng Viễn: “Hướng Viễn, có phải Tiểu Na đã gây chuyện làm cháu tổn thương không? Cháu phải biết, nó là đứa trẻ ham chơi, cháu nhất định không được thờ ơ, thật ra nói rất quan tâm đến cháu.”
“Tiểu Na xem cháu như một người anh trai, cháy cũng mãi mãi quan tâm Tiểu Na như một đứa em gái! Điều này xin cô cứ yên tâm.”
“Nhưng hai đứa…”
“Cô, không còn sớm nữa, cô nghỉ sớm đi! Cháu về đây.”
Trần Hướng Viễn lên xe, nhưng anh không đi thẳng về nhà mà dừng xe ở ven sông cách nhà không xa. Anh n gồi trên chiếc ghế dài, rút một điếu thuốc rồi châm lửa hút, nhìn tàn thuốc dần bay lên cao. Mặc dù ngồi đối diện với dòng sông rộng lớn, anh cũng không thể không thừa nhận, trong lòng anh đang rất hỗn loạn.
Trần Hướng Viễn lên xe, nhưng anh không đi thẳng về nhà mà dừng xe ở ven sông cách nhà không xa. Anh ngồi trên chiếc ghế dài, rút một điếu thuốc rồi châm lửa hút, nhìn tàn thuốc dần bay lên cao. Mặc dù ngồi đối diện với dòng sông rộng lớn, anh cũng không thể không thừa nhận, trong lòng anh đang rất hỗn loạn.
Trần Hướng Viễn tất nhiên biết về khó khăn của công ty Tín Hòa. Một tháng trước, ông Thẩm Gia Hưng đã đến tìm anh, hi vọng có thể thông qua anh để lấy được vốn vay mới. Sau khi đã nghiên cứu tài liệu của Tín Hòa, anh vô cùng bất ngờ, chỉ đành thẳng thắn nói với ông Thẩm Gia Hưng, trong hoàn cảnh này, nếu không hoàn trả toàn bộ số vốn vay trước thì khó có thể tiếp tục nhận vốn vay. Thế nhưng , ông Thẩm Gia Hưng vẫn yêu cầu gặp cấp trên của anh để thương Lượng.
Đúng như lời Trần Hướng Viễn nói, ngân hàng từ lâu đã nhân được thông báo về hiện tượng bong bóng bất động sản nên quyết định thu hẹp vốn cho vay và tỏ ra vô cùng cẩn trọng trước yêu cầu của công ty Tín Hòa.
Công ty bất động sản sẽ có hậu quả như thế nào nếu nguồn vốn luôn bị đứt mạch, anh hiểu rất rõ. Bố mẹ anh luôn coi Thẩm Tiểu Na như con gái, vợ chồng ông Thểm gia cũng coi anh như con trai. Qua nhiều năm như vậy, tình cảm đã vô cùng thân thiết, thế nhưng, nói cho cùng họ cũng không phải là người một nhà. Ở vào tình cảnh hiện này, chỉ e Vương Xán sẽ cảm thấy anh can thiệp quá sâu rồi.
Nghĩ đến Vương Xán, nỗi phiền muộn tích tụ trong lòng Hướng Viễn bỗng như được giải thoát, anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Người con gái này giống như mỗi khi cô giải thích tên của mình vậy, tựa như ánh mặt trời rạng rõ chiếu xuống cuộc sống của anh, đôi mắt cong cong biết cười yêu kiều nhìn anh, làm anh không thể không mở rộng lòng mình.
Thậm chí Thẩm Tiểu Na còn để ý thấy nụ cười của anh mỗi khi nhắc đến Vương Xán, nửa đùa nửa thật kèm theo giọng ghen tỵ nói: “Anh Hướng Viễn, bây giờ anh thích cô ấy hơn cả em sao?”
“Tiểu Na, không giống nhau mà.”
“Anh tất nhiên không được phép coi một người con gái khác giống em.” Thẩm Tiểu Na thật thà, khôn


Ring ring