
Tác giả: Enleri Kuin
Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015
Lượt xem: 1341027
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1027 lượt.
iệu tôi có thể giúp đuợc gì không, thưa hai ngài?Có lẽ có đấy. Một thời gian về truớc tiểu thư có cầm một bộ đồ mổ ở tiệm cầm đồ đường Grayt Hippton. Tiểu thư còn nhớ không?Cô gái đáp ngay không chút lưỡng lự;-Tất nhiên, việc đó chưa lâu lắm đâu.-Nếu tiểu thư không phản đối thì xin tiểu thư hãy kể cho chúng tôi nghe, về việc hộp đồ mổ đó đến tay tiểu thư bằng cách nào và tại sao tiểu thư lại đem cầm đi.-Xin phép hai ngài. Nó là của Pior.Với tôi điều đó tỏ ra là một tin gây sửng sốt nhưng trên mặt Holmes không có thớ thịt nào động đậy.-Đấy là con người bất hạnh, đã mất trí phải không?-Một câu chuyện đau buốn- cô gái nói.-Tôi thì nghĩ là đã hết cách cứu chữa- Holmes nhận xét- Chúng tôi đã nhìn thấy anh ta mấy phút truớc đây. Liệu tiểu thư có thể cho chúng tôi biết một cách tuơng đối, về các việc đã xảy ra truớc đây đối với người ấy đuợc không?-Chúng tôi không biết gì về cuộc đời của anh ta, truớc khi anh ta xuất hiện ở đây. Mà nó, có thể là khá bi thảm. Một lần vào buổi tối, tôi ghé vào nhà xác và bắt gặp anh ta ở đó.-Thế anh ta làm gì ở đấy, thưa tiểu thư Janger.-Chả làm gì cả, chỉ ngồi bên cạnh một tử thi ở trạng thái không biết gì, trạng thái mất phản ứng mà có lẽ các ngài đã nhận thấy ở anh ta. Tôi dẫn anh ta tới chỗ chú tôi. Từ bấy đến nay anh ta ở lại đó. Rõ ràng là cảnh sát đã không đụng gì đến anh ta vì thanh tra Lestrade không lưu tâm gì đến nguời tàn tật mất trí ấy cả.Tôi nhìn tiểu thư Janger với niềm kính trọng hơn lên. Thực sự là một cô gái can đảm hiếm hoi! Đêm khuya mà một cô gái dám vào nhà xác, gặp ở đấy một quái vật như vậy đang cúi nhìn xuống xác chết mà không kinh hoảng bỏ chạy, hoặc lăn ra bất tỉnh!-Điều đó chưa giúp đuợc gì cho việc phân tích..- Holmes đã bắt đầu nói lại ngừng.-Xin thứ lỗi, thưa ngài!-Ý nghĩ tình cờ vậy thôi, thưa tiểu thư Janger. Xin tiểu thư tiếp tục đi.-Chú cháu tôi đưa ra kết luận là có ai đó đã đưa Pior đến khu trú ngụ này và để anh ta lại đó, như một người đàn bà không chồng bỏ rơi các đứa con sơ sinh. Bác sĩ Meray khám kĩ và phát hiện là truớc đây anh ta đã bị chấn thương nặng, bị đánh đập như một con vật. Các vết thương trên đầu đã lành nhưng trí thông minh bị suy sụp, không thể phục hồi. Anh ta trở thành một sinh vật vô hại và rất muốn mình có ích cho ai đó, nên đã tự mình làm đuợc chiếc giường. Tất nhiên chúng tôi cũng không ai nghĩ đến việc gửi anh ta về thế giới cũ, nơi không có chỗ cho anh ta.-Còn bộ đồ mổ ?-Anh ta có một gói quần áo nhỏ. Hộp đồ mổ đuợc nhét ở trong đó, đó là vật có giá trị duy nhất của Pior.-Anh ta kể gì về mình, tiểu thư?-Chẳng kể gì cả. Anh ta nói năng vất vả lắm, từng từ rời rạc. Cũng khó mà luận ra.-Nhưng anh ta tên là Pior à?Cô gái cuời, má cô hơi hồng lên khiến cô càng đẹp.-Tôi mạnh dạn đặt tên cho anh ta như vậy. Tất cả quần áo trong gói đều mang nhãn hiệu Pháp, tôi tìm thấy một chiếc mùi- xoa màu, trên đó có thêu mấy chữ Pháp. Chỉ vì thế chứ không vì lí do nào khác mà tôi gọi anh ta là Pior, mặc dù tôi tin anh ta không phải là người Pháp.-Việc tiểu thư đưa cầm bộ đồ mổ diễn ra như thế nào?- Holmes hỏi.-Rất đơn giản. Như tôi đã nói với các ngài, Pior thực tế không có thứ gì mà tiền nong của chúng tôi chi dùng cho khu tập thể này rất hạn chế. Chúng tôi không có khả năng cung cấp cho Pior những thứ cần thiết, thế nên tôi nghĩ tới bộ đồ mổ. Vật này rõ ràng là có giá trị mà anh ta chẳng thể dùng nó vào việc gì. Tôi giải thích cho anh ta về ý định ấy và thật kinh ngạc là anh ta gật đầu với vẻ tán thành - thiếu nữ cuời- Điều khó nhất là bắt Pior nhận số tiền tôi mang về, anh ta muốn đưa nó cho quĩ chung của ký túc xá.-Có nghĩa là anh ta còn có khả năng cảm nhận, ít nhất cũng là cảm giác biết ơn.-Điều ấy quả thực là thế- Xenli Janger đáp- Còn bây giờ, thưa ngài, có lẽ ngài trả lời cho câu hỏi của tôi. Tại sao ngài lại lưu tâm đến bộ đồ mổ, thưa ngài?-Có một người nào đó gửi nó lại cho tôi.Mắt cô gái mở to:-Có nghĩa là có ai đó đã mua nó?-Vâng. Liệu tiểu thư có nhận định gì về chuyện ai có thể làm điều ấy không?-Không ạ- cô gái ngẫm nghĩ một lát, sau đó cô nói:- Ở đây không nhất thiết phải có mối liên quan gì. Tôi muốn nói rằng có thể ai đó đã nhìn thấy bộ đồ mổ và đã mua nó vì giá hạ.-Khi hộp đồ mổ vào tay tôi thì thiếu một thứ.-Lạ lùng thật! Có chuyện gì xảy ra với nó đuợc ạ?-Hộp đó vẫn đầy đủ khi tiểu thư gửi nó ở hiệu à?-Vâng.-Xin cám ơn, tiểu thư Janger.Lúc đó của vào phòng mở toang và một người đàn ông buớc vào.-Đại nhân!- Holmes thốt ra- Đuờng của chúng ta lại gặp nhau rồi!Công tuớc Risa Sairx. Đó chính là ông ta, cũng ngạc nhiên không kém gì chúng tôi. Thậm chí có thể nói rằng ông ta hoàn toàn bối rối. Sự im lặng lây cả sang Xenli Janger.-Các ngài quen nhau?-Chúng tôi có vinh dự đuợc làm quen nhau mới vào ngày hôm qua- Holmes nói- tại dinh thự của Công tuớc Sairx.Cuối cùng thì Công tuớc Risa cũng làm chủ đuợc ngôn ngữ, quay sang Holmes ông ta nói:-Tôi có nhiều nguyên nhân để có mặt tại đây hơn là hai ngài. Tôi thường bận bịu ở đây nhiều thời gian.-Công tuớc Risa là vị thiên thần của chúng tôi- Xenli nói một cách hân hoan- ngài ban phá