Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Không Nhiều Thứ Quan Trọng...

Tác giả: Angel_Of_Rebelling

Ngày cập nhật: 23:59 15/12/2015

Lượt xem: 1341123

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1123 lượt.

trong ngôi nhà đó, người
đàn ông vui vẻ ăn uống, nói cười.

* * *

Trước mặt nó là 1 shop quần áo trẻ em.

- Bun, hômnay 2 mẹ con mình đi mua đồ chuẩn bị cho con lên chơi với ba và anh Bon nhé!

- Mua gì mẹ?

- Mua quần áo cho con. Lâu rồi mẹ bận rộn có chuẩn bị đuợc gì cho con gái mẹ đâu.

- Dạ!

Sau 1 hồi lựa chọn mẹ nó mang ra khá nhiều quần áo cho nó thử.

- Con thử bộ này cho mẹ xem nào.

- Không, con thích bộ có con thỏ kia cơ.

- Ừ thì bộ con thỏ.

Nó hớn hở mặc váy ra khoe mẹ.

- Đẹp ko mẹ?

- Ừ nhìn con như hạt mít ý nhỉ? Hì hì. Xinh ghê

- Con vẫn xinh mà mẹ. – Nó đỏ mặt ngượng nghịu.

- Thôi con thử tiếp bộ này đi.

Mẹ nó giúp nó thay đồ. Con bé hí hửng nên ko cảnh giác gì hết. Bỗng mặt mẹ nó tái đi.

- Con… Bun… con… con… sao lại… ? Bun! Nói mẹ nghe! Thế này là sao? –
Người con nhỏ hằn lên những vết roi – Ai đã đánh con? Ai dám đánh con?

- Mẹ! Không! Không! Không phải đâu! Con bị… con bị… bị té. Con bé lắp bắp.

- Bun! Con học nói dối mẹ từ khi nào? Con có muốn bị mẹ ghét ko?

- Mẹ! Con mà nói thì họ bảo sẽ giết mẹ, giết mẹ đấy! Con ko muốn thế
đâu. Hu hu! Nó òa khóc. Mẹ! Con ko nói, ko nói đâu.Đừng ép con!

- Là ai đánh con? Là ai? Dượng? Có phải dượng ko?

Mẹ nó sững sờ. Bà nghẹn lại. Con bé ko nói, chỉ khóc. Sau khi li dị, bà
bị buộc phải chuyển đến nơi này. Bà đã lấy người đàn ông khác – 1 người
mà bà ko hê yêu. Bà chấp nhận lấy ông ta phần vì bà nghĩ ông ta đối xử
tốt với bà thì cũng sẽ đối tốt với con bà, phần vì bà muốn con bà có 1
người ba. Bà ko muốn nó bị bọn trẻ nói là đứa ko có ba. Bà cứ ngỡ ông ta rất mực yêu thương con bé, trước mắt bà ông ta vẫn làm thế mà. Nhưng…
bà đau quặn lòng khi nhìn vào đứa con gái bé bỏng.

- Bun! Mẹ xin lỗi! Mẹ có lỗi với con!

- Mẹ! Con ko sao mà.

Bà ôm đứa con gái nức nở. “Tại mẹ”. Người đàn ông đó đã đánh đập nó. Ra
là vậy. Nhiều đêm trong giấc ngủ, bà thấy nó hét lên: “Con sẽ ngoan. con sẽ ngoan mà! Đừng đánh con nữa! Đừng đánh con nữa!” Bà hỏi thì nó chỉ
nói là nó mơ, bà ko ngờ… Những tia nắng mặt trời cũng thưa thớt dần.
Bóng bà mẹ trẻ dắt đứa con bé bỏng đổ dài trên con phố. “Mình đi thôi
con! Đi đến 1 nơi mà… ko ai có thể làm hại con được.” Mẹ xiết chặt tay
nó. Có lẽ đó là lần cuối 2 mẹ con họ được cầm tay nhau.

Đèn xanh.

-Bun! Dừng lại đã nào con. Khi nào cái đèn màu xanh sáng thì con mới được qua đường. Nghe ko? Mẹ âu yếm dặn nó.

5, 4, 3, 2, 1. Đèn đỏ cuối cùng cũng sáng. Mẹ dắt tay nó qua đường. Có 2 anh cao cao đi bên cạnh quay sang nhìn nó. Nó giơ tay vẫy vẫy: “Em chào các anh ạ!” Một anh tóc trắng, mắt đen, còn một anh tóc đen, mắt xanh
biếc. “Là 2 anh người nước ngoài rồi. Vậy thì sẽ chẳng hiểu mình nói
gì!” Nó xụ mặt. Nhưng… “Ừ, chào em! Cho em kẹo này!” Con bé ngạc nhiên
hết mức, chưa kịp cảm ơn thì 2 anh ý đã chạy lên trước rồi. Chợt có
tiếng động cơ ô tô rú đằng sau. Không nghĩ ngợi, mẹ buông tay nó ra lao
lên ẩy 2 anh vào về đường… Chiếc ô tô bỏ chạy.

- Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ…….!!!!!!! Nó hét lên. Mẹ nó nằm đấy, run rẩy trong vũng máu.

- Bun, mẹ không ở bên con được nữa – Mẹ nở nụ cười hiền hậu – Mẹ đi rồi, Bun trở về sống cùng ba, cùng anh Bon. Phải ngoan nghe con. Nói với
Bon, mẹ chúc mừng sinh nhật cả 2 anh em con. Mẹ xin lỗi. Mẹ đã ko làm
tròn trách nhiệm của người mẹ. Mẹ đã không chăm sóc cho con được nữa.
Mẹ… Khụ! – Máu từ tai mẹ nó chảy ra.

- Mẹ! Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ đừng bỏ con! Mẹ………..!!!! Giữa con đường đông đúc tấp nập người qua lại đó, 1 con bé ôm lấy mẹ hét lên hãi hùng – Đừng bỏ
con, mẹ ơi! Đừng bỏ con!

* * *

Con bé chết lặng ngồi cạnh xác người phụ nữa xấu số đã được phủ khăn
trắng toát. Gia đình 2 anh em người nước ngoài kia đưa mẹ và nó về nhà.
Nhưng… chiếc xe bỗng khựng lại làm tất cả mọi người ngã nhào về phía
trước. Qua cửa kính ô tô trước mắt con bé… ngôi nhà 2 tầng dưới chân đồi đang bốc cháy. Ngọn lửa thiêu rụi gần như tất cả. Ngôi nhà này dùng
chất liệu chủ yếu là gỗ, hơn nữa đây lại đang là mùa khô… Nó lao ra khỏi xe, định chạy thẳng vào trong đám cháy nhưng bị hàng rào cứu hộ chặn và các chú chặn lại.



Chương 24



- Không! Không! Chú! Dượng con đâu rồi? Dượng con đâu rồi hả chú? Dượng con đâu? Dượng con đâu? Cô Tâm nữa, cô Tâm nữa…

- Cháu bé, nguy hiểm lắm. Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào. Chú sẽ có cách cứu dượng con và cô Tâm mà, ngoan nào ngoan nào!

- Chú dối con, chú dối con. Cho con vào! Dượng con đang trong đó, dượng
đang trong đó mà. Dượng say rượu không ra được đâu, để con vào gọi
dượng. Để con vào.

Có ai đó lôi mạnh nó ra.

- A, bà, bà ơi! Bà bảo họ cho con vào đi, bà bảo họ cho con vào đi bà.
Nó lạy lay bà nội với khuôn mặt ướt đầm- bà bảo họ cho con vào đi! Đi mà bà! Con phải vào.

- ****** đâu? Bà ta điềm tĩnh hỏi.

- Mẹ… mẹ…
<


The Soda Pop