
Tác giả: Li Gia Tặc Nương
Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015
Lượt xem: 134951
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/951 lượt.
ơng nhiên, ” Lục Cẩm cười cười, nhìn cô hỏi: “Có thể nói cho anh biết, là ai làm cho em thông suốt nào?”
“Vì sao anh lại nghĩ là có ai làm cho em thông suốt ?” Cô khó hiểu nhìn yêu nghiệt, tuy rằng trước đó hướng viện trưởng từ chức sau lại nghe nhóm cầm thú nói, nhưng là tại thời điểm đó trong lòng cô vẫn còn nhiều chỗ không chắc chắn được, dù sao… Nhưng sau khi nghe lão đại nói, cô mới càng kiên định ý muốn từ chức.
“Bởi vì anh là bạn trai của em, ” Lục Cẩm ngược lại cầm tay cô bỏ vào túi quần, cười nói: “Nếu bạn trai em mà không hiểu em, thì còn có ai có thể hiểu rõ em.”
“Thật sự là…” Cô hé miệng, nghe yêu nghiệt nói nước mắt cô sắp trào ra, nhìn yêu nghiệt nói: “Vì sao anh cùng nhóm cầm thú giống nhau đến như vậy, đều làm cho em cảm động như thế?”
“Thì ra là đám dở hơi kia.” Lục Cẩm suy nghĩ chút, nói: “Nhưng chỉ có đám dở hơi kia nói, mới có thể lọt vào lòng em.”
“Đó là đương nhiên.” Cô ngẩng đầu lên, thập phần kiêu ngạo nói.
“Anh sẽ an bài em làm trợ lý của anh, không ý kiến gì chứ?” Lục Cẩm nhìn cô, trưng cầu ý kiến của cô.
“Trợ lý là làm cái gì? Nói trước quá khó khăn em sẽ không làm đâu.” Cô vội hỏi nói, dù sao yêu nghiệt thân là người sáng lập XL, trợ lý hắn hẳn là cần biết rất nhiều thứ phức tạp, như là ngôn ngữ; vì thế, cô bổ sung: “Em không biết tiếng Anh không biết tiếng Pháp không biết tiếng Nhật Bản, tóm lại ngoại ngữ gì cũng không biết, chỉ biết tiếng Trung thôi. Còn nữa, còn nữa, em càng không biết sử dụng máy vi tính nga, là một kẻ mù máy tính.”
Lục Cẩm nhìn bộ dáng khẩn trương của cô nở nụ cười, có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Em a, anh nên để em làm gì mới tốt đây?”
“ Ngừng, nói mau, em rốt cuộc thích hợp hay không?” Cô thoáng lo lắng hỏi, bỗng nhiên cảm thấy cô từ chức có phải quá nhanh hay không, dù sao bây giờ cô chỉ có công việc là y tá, cái khác cô thật sự không từng làm qua.
“Đừng nóng vội.” Lục Cẩm dừng chân, nhìn thẳng vào mắt cô, ôn nhu nói: “Nếu như em không thích hợp, trước đây anh sẽ không bảo em đến công ty anh công tác, phải nhớ kỹ, bạn trai em sẽ không làm chuyện gì bất lợi với em.
Cô ngơ ngác nhìn vào mắt yêu nghiệt, giống như cô đang ở trong bóng đêm vùng vẫy, lòe lòe sáng lên, mị hoặc vô cùng.
Lục Cẩm tựa vào bên tai cô, bạc môi khẽ mở, thanh âm gợi cảm nháy mắt
nhập vào đầu cô, “Đã hiểu?”
“Vâng.” Cô có chút ngây ngốc, không tự chủ gật gật đầu.
Nha NO, cô đang làm gì vậy? Làm sao có thể bị mê hoặc dễ dàng như vậy? Cô dùng sức lắc lắc đầu, nhìn yêu nghiệt, trừng mắt to hỏi: “Anh mau nói cho em biết, làm trợ lý của anh rốt cuộc phải làm gì?”
Lục Cẩm thập phần yêu nghiệt nhìn cô, khóe miệng cong lên nói: “Tùy em, đương nhiên nếu em có thể cung cấp phục vụ đặc biệt là tốt nhất, đó là chúng ta cùng nhau ở trên giường vận động. Yên tâm, bên trong phòng nghỉ của anh có đặt một cái giường thật lớn, dư sức chứa hai ta.”
“…” Khóe miệng cô co giật, trong lòng thầm mắng: Biến thái.
Phiên ngoại Lục Cẩm.
Năm hắn năm tuổi, gia tộc hắn bị tiểu nhân hãm hại, lâm vào cảnh vô cùng khó khăn, tài chính bị xuống dốc.
Năm ấy, gia gia nắm chặt lấy bả vai của hắn, trong mắt tràn đầy không cam lòng, lạnh lùng nói: “Lục Cẩm, Lục gia chúng ta có thể phục hưng, hiện tại chính là vấn đề thời gian mà thôi. Nhưng con thân là con cháu Lục gia, tuyệt đối không thể bởi vì trong nhà tạm thời xuống dốc mà nản lòng thoái chí; hiện tại chỉ là tạm thời đưa mẹ con con ra ngoài lánh nạn, trong thời gian đó con cũng phải cố gắng học tập thật tốt, tương lai mới có thể trở thành người đứng đầu, biết không?!”
“Vâng.” Nhìn khuôn mặt gia gia vốn không bao giờ thay đổi nay lại lộ ra nhàn nhạt phẫn nộ, hắn gật đầu thật mạnh, nói: “Gia gia, con nhất định làm theo lời người nói.”
“Tốt.” gia gia rút tay lại, cho tìm một chiếc xe cực kì bình thường, nhìn hắn cùng mẹ nói: “Các con lên xe đi.”
Nhưng mà lần này, tiếng đập cửa kia lại không ngừng vang lên, giống như hắn không ra mở cửa người đó sẽ gõ như vậy không ngừng.
Hắn nhíu nhíu mày, buông bút trong tay xuống, đi về phía cửa, trong lòng thầm nghĩ: Chẳng lẽ là trước kia hắn quá rộng lượng tha thứ? Làm cho lũ nhóc ngày càng càn rỡ.
Cánh cửa trong nháy mắt bị hắn mở ra, nhưng mà, đứng ở bên ngoài lại là một cô bé với mái tóc thắt bím. Hắn không khỏi nghi hoặc, nhìn cô không nói.
“Chào anh, em là người ở bên cạnh nhà anh, đến giờ mới đến chào hỏi anh thật sự rất ngại, bởi vì trước đó không có dịp nào …, nhưng mà….”
“Nhưng mà….., ” Cô bé cầm trong tay một cái bát nóng đột ngột nâng đến trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói: “Hôm nay mẹ em làm canh thịt, anhcũng nếm thử đi, uống tốt lắm .”
Hắn nhìn cô bé kia đang tươi cười như ánh mặt trời, trong lòng càng phát ra nghi hoặc: vì sao nụ cười của cô lại tự nhiên như vậy, không giống hắn trước kia tiếp xúc với những đứa nhỏ hào môn thế gia hoặc là con của gia đình quan lại , hắn cười mà bên trong tràn ngập chua xót cùng dối trá; cũng không giống lúc hắn vừa đến chỗ này