80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tiên Sinh Xã Hội Đen Ở Riêng Đi

Tiên Sinh Xã Hội Đen Ở Riêng Đi

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015

Lượt xem: 1342161

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/2161 lượt.

ười đều đi hết đi! Cứ thấy mặt mấy người là tôi lại tức muốn ói máu!” Mẹ Hạ đẩy Lạc Vân Hải, nói. Vừa tát vừa cho đường, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Bà không tin Trình Thất sẽ không làm khó con gái bà nữa, cứ nhìn bộ dạng phách lối vừa rồi mà xem, thật mất lịch sự!
Lạc Vân Hải khổ sở nói, “Mẹ, hay là con cũng ở đây!”
“Đi đi!” Mẹ Hạ nói. Đừng có mơ!
Từ đó về sau, mỗi ngày Lạc Vân Hải đều mang vẻ mặt ủ ê, trong đầu đều là Hạ Mộng Lộ và con gái.
Hôm nay, trong phòng làm việc ở Long Hổ, Lạc Vân Hải ngồi trên sô pha, ôm ngực nhìn cấp dưới.
Đỗ Vương cảm giác như đang ngồi trên bàn chông. Đột nhiên anh Hải gọi bọn họ tới, cho phép bọn họ ngồi, còn tự mình châm trà cho họ. Điềm không lành!
Mấy người bị Lạc Vân Hải nhìn đến mức run cả người. Rốt cuộc Khúc Tư Du chịu hết nổi hỏi “Anh Hải, đã xảy ra chuyện gì? Sao nghiêm túc dữ vậy?” Không phải là gọi bọn họ đi chịu chết chứ? Hay công ty có vấn đề? Có người tham ô công quỹ?
Lạc Vân Hải cau mày, lạnh lùng nói, “Ai có cách khiến chị dâu tụi bây chịu về ở với anh, sẽ được thăng liền ba cấp!”
Chín người kia kinh ngạc nhìn nhau. Bọn họ sắp bị hù chết rồi!
Hứa Trí Viễn đẩy đẩy mắt kiếng, khổ sở nói, “Anh Hải, tụi em đều học chuyên ngành quản lý và kinh doanh, giải quyết tranh chấp trong gia đình không phải là sở trường của tụi em, sao anh cứ bắt tụi em giải quyết mấy vấn đề kiểu này hoài vậy?”
“Hừ, mấy đứa không phải đều kết hôn hết rồi sao? Suy nghĩ đến khi nào ra thì thôi! Hôm nay nghĩ không ra, tất cả đều bị hạ ba cấp!” Lạc Vân Hải ăn vạ nói, ra vẻ ‘Anh không dễ chịu thì tụi bây đừng hòng ngồi mát ăn bát vàng!’
Một lúc sau, Đỗ Vương lắc đầu nói, “Chậc chậc, anh Hải, em thấy vấn đề hiện tại không phải ở chỗ chị dâu! Có câu không sợ vợ khó đối phó, chỉ sợ mẹ vợ khó chơi, mẹ chồng không đáng sợ, chỉ sợ mẹ chồng không học thức! Một bên là mẹ chồng, một bên là mẹ vợ, giống như hai Tôn Ngộ Không, còn thiếu một Phật Tổ Như Lai đến trấn áp hai người họ. Anh xem, cha anh không trấn áp được, cha chồng anh cũng không trấn áp được, chị dâu bị kẹp ở giữa, nếu đi, không phải là khiến mẹ vợ anh mất mặt sao? Anh phải giải quyết hai người đó trước!”
“Giải quyết thế nào?” Đông Phương Hoàng buồn cười hỏi.
“Như vầy, trực tiếp đến nhà họ Hạ, nói cho mẹ vợ anh biết, chị dâu không về, anh sẽ ly hôn cưới người khác!” Đỗ Vương nói rất khí thế.
Lạc Vân Hải tức đến mức sém chút cầm tư liệu trên bàn đập vào mặt Đỗ Vương, “Cậu còn sợ chưa đủ loạn hả?”
Đỗ Vương cúi đầu, “Em không nghĩ được cách nào khác!” Anh không có cha mẹ vợ, làm sao biết phải làm gì?
Hứa Trí Viễn cảm thấy là anh em thì nên giúp đỡ nhau không tiếc cả mạng sống, ngày ngày nhìn anh Hải đi đi về về một mình, trong lòng anh cũng không dễ chịu.
Hứa Trí Viễn suy nghĩ hồi lâu, rồi lắc đầu nói, “Thật ra vấn đề là ở chị dâu. Nếu chị dâu cảm thấy ở chung với anh rất vui vẻ, vậy cha mẹ chị dâu nỡ lòng nào để chị ấy sống khổ sở chứ? Từ lúc ở Phổ Đà, chị dâu vẫn không nghĩ tới chuyện ly hôn, chứng tỏ chị dâu vẫn còn yêu anh. Giờ nếu anh cứ đi tới đó nói xin lỗi, chẳng những rất mất mặt còn không làm nên trò trống gì. Biện pháp duy nhất là khiến chị dâu tự mình bước ra khỏi ngôi nhà đó, đến bên cạnh anh, làm chuyện gì đó đánh vào sự đồng tình của chị dâu, ví dụ như bị trúng đạn .....”
Mấy người càng nghe càng kích động. Sao bọn họ không nghĩ ra chứ? Chỉ cần Hạ Mộng Lộ tự mình đến, còn anh Hải thì nói những lời ngọt ngào, tim Hạ Mộng Lộ dù cứng mấy cũng phải mềm!
Độc Hoàn không chờ Hứa Trí Viễn nói xong đã vui vẻ nói với Lạc Vân Hải, “Anh Hải, anh chặt đứt chân mình đi!”
Đông Phương Hoàng cau mày, “Chân nào?”
Khúc Tư Du nhíu mày, “Dĩ nhiên không phải ‘chân ở giữa’ rồi, nếu không chị dâu sẽ thành quả phụ mất!”
Lạc Vân Hải càng nghe càng đen mặt, hừ lạnh một tiếng, cau mày nói, “Tôi là loại người sẽ vì một người phụ nữ mà tự hại sao?”
‘Bốp bốp bốp!’ Đỗ Vương vỗ tay, đứng dậy theo, giơ ngón cái với Lạc Vân Hải, “Chị dâu đã mang thai mà anh vẫn hiên ngang như thế! Anh đúng là đàn ông trong đàn ông! Bọn em chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của anh! Không hổ là đại ca của bọn em!” Anh rất phục anh Hải! Kiểu phụ nữ cứng đầu cứng cổ thế này, nên trị cho đàng hoàng!
“Đúng vậy, dù gì anh cũng là chủ tịch Long Hổ, há có thể vì một người phụ nữ mà phí hoài bản thân? Vậy tụi em đi trước đây!” Hứa Trí Viễn bắt được thời cơ, không đợi Lạc Vân Hải phất tay, đã bỏ chạy mất dạng.
Lạc Vân Hải nghe khen, ưỡn ngực nói, “Đi đi!”
Lạc Vân Hải về nhà, thấy căn phòng trống rỗng không một bóng người, lại phiền muộn nghĩ, rốt cuộc anh phải làm sao Hạ Mộng Lộ mới chịu về? Trước kia anh luôn nghĩ hai vợ chồng cứ dính nhau thì rất buồn nôn, rất ghê tởm, giờ anh lại ngày ngày đều muốn ôm vợ ngủ. Anh đã trở thành người phàm rồi.... ....
Lạc Vân Hải mãi suy nghĩ, không chú ý dưới chân, trượt một cái, vứ vậy lăn ‘Rầm rầm’ xuống cầu thang.
‘Rắc!’
Lạc Vân Hải nhịn đau đè bắp chân lại, vén ống quần lên nhìn, thấy máu tươi đang trào ra ào ào, bèn nhanh chóng lấy di động gọi Tiểu Hứa,