Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Trước Của Kim Chủ

Vợ Trước Của Kim Chủ

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134547

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/547 lượt.

phòng. Anh nhất định phải nhốt cô lại tránh để chuyện tốt vụt mất.
Không nghĩ anh đột nhiên ra tay, Trạm Na phản ứng chậm chạp bị anh lôi kéo quá mạnh thiếu chút nữa ngã xuống may mà Lý Phong nhanh chóng giữ cô lại.
Anh giận tái mặt nói với Lâm Chấn Vũ:
– Anh làm gì vậy.
– Anh à, tuy tôi không muốn nói cấp dưới của mình như vậy. Nhưng người phụ nữ này không giống anh tưởng tượng đâu, để tốt cho anh, tôi khuyên anh tránh xa cô ta một chút. Tôi giới thiệu cho anh một người khác nhiệt tình phục vụ. Anh về sau nhất định sẽ cảm ơn tôi. Hải Lâm lại đây phục vụ vị tiên sinh này. Lâm Chấn Vũ nói xong lại dùng sức kéo Trạm Na.
– Đau quá.
Bị anh lôi kéo, cô đau không nhìn được khẽ kêu.
Lý Phong biến sắc, nhanh như chớp đã kéo cô lại, đem bàn tay đau của cô đến trước mặt xem, chỉ thấy tay cô bị đỏ ửng lên.
Anh ngẩng đầu căm tức nhìn Lâm Chấn Vũ. Vẻ mặt hung ác khiến đối phương không tự chủ mà lui về sau mấy bước.
– Tôi không cố ý. Lâm Chấn Vũ bị khí thế của anh dọa sợ hãi.
– Anh vừa nói cô ấy không phải người như tôi nghĩ, vậy cô ấy là loại người phụ nữ gì? Lý Phong mặt lạnh nói.
– Tôi nói sẽ khiến anh cảm thấy mất hứng hoặc khó tin. Nhưng lời tôi nói đều là sự thật. Cô ta không phải là người có đức đâu. Để đạt được mục đích sẽ không từ thủ đoạn, lợi dụng được người khác rồi liền một cước đá văng đối phương.
Vì để giữ lại thành tích một triệu này anh không tiếc giá nào, mất đi một nhân viên thì có làm sao.
– Lâm Chấn Vũ, anh dám nói như vậy. Trạm Na khó tin kêu lên.
– Tôi không muốn khách hàng bị lừa. Gần đây có bao nhiêu khách hàng muốn hủy hợp đồng tự cô biết rõ. Anh mắt lạnh liếc cô.
– Trạm chủ nhiệm, nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm, nhưng lời này chắc cô đã nghe rồi chứ. Làm người không nên như vậy.
Chẳng biết từ lúc nào đám người kia lại nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, đổ dầu vào lửa.
– Đúng thế, vì những hành vi sai trái của cô đã khiến những người lương thiện như bọn tôi chịu biết bao ánh mắt phê bình. Cô nên tự kiểm điểm đi.
– Mấy người câm miệng hết cho tôi.
Trạm Na giận dữ quát lên. Cô không quan tâm những người này bình thường đối xử với cô như thế nào nhưng bọn họ dám trước mặt Lý Phong phỉ báng cô?
– Tất cả đều là lời đồn, em không làm những chuyện đó. Cô quay đầu nói với Lý Phong.
– Anh biết, chúng ta đi thôi. Lý Phong ôn nhu ôm vai cô.
– Cái gì?
Lâm Chấn Vũ ngây người, không nghĩ người đàn ông này lại mê muội như thế
– Anh à, chúng tôi không nói dối, cũng không cố ý muốn chửi bới cô ấy. Nói như thế đều là vì tốt cho anh, anh…
– Đủ rồi. Lý Phong cắt ngang lời anh.
– Nhưng là… anh lạnh lùng nhìn về phía mọi người chậm rãi nói: Tôi còn chưa tự giới thiệu, tôi là Lý Phong, chồng của Trạm Na.
Tất cả mọi người đứng đó ngây dại, nhất là Lâm Chấn Vũ. Anh như ngừng thở, khuôn mặt trắng bệch.
– Đối với việc khi nãy các người phỉ báng danh dự của vợ tôi, tôi sẽ giao toàn quyền cho luật sư xử lý.
Anh mặt không đổi sắc, nói xong cúi đầu ôn nhu nói với cô:
– Em yêu, đi thôi.






– Sao lại im lặng không nói gì thế? Em đang tức giận à?
Từ lúc cùng anh ra khỏi công ty, lên xe, Trạm Na từ đầu đến cuối chỉ yên lặng không nói. Lý Phong nhẫn nại hồi lâu cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi.
Trạm Na nhìn anh rồi lắc lắc đầu.
Xe bắt đầu tiến ra đường lớn.
Anh vừa nhìn đường phía trước vừa hỏi:
– Ý của em là tất cả những người vừa nãy đều không đáng, kể cả người quản lí kia? Anh ta không phải là thủ trưởng của em à? Chả lẽ không liên quan đến lợi ích của em sao? Đắc tội với thủ trưởng, em ở lại công ty kia sẽ chẳng có ngày lành đâu.
– Anh cũng biết điều này thế sao vừa nãy còn hành động tùy tiện, không phải chính anh mới là người hại em khó sống sao?
– Em vẫn còn muốn ở lại đó làm?
– Đấy là công ty em làm. Cô nghi ngờ nhìn anh.
– Từ nay về sau thì không còn đúng nữa rồi.
– Anh nói thế là có ý gì?
– Em không quên vẫn còn nợ anh chứ? Từ giờ trở đi ông chủ của em là anh.
Anh thản nhiên nói.
– Lý Phong anh đừng đùa nữa được không? Bây giờ em không có tâm trạng để đùa đâu.
– Ai đùa em làm gì? Năm đó anh thay em trả nợ không phải em đã nói sẽ làm việc cho anh là gì? Chẳng lẽ em quên. Anh quay đầu nhìn cô.
– Em không quên, nhưng là sau này…
Lý Phong cắt ngang lời cô:
– Sau đó chúng ta kết hôn thành vợ chồng, quan hệ vợ chồng đương nhiên có thể thay thế quan hệ chủ tớ nhưng bây giờ em muốn dùng quan hệ gì để gạt nó đi? Hay là em đã có đủ tiền trả anh?
– Anh đang nói thật à? Cô nhìn chăm chú nửa khuôn mặt của anh.
– Anh sẽ trả tiền cho em gấp ba tiền lương hiện tại của em, có thể giúp em nhanh chóng trả nợ rồi. Đến lúc đó chúng ta không ai nợ ai. Anh vẫn chăm chú nhìn đường.
Muốn giữ người phụ nữ bướng bỉnh này ở lại bên người chỉ có thể dùng lí do này mà thôi.
Trạm Na yên lặng không nói, không nghĩ anh đùa bởi lẽ năm đó anh cũng nói như vậy. Chỉ là năm đó anh tươi cười, giọng nói ôn hòa chứ không phải