Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đồ Ngốc! Tôi Là Chồng Của Em!

Đồ Ngốc! Tôi Là Chồng Của Em!

Tác giả: Su

Ngày cập nhật: 00:00 16/12/2015

Lượt xem: 1341110

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1110 lượt.

ười xung quanh. Hơn nữa, bạn gái tôi
là người rất bình thường, bình thường đến mức có lần bị
người ta nhầm là bà bán cá. Thế nên, có lẽ, 3 người này cũng đã nhìn lầm rồi!_Đằng Dạ đặc biệt nhiều lời giải thích
trước sự hâm mộ của người chung quanh.

Sao ai cũng thấy hắn có ý tốt, nhưng Giai Băng lại nghe như hắn đang xỉa xói, chê bai cô nhỉ?

-Sao lại nhầm được chứ…tôi…_Ông chú trung niên ý chí sắt đá
vẫn quyết ko lung lay nói, nhưng lúc sau lại bị ánh mắt sắc
lạnh của Đằng Dạ lia đến liền cứng họ, câu từ chưa kịp nói
đều rơi tủm xuống dạ dày, tan biến trong lớp acid đặc quánh.

-Vậy đây là danh thiếp luật sư của tôi, 3 người có thể nói chuyện với ông ta trước khi ra toà.

Nghe đến đây, 3 người kia mặt mày biến sắc liền bày lí do
có việc rồi thoái lui, đám đông xem chuyện cũng dần tản.

Đến khi không còn bóng người nào lảng vảng ở WC, Đằng Dạ mới đẩy Giai Băng ra, rời đi.

Giai Băng bị đẩy bất ngờ có chút choáng váng, khó hiểu
nhưng cũng nhanh chân đuổi theo, mà không, tháo chạy về đại sạch mới đúng.

Nhưng có lẽ, vì tâm tình cô giờ khá hỗn loạn, nên trong
những bước chân hùng hồn như voi, cô cư nhiên bị mất trọng tâm,
như kẻ say rượu ngồi khuỵ xuống đất.

Điều đầu tiên Giai Băng cảm nhận được từ chuỗi hành động
chớp nhoáng do mình gây ra chính là nỗi đau tê tái lan toả như
bệnh dịch từ cái bàn toạ đáng giá 1 tỉ của cô; điều thứ 2
chính là mùi tiền mới cứng trong ví cô sắp có dấu hiệu chảy
sang túi tiền mấy ông bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ bàn toạ;
điều cuối cùng để lại dư âm nhiều nhất trong cô chính là tiếng ‘rắc’ the thé như muỗi kêu phát ra từ chân phải cô kèm theo cơn
nhức nhói đau đến quặn lòng.

Ông trời ơi! Cô bị trật chân rồi! Trật rồi! Hãy vỗ tay ăn mừng cho những ngày thắng ăn giò heo sắp tới nào!

Cơ mà…

-Mẹ yêu ơi, con gái bé bỏng của mẹ đau chân quá!_Nhăn mặt
mếu miệng lấy bàn tay chưa lành vết tích dao gọt táo nắn nắn
cổ chân, Giai Băng rên rỉ, cố đứng dậy nhưng vô phương.

Khi người ta trôi dạt giữa dòng nước xiết chảy, sẽ có một
cọng cây hùng dũng lòi ra cho người ta nắm lấy. Tuy giờ tình
cảnh Giai Băng ko mấy cấp thiết như người sẩy chân chết đuối
kia, nhưng cô lại có ‘cọng cây’ cứu mạng.

‘Cọng cây’ ấy khoanh tay trước ngực, đầu hơi nghiêng tư lự
nhìn cô ngẩng đầu giương mắt nhìn hắn, rồi cười nhẹ, nụ cười
đúng chất người qua đường dành tặng cho anh em Cái Bang và hắn
phán:

-Cô thực sự rất phiền phức, Hạ Giai Băng!

-Anh…_Giai Băng toan đốp trả nhưng đã kịp thời bị lí trí ngăn lại. Có ‘cọng cây khô’ đang đứng trước mặt cô đấy, phải lợi
dụng trước đã rồi muốn luộc, xào, chiên, nướng gì thì tùy, cô phải nhẫn đã. Nhờ sự dẫn lối chỉ đường của bộ não siêu
thông minh (là cô cho thế), Giai Băng gượng cười, đưa bàn tay lành lặn còn lại về phía Đằng Dạ_Kéo tôi lên đi!

-Tôi được gì khi kéo cô lên_Đằng Dạ ko thay đổi tư thể lãnh đạm hỏi.

-Anh sẽ nhận được tình thương mến thương, lòng khâm phục và
sự ngưỡng mộ dạt dào từ tôi!_Giai Băng đặt tay băng bó vào
lòng ngực mình, nhắm mắt diễn cảm nói.

-Tôi ko cần!

-Vậy tiền, anh muốn bao nhiêu cứ nói, kể cả cướp ngân hàng tôi cũng đáp ứng!

-Tôi ko thiếu!

-Vậy…anh muốn gì tôi cũng cho anh chỉ cần nó ở trong phạm vi có thể._Giai Băng đau lòng dụ dỗ dẫu dù cô có hứa, cô cũng
sẽ quỵt đẹp.

-Chấp nhận!_Đằng Dạ cười đểu một cái hết sức âm mưu đáp.

Xong! Giai Băng có cảm giác như trước cổ mình đang đeo bản ‘Bán thân’ như trong phim.

Đợi Giai Băng ngộ ‘đạo’ thì đã quá muộn, Đằng Dạ đã ra tay
trước. Hắn ngồi xuống trước mặt cô, chớp nhoáng ‘tặng’ cô một
nụ hôn ‘chuồn chuồn đạp nước’.

Như lần trước, nụ hôn đó mang theo tư vị…lẫn trong đó, có sự mất mát khôn trời thấu đất.

Một nụ hôn đổi lấy 1 cái kéo tay?

Cô nhất định sẽ tự tay chôn sống hắn! Chôn hắn!



Chương 6: Vì Con Là Con Gái Cha



-Anh…anh…_Bị nụ hôn, à không, cú chạm nhẹ giữa hai lớp tế bào da chết trên môi kia làm cho tâm động ý loạn, Giai Băng nghẹn giọng, khó khăn
lắm mới kêu lên mấy tiếng trong hơi thở gấp gáp vô cùng mờ ám, mắt ko
ngừng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hết sức bình thản, hết sức thư thái
của kẻ mặt dày kia.

Hắn dám cướp đi nụ hôn thứ 2 trong đời của cô? Thật đáng hận!

Cuốc đâu, xẻng đâu, lần này cô không thể tha thứ cho hắn được nữa. Cô phải chôn sống hắn! Phải chôn hắn thì dù trái với lương tâm nhưng cô
mới không cảm thấy có lỗi với bản thân!

Lục phủ ngũ tạng Giai Băng theo tiếng hô hoán của con tim đồng thanh
rống lên hai chữ ‘Phải chôn’ như hô biểu ngữ, nhưng rống kiểu gì thì
rống, cô cũng không thể biến nó thành hành động được. Vì…xẻng, cuốc
không có mà gan cũng không to để làm. Hơn nữa…nhân gian cũng cần có
những trai đẹp như hắn phò tá mộng tưởng thiếu nữ, nên…lần này…cứ coi
như cú va chạm chỉ là cú va chạm với một trái táo có troi đi, không đáng nhọc tâm hao trí tức giận.

-Gi