Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015

Lượt xem: 1341875

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1875 lượt.

ó người người khác gặp lại thấy sợ hãi, ví như có sát khí của loài rắn, loài vật dù bé như nhưng mỗi lần gặp đều khiến người ta có cảm giác kinh dị. Oai lực này giống như năng khiếu của mỗi thầy phù thủy, là cái trời cho, không bao giờ học được. Ví như thường thì con người không thể nhúc nhích tai mình, nhưng có người lại có biệt tài đó. Những chuyện như thế này, con nhà danh gia khâm liệm như Phạm Đình Quyết vẫn thường được nghe ông, cha và nhiều người trong đám ma nhắc đến nên rất có hiểu biết. Người trước mặt Quyết lúc này, thần tướng lộ rõ ràng trên mắt, ánh mắt như chưa dao, chưa ra lệnh mà người khác đã phải thuần phục, chưa lên tiếng người khác đã phải tuân theo, con người có dữ tướng như thế này, thì không những dụ ma, mà thôi miên người sống cũng dễ như trở bàn tay, tính ra cũng là cao thủ trong giới huyền thuật (???).
Lại nói tình trạng hiện giờ đang là lúc quyết định, nếu không dụ được ma thì thầy phù thủy có hai vật hộ thân. Thứ nhất là oai khí của bản thân, cái này gọi là tố chất tự có, thứ hai là bùa trấn yểm đã chuẩn bị khi trước, cái này có thể học được, nhưng công phu rèn luyện cực kỳ gian khổ. Tuyệt thủ phù thủy có thể không cần yểm thân mà chỉ cần oai lực bản thân, loại này có thể được coi như vua trong âm giới, cực kỳ hiếm gặp. Thầy phù thủy cao gầy trước mặt Quyết đây không có được tố chất đó, oai lực tuy vào dạng khó tìm nhưng chưa phải là tuyệt thế. Thế nhưng như thế cũng là cẩn thận vì với thần thái lộ diện thế này thì thu những binh thường như vong lưu lạc cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng nghề nào có quy tắc nghề đó, nghề phù thủy tiếp xúc với âm giới, cũng như nghề khâm liệm, phải lấy thận trọng làm đầu, vì nếu chẳng may mà bị ma áp vong thì hậu quả khó lường, lúc đó chết được đã là điều may mắn. Có thầy phù thủy non tay bắt vong mạnh, bị vong nhập vào, đêm về lẻn vào phòng con gái ruột, làm chuyện đồi bại, không những thế, khi xong việc tự nhiên quát tháo om sòm, làm cho cả làng chạy sang xem, đều biết chuyện. Lúc đó, thật là sống dở chết dở, bị cả làng dè bỉu khinh miệt, không bỏ làng đi không được, đó là nỗi oan cực kỳ khó giải vì nghề phù thủy thường phải giấu kín, hoặc ít người biết đến, thành ra không ai tin là mình bị ma nhập mà chỉ coi mình như loại cầm thú, tự hãm hiếp con đẻ. Ngoài chuyện đó ra một khi vong đã áp được vào thầy thì những chuyện trả thù thật là vô cùng đa dạng, cướp của giết người hay thậm chí để thầy tự tay giết cả nhà thầy đều là những chuyện dễ như trở bàn tay. Vậy nên nghề phù thủy phải thận trọng hơn nghề khâm liệm một bậc âu cũng là dễ hiểu, một bên là khiển ma, một bên là hầu ma, tự nhiên thứ tự phân rõ cao thấp.
Lúc bấy giờ, trăng đã lên cao, trời quang mây tạnh. Trăng rằm làm mọi vật sáng như ban ngày. Quyết giật mình kinh hãi vì nãy giờ chú ý vào bàn lễ, khi quay sang nhìn xung quanh thì thấy những bóng trằng lờ nhờ nửa đen nửa trắng xếp thành một vòng dày đặc, những bóng này chính là vong hiện. Quyết thấy những tiếng kêu rất man rợ phát ra từ khắp nơi. Tựa hồ như đó là tiếng khóc nức nở của người mẹ mất con trộn lẫn với tiếng la thét của những người bị xử lăng trì, đâu đó còn thấy tiếng thì thầm như của một đám đông. Gió rít liên tục, cây cối liên tục chao đảo theo chiều gió. Âm thanh này, cảnh tượng cảnh tượng này làm người ta thật kinh hãi.
Gã cao gầy đứng trước bàn lễ không hổ danh là một thầy cao tay ấn, trước cảnh tượng đông đúc này mà không hề nao núng, miệng vẫn khấn đều đặn, không hề tỏ ra biến sắc, như thể đây là chuyện diễn ra hàng ngày vậy. Đột nhiên, gã thét một tiếng:
Vào!!!
Tiếng quát này to mà đanh thép, tựa hồ như tiếng tướng quân ra lệnh. Tiếng thét vừa dứt, tất cả các âm thanh đều im bặt, cả gió cũng không còn. Qua một hồi, Quyết thấy các bóng lần lượt đi qua một hướng, giống như sắp hàng đi qua trước bàn lễ vậy. Hàng bóng trắng này đi qua trước mặt Quyết. Đương nhiên là khiến quyết kinh hãi vô cùng, nhưng tò mò còn thắng cả kinh hãi, cũng cố giỏng tai, ghé mắt xem cho tường tận.
Mỗi bóng cách nhau chừng nửa trượng, mỗi khi qua trước mặt thầy, lại dừng lại, tựa như để thầy nhìn cho kỹ. Thầy nhìn từng bóng một rất kỹ càng, rồi lại quát một tiếng:
– Qua!
Lập tức bóng trắng này rời khỏi bàn và rời đi rất mau chóng và lặng lẽ. Nhưng cũng có lúc thầy hô:
– Nhận!
Lập tức bóng trắng đứng ra một bên, tụ lại một góc mé tả thầy. Qua một hồi rất lâu, mới có ba cái bóng tụ lại gần thầy. Lúc này thầy mới lấy một cái gì đó trong cái bát lúc nãy thầy đặt tay vào và bỏ sang cái bát bên cạnh. Nguyên đây là một thầy phù thủy cực kỳ cao tay, không phải loại vong tầm thường nào cũng nhận, mà phải có chọn lọc, nuôi những ma mạnh có thể làm được nhiều việc hơn, hữu dụng hơn, nuôi những vong yếu nhiều khi vô dụng, vì ngoàii việc nghe ngóng, làm do thám hay true ghẹo đàn bà, trẻ con thì thường không làm được việc khác. Những vong tụ lại bên cạnh thầy chính là những ma được thầy thu nhận. Còn vật trong bát là những hạt đậu đen, thầy yểm phép để vong có thể ẩn vào hạt đậu khi cần có th