
Tác giả: S.D.Perry
Ngày cập nhật: 22:53 17/12/2015
Lượt xem: 1341787
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1787 lượt.
ng người,à,lính khác có ở đây không?”
Bám vào những điều cơ bản,và không nói gì về Trent. “Có,nhưng tôi nghĩ giờ chắc họ chết cả rồi.Toàn chiến dịch này là một thảm họa từ đầu tới cuối.”
“Chuyện gì xảy ra?” cô hỏi,quan sát chăm chú. “Anh thuộc đơn vị nào,vệ binh quốc gia?Họ có đang gửi viện trợ đến không?”
Lần này Carlos nhìn lại Jill,tự hỏi không biết anh phải cẩn thận tới mức nào. “Không có viện trợ,tôi không nghĩ vậy.Ý tôi là tôi chắc họ sẽ gửi ai đó tới thôi,nhưng tôi chỉ là tên lính quèn,tôi thật sự không biết gì cả - chúng tôi vừa hạ cánh,đám zombie đã tấn công.Có thể vài người khác cũng thoát được,nhưng theo những gì tôi biết được tới giờ,cô đang nhìn thành viên cuối cùng còn sống sót của U.B.C.S.Viết tắt của Umbrella Bio-Hazard Countermea…”
Cô cắt ngang,gương mặt lộ vẻ phẫn nộ. “Anh là người của Umbrella à?”
Carlos gật. “Phải.Họ gửi chúng tôi đến để giải cứu những người dân.” Anh muốn nói thêm,cho cô biết những gì anh nghi ngờ - bất cứ cái gì để thay đổi cái nhìn trên gương mặt cô,trông như cô vừa khám phá ra anh là một tên phân biệt chủng tộc hay cái gì đó,nhưng lời khuyên của Trent cứ vang,nhắc nhở anh.
Môi Jill cong lên. “Sao không nói là anh đi dọn dẹp đống chất thải đi?Umbrella chịu trách nhiệm cho những gì đã xảy ra ở đây,làm như anh không biết vậy hả - bao giờ anh ngừng nói dối đây?Anh thật sự đang làm gì ở đây?Nói sự thật đi Carlos,nếu đó là tên anh.”
Cô ấy chắc chắn đang bực mình,và Carlos thấy không kiên định trong khoảnh khắc,không biết liệu cô ấy có phải đồng minh,ai đó biết sự thật về Umbrella,nhưng đó có thể là cái bẫy.
Cô ta có lẽ làm việc cho bọn họ và đang thử thách lòng trung thành của mình…
Carlos cho một chút giận dữ vào trong giọng. “Tôi chỉ là một tên lính quèn như đã nói.Tôi – toàn bộ chúng tôi chỉ là những tay súng đánh thuê.Không dính gì chính trị ở đây,hiểu chứ?Họ không nói cho bọn tôi cái gì cả.Và ngay lúc này,tôi không quan tâm tới những gì Umbrella phải và không phải chịu trách nhiệm.Nếu tôi thấy ai cần giúp đỡ,tôi sẽ làm công việc của tôi,còn không,tôi chỉ muốn ra khỏi đây thôi.”
Anh nhìn cô trừng trừng,kiên trì nhập vai.
“Và nói về ai-cái gì-tại sao,cô đang làm gì ở đây?” anh gằn. “Hồi nãy cô làm gì trong cái nhà hàng đó?Và cô cho nổ tung cái thứ gì thế?”
Jill tiếp tục đọ mắt thêm vài giây,rồi quay đi,thở dài. “Tôi cũng đang cố thoát khỏi đây.Thứ đó là một trong đám quái vật của Umbrella,nó săn đuổi tôi,ngay lúc này tôi cũng không nghĩ nó đã chết – điều đó có nghĩa tôi không được an toàn.Và tôi nghĩ ở đó có thể có…tôi đang tìm một loại chìa khóa,tôi nghĩ nó có thể ở nhà hàng.”
“Chìa khóa kiểu gì?” anh hỏi,nhưng bằng cách nào đó,anh nghĩ mình đã biết.
“Là viên ngọc này,nó là một phần cơ chế khóa cổng tòa thị chính.Chính xác thì có hai viên,tôi tìm được một viên rồi.Nếu tôi lấy được viên còn lại,mở cổng,sẽ có đường ra khỏi thành phố - cái xe điện chạy ra hướng tây,ra ngoài thành phố tới khu ngoại ô.”
Caros cố giữ mặt bình thản,nhưng bên trong đang nhảy cẫng lên.Trent đã nói gì nhỉ?
Một điều là đi ra hướng tây…và khi mình tìm thấy viên ngọc xanh,mình sẽ hiểu mối liên quan giữa chúng…nhưng vậy điều này sao lại liên quan tới Jill Valentine chứ?Giờ mình có tin được cô ấy chưa?Cô ấy biết gì?
“Tuyệt” anh nói,giữ giọng ôn hòa. “Tôi có thấy thứ như thế,trong tầng hầm nhà hàng.Viên ngọc màu xanh lá.”
Mắt Jill mở to. “Thật không?Nếu chúng ta lấy được nó…Carlos,chúng ta phải quay lại!”
“Nếu đó là tên tôi,” anh nói,nửa thích thú nửa bực bội.Cô ấy cứ nhảy từ tâm trạng này đến tâm trạng khác,nhanh nhẹn sang hài hước rồi giận dữ rồi phấn khởi;khá mệt mỏi,và anh vẫn chưa chắc có nên quay lưng lại với cô không.Cô ấy có vẻ thành thật…
“Tôi xin lỗi,” cô nói,chạm nhẹ vào tay anh. “Tôi không nên nói vậy,chỉ là – Umbrella và tôi không hợp nhau.Khoảng sáu tuần trước ở đây xảy ra sự cố sinh học tại một phòng nghiên cứu của họ.Người ta đã chết.Và bây giờ thì lại chuyện này.”
Carlos hơi xiêu lòng vì hơi ấm từ bàn tay cô.Lạy Chúa,nhưng anh là một tên không biết tán tỉnh,và không thể không nhìn vào gương mặt cô ấy(Carlos bị Jill nhà ta cưa đổ rồi <_<).
“Carlos Oliveira,” anh nói, “sẵn sàng phục vụ.”
Bắt đầu nào chàng trai.Ra khỏi thành phố,Trent nói thế,nhưng mi chắc mi muốn đi với một người có thể sẽ giết mi không?Mi muốn nghĩ cho thông trước khi đi cùng cô Valentine cuero.
Tức thì anh bắt đầu cãi nhau với chính mình.Phải rồi,thận trọng,nhưng mi định bỏ cô ấy một mình à?Cô ấy nói con quái vật đó đang đuổi theo cô ấy…
Đôi lúc anh đùa về việc đó,nhưng anh không thật sự là kẻ phân biệt giới tính(trọng nam khinh nữ hay ngược lại ><);cô ấy có thể tự lo cho mình,như cô đã từng làm.Và nếu cô ta là một gián điệp của Umbrella…thì,cô ta đáng bị những gì sẽ bị,đúng không?
“Tôi…tôi không thấy ổn khi bỏ đi mà không ít nhất cố tìm những người khác,” anh nói,và giờ đây khi biết có đường ra,anh nhận ra có khả năng thoát khỏi đây.Khoảng một giờ trước đây thôi,ý nghĩ đó thật buồn cười;bây giờ,được trang bị thông