Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiên Trương Nhục Cốt Đầu

Thiên Trương Nhục Cốt Đầu

Tác giả: Mặc Ngân

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341101

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1101 lượt.

t tỉ mỉ gian tình tư thông giữa nam và nữ, nào là Ba mươi sáu kế, Binh pháp Tôn Tử, đến thời khắc then chốt sao cô lại không nhớ được một chút nào.
Không sao không sao, cô tự an ủi mình, trong tay cô còn có một con át chủ bài. Một khi có Ngôn Mạch trong tai, cô có thể nam chiến Võ Đang, bắc đấu Thiếu Lâm, đánh khắp thiên hạ không ai là đối thủ!
Cố Niên nhấp một ngum cà phê, ánh mắt xa xôi nhìn vào dòng người và xe cộ qua lại bên ngoài cửa sổ, vẻ mặt mơ màng thẫn thờ, như có một sự phiền muộn nào đó. Bạch Thiên Trương phỉ nhổ, xí, giả vờ sâu lắng ai chả biết, chả chuyện gì tự dưng không ốm mà rên giống như Lâm muội muội ngắm hoa rơi lệ, cô tưởng mình đang đóng phim đấy à.
Cố Niên hoài tưởng xong, quay đầu mỉm cười: “Thiên Trương, cô biết không, Ngôn Mạch hồi nhỏ…”
Bạch Thiên Trương trong lòng thầm phản bác: Nói dối! Rõ ràng Ngôn Mạch đã từng nói tài khoản của anh bị người ta lấy trộm, nhất định là do Cố Niên làm! Hừ, cô ta dùng kế biến không thành có này cũng quá ấu trĩ rồi.
Cố Niên liếc nhìn qua sắc mặt Bạch Thiên Trương, nói tiếp: “Ha ha, tôi vốn cũng muốn gia nhập Thượng Thiện Nhược Thủy, kết quả Ngôn Mạch nói sợ cô hiểu lầm, cho nên để tôi gia nhập Danh Nhân Đường. Như vậy bởi vì là thị tộc đối địch, nên dù ngày nào đó có bị cô nhìn thấy anh ấy và tôi cùng một tổ đội, anh ấy cũng sẽ dễ giải thích hơn. Về sau tôi nghĩ, chúng tôi giấu cô như vậy, thật sự rất có lỗi với cô, cho nên tôi nghĩ rằng nên đến xin lỗi cô thì tốt hơn.”
Bạch Thiên Trương nhớ tới lời nói của Bỉ Ngạn Dạ Sắc Cách Điệu, nói rằng Đừng Mất Đừng Quên từng nói thích Vũ Thoa Phong Lạp, hiện giờ xem ra, thật đúng là không thoát khỏi liên qua. Cô im lặng nhẫn nhịn luồng khí huyết đang cuồn cuộn, cho dù đầu các ngón tay đã bất giác bắt đầu lạnh đi và run rẩy, nụ cười trên môi cô vẫn rất ngọt ngào: “Chị Cố Niên chị suy nghĩ quá câu nệ rồi, thực ra có gì đâu, thật sự không cần phải xin lỗi. Việc này, thực ra Ngôn Mạch anh ấy đã nói với tôi rồi, anh ấy nói muốn kéo một người bạn, tôi cũng không để tâm, hóa ra người đó lại là chị. Ha ha, đó là việc nên làm, chị là bạn từ nhỏ đến lớn của Ngôn Mạch, cũng coi như thân thiết hơn người ngoài, tôi với Ngôn Mạch đáng lí nên kéo chị theo mới phải.”
Cả hai người phụ nữ bắt đầu trừng mắt nói dối. Cố Niên cẩn thận dò xét sắc mặt Bạch Thiên Trương, thực ra trong lòng Bạch Thiên Trương đã bắt đầu lung lay, nhưng cô vẫn cứng cỏi thể hiện nét mặt không thể công phá, trong thời khắc này, cô vẫn suy nghĩ theo hướng tích cực: Ừm, đã trải qua sự việc này, có lẽ sau này khi cô bảo vệ luận văn, đối diện với gương mặt mẹ kế của giáo viên hướng dẫn, cô có thể mặt không biến sắc, tim không loạn nhịp rồi… Bất kể cô ta nói gì, tập trung vào mục tiêu! Kế ly gián của Cố Niên tất tiêu tan!
Cố Niên cười có đôi chút miễn cưỡng, cô gái này, đối đáp rất khá, miệng lưỡi linh hoạt, chính cô ngược lại bị biến thành người ngoài.
Bạch Thiên Trương nhìn nụ cười muốn được ăn đòn của Cố Niên liền bắt đầu cảm thấy ngứa răng, âm thầm quyết định, nếu cô ta lại tiếp tục giở thủ đoạn gì, cô sẽ biến thành cầm thú kéo cô ta chết chùng.
Đôi mắt Cố Niên lay động, giả vờ như vô tình kéo khăn quàng cổ ra, nghiêng nghiêng người về phía Bạch Thiên Trương, không phụ hi vọng của cô ta, hai mắt Bạch Thiên Trương trừng trừng nhìn dấu răng nhàn nhạt dường như đã từ rất nhiều năm trước trên cổ Cố Niên.
Cố niên ra vẻ kinh ngạc: “Ôi, ngại quá, để cô nhìn thấy rồi. Xấu lắm phải không? Ha ha, khi đó tôi với Ngôn Mạch còn nhỏ tuổi, chưa biết chừng mực, chơi đùa với nhau chẳng ý tứ gì cả, một chút thế này thôi nhưng mà rất đau đó, dấu răng vẫn còn cho đến tận bây giờ, đã khiến cô chê cười rồi.”
Bạch Thiên Trương cảm thấy lục phủ ngũ tạng đã bắt đầu đảo lộn, cô cố gắng kiềm chế chính mình: Nhẫn nhịn nhẫn nhịn, bình tĩnh bình tĩnh. Không thể để trúng kế cô ta được, vì vậy cô ra vẻ trấn tính, uống một ngụm nước trái cây, trả lời bằng một từ vạn năng: “Vậy sao?”
Bạch Thiên Trương đoán trúng mở đầu, nhưng không thể đoán ra kết cục. Cô không ngờ một câu “Vậy sao?” này lại khơi gợi hồi ức dạt dào của Cố Niên, cô ta bắt đầu làm bộ buồn rầu vô hạn: “Đúng vậy. Khi đó Ngôn Mạch đúng thật là trưởng thành sớm. Ừm, hai người qua lại lâu như vậy, chắc là cô cũng phải biết chứ?”
Bạch Thiên Trương mơ hồ nghe thấy tiếng thủy tinh nứt “rắc” một tiếng, đó là âm thanh ly nước trái cây bị bóp vỡ. Cô cố hết sức để nụ cười của mình không trở nên hung dữ, nhẹ nhàng linh hoạt nói: “Ha ha, tôi thật sự không biết đấy. Anh ấy rất tôn trọng nguyện vọng của tôi, đối với người mình yêu thật lòng, muốn quan tâm thật sự, tất nhiên sẽ không tùy tiện mà…” Cô không nói tiếp, nhưng không nói cũng rõ, ý tứ của cô là Cố Niên quá thiếu tự trọng, quá tùy tiện, cũng nghĩa là Ngôn Mạch thật sự không coi cô ta là người trong lòng.
Cố Niên nheo mắt lại, thầm nghĩ khả năng đối đắp của cô gái này không hề đơn giản, có điều tuy không thể nói là thuận lợi, những cũng khiến cho cô ta có vướng mắc trong lòng, vậy cũng là khá rồi. hơn nữa cũng cảm thấy không còn gì muốn


Insane