
Tác giả: Enleri Kuin
Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015
Lượt xem: 1341024
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1024 lượt.
ng thái ức chế như lúc đứng truớc lâu đài của công tuớc Sairx.-Đây không là chỗ trú ngụ cho ai cả, Holmes ạ- Tôi nói- ngoài chuyện có tay nào đó nghĩ ra việc gọi đây là nơi cư ngụ của người chết.-Ta không vội đưa ra kết luận, khi chính mắt chưa nhìn thấy- Holmes đáp rồi mở toang cánh cổng dẫn vào chiếc sân rải đá cuội.-Nơi đây, không còn gì phải nghi ngờ, mang hơi hướng của chết chóc- tôi nói.-Ngoài ra còn là cái chết mới xảy ra gần đây thôi, Watson ạ. Nếu không thì anh bạn Lestrade của chúng ta biết làm gì ở đây?Sâu trong sân có hai người đàn ông đang mải chuyện trò. Holmes nhận ra một người trong số đó nhanh hơn tôi. Đó quả thực là thanh tra Lestrade của Sở Liêm phóng Scotland, giờ nom càng gày guộc và giống một con chồn hơn truớc đây, hồi mà tôi thường gặp ông ta. Lestrade quay lại khi nghe tiếng buớc chân của chúng tôi.-Ngài Sherlock Holmes! Các ngài làm gì ở đó?-Rất thú vị đuợc gặp ngài, Lestrade!- Holmes thốt ra với nụ cười chào hỏi- thật yên lòng vì Sở Liêm phóng Scoland nhất thiết đều có mặt ở nơi có nạn nhân của bọn tội phạm.-Nói độc địa vậy để làm gì?- Lestrade càu nhàu.-Lại lên cơn bực rồi, ngài thanh tra kính mến! Rõ là có chuyện gì thụi vào lưng ngài phải không?-Nếu như ngài không biết chuyện gì, có nghĩa là ngài chưa đọc báo buổi sớm- Lestrade đáp lời.-Quả thực chưa đọc.Viên sĩ quan cảnh sát quay sang tôi chào hỏi:-Bác sĩ Watson! Khá lâu rồi đuờng đi của chúng ta không cắt nhau.-Quá lâu rồi, ngài thanh tra Lestrade. Tôi hi vọng là ngài mạnh khỏe?-Đôi khi cũng trục trặc nhưng tôi vẫn qua đuợc- rồi ông ta bổ sung với nhiều ý nghĩa :- Ít ra thì cũng đuợc sống đến ngày nhìn thấy thằng cuồng khu Waitrepon này lủng lẳng trên giá treo cổ.-Là "Kẻ mổ bụng"?- Holmes hỏi ngắt quãng.-Chính nó. Cuộc công kích thứ năm, ngài Holmes ạ. Tất nhiên là ngài đã đọc về hắn, mặc dù tôi chưa rõ ngài quyết định sẽ tỏ sự giúp đỡ của ngài ra sao.Holmes không gạt mũi giáo đâm thẳng này. Anh nhìn sang tôi.-Chúng ta đang đi đúng đừơng, Watson.-Gì vậy?- Lestrade thốt ra.-Vụ thứ năm, ngài vừa nói? Ngài muốn nói đã đăng kí chính thức năm vụ giết người?-Chính thức hay là không, ngài Holmes...-Tôi muốn nói là ngài chưa thể tin chắc như vậy. Các ngài tìm đuợc tử thinăm nạn nhân của Kẻ mổ bụng. Nhưng những người khác có thể còn bị giấu đi.-Một ý kiến yêu đời đấy- Lestrade làu bàu.-Nhân tiện nói về vụ thứ năm. Tôi muốn giá đuợc nhìn qua một chút.-Ngài ghé vào đi. Vâng, mời ngài làm quen- đây là bác sĩ Meray, chủ nhân chốn này.Bác sĩ Meray là người có dáng một bộ xương với khuôn mặt nhợt nhạt đáng sợ, nhưng tính tự chủ của ông ta làm tôi có ấn tuợng tốt. Phong thái của ông ta thể hiện một sự siêu thoát bên trong, tính cách của những người trực tiếp phải tiếp xúc với người đã chết. Khi Lestrade giới thiệu, ông ta cúi người và nói:-Tôi quả thực làm việc ở đây, nhưng tôi mong đuợc con cháu về sau nhớ về tôi như về một Giám đốc của trại Tế bần, nằm bên cạnh khu Nhà Xác này. Nó cho tôi nhiều khả năng để phục vụ nhân loại: cho những kẻ bất hạnh, những con người đuợc đưa tới đây trong hoàn cảnh không còn ai cứu giúp.-Ta vào công việc đi- Lestrade ngắt lời ông ta rồi mở toang cánh cửa truớc mặt chúng tôi.Mùi chua của phê-non xộc vào mũi, thứ mùi mà tôi đã quá quen thuộc khi phục vụ trong quân đội Hoàng gia tại Ấn Độ. Căn phòng mà họ đưa tôi và Holmes vào giống như một hành lang rộng. Dọc theo hai bên tuờng giăng ra những chiếc bệ, trên đó kê các bàn gỗ thô kệch. Gần như nửa số bàn này có các thân thể đặt bất động tại đó, phủ trên bằng vải liệm. Lestrade đưa chúng tôi vào một góc sâu của gian nhà, nơi đó còn một bệ nữa khá cao, với chiếc bàn thô kê bên trên, đỡ một tử thi.-Edna Champien- viên thanh tra cau có thốt ra- nạn nhân mới của thằng đồ tể đó- Ông ta hất chiếc khăn liệm.Sherlock Holmes là người không biết sợ nhất khi nói đến các vụ tội phạm, nhưng ngay cả trên mặt bạn tôi cũng hiện ra nét nhăn nhó của niềm thương cảm. Còn tôi, phải thừa nhận là dù đã quen với nhiều cái chết nhưng tôi cũng thấy đau đớn. Cô gái đã bị giết một cách độc ác và tàn bạo như một con vật ở lò sát sinh.Thật kinh ngạc khi tôi thấy nét thương xót trên mặt Holmes chuyển thành sự vỡ mộng hoàn toàn.-Mặt không bị sẹo- anh ta lẩm bẩm như thể lấy làm tiếc điều gì đó.-Kẻ mổ bụng không phá hỏng mặt của nạn nhân- Lestrade nói.Holmes trở lại nét mặt lạnh lùng thường lệ và dáng vẻ tập trung. Anh ta cũng đã đạt đuợc kết quả trong việc xem xét hiện vật đã đuợc giải phẫu sẵn do bàn tay của hung thủ. Holmes động vào tay tôi.- Hãy chú ý đến sự khéo léo của công việc thô bạo này, Watson. Điều đó khẳng định những gì mà chúng ta đọc đuợc ở các báo. Hắn có phong cách riêng đấy.Thanh tra Lestrade cau có:-"Các vụ phẫu thuật" của Kẻ mổ bụng không luôn luôn giống nhau đâu. Rõ ràng cái đó phụ thuộc vào thời gian giành cho hắn đuợc lâu hay chóng. Trong một vài truờng hợp, hắn không kịp hủy hoại thân hình nạn nhân, nếu như có ai đó cản trở công việc quỷ Xa-tăng của hắn.-Tôi đành phải bỏ một số khái niệm bề ngoài đã bắt đầu thành hình- Holmes nói gần như với mình hơn là nói với chúng tôi-