
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341856
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1856 lượt.
ể gọi ra, lúc không cần có thể thu lại trong hạt đậu đó, đi đến đâu có thể đem ra sử dụng đến đó, rất là thuận tiện. Lại nói thêm rằng, có thầy cúng thường chỉ thờ âm binh trong các bàn thờ gần nhà, loại thầy phù thủy có thể thu được hồn vào hạt đậu cũng là hạng hiếm gặp.
Những chuyện này, Quyết cũng hiểu được sáu bảy phần, là do được nghe nói nhiều nhưng chưa bao giờ thấy tận mắt, hôm nay, nếu không tính đến nguy hiểm đang rình rập thì kể ra cũng được một lần mãn nhãn. Lúc này, hiếu kỳ thắng kinh hãi, Quyết quên cả mình sắp chết đói, quan sát rất cặn kẽ, suy đoán từng việc, từng việc một.
Bây giờ, trước mặt thầy phù thủy là một dị vong. Gọi là dị vong vì bóng của hồn này không nhờ nhờ như các bóng khác mà sáng khác thường. Ánh sáng của vong này lộ sắc tía hồng, sáng hơn và lớn hơn các vong khác. Thầy phù thủy nhìn vong đến một khắc (???). Mặt không biến sắc, nhưng từ miệng thầy, tiếng niệm to hơn. Cái bóng tía lắc lư. Thầy cũng đọc gấp theo nhịp lắc lư đó. Trán thầy toát mồ hôi nhưng giọng niệm vẫn ổn định, không lộ vẻ gì khác thường trong tiếng niệm, trừ việc tiếng niệm to hơn. Nhưng dường như tiếng niệm này không khắc chế được tía vong. Vong này liên tục lắc lư thách thức. Đột nhiên, thầy phù thủy ngừng niệm. Hai mắt mở to nhìn chòng chọc vào vong.
Đột nhiên có tiếng cười ha hả vang dội.
Thầy phù thủy giật mình, lùi lại một bước, miệng lẩm bẩm:
– Soái vong!
[1'> Tức năm 1778
[2'> Tức bệnh rầy ở lúa
Hồi thứ ba SOÁI VONG TRONG HÀNH KHẤT
Hồi thứ ba
SOÁI VONG TRONG HÀNH KHẤT
Lại nói chuyện thầy phù thủy đang thu binh thì gặp phải “soái vong”. Nguyên là, trong cõi âm, các vong hồn cũng phân trên dưới như trần gian, yếu tố thứ bậc là yếu tố thứ hai trong việc quyết định vong mạnh, yếu. Yếu tố quan trọng bậc nhất là dương khí còn nhiều hay ít….
Trong các loại vong, “đế vong” là cực mạnh, có thể làm chuyện lấp bể rời non, đây là các hồn của các vua chúa chết đi. Loại này cực hiếm gặp, vì các vua chúa được chôn cất trong các lăng mộ cực kỳ kiên cố, không bao giờ phải lang thang không nhà không của. Thứ hai nữa, các hồn ma của vua chúa đều có được đám ma cực kỳ trọng thể, đại lễ cầu siêu cực kỳ long trọng, lễ vật tuyệt phẩm thiên hạ, nên siêu thoát nhanh chóng, còn đâu trên thế gian mà lưu lạc? “Đế vong” thường chỉ xuất hiện khi vua chúa bị lật đổ, lăng mộ bị tàn phá, thi thể bị trấn yểm thành ra vua hóa dân, lang thang. Nhưng lại phải nói, thế gian có thiên giới, địa giới và trần giới, Vua địa giới tuy thấp hơn diêm vương – vua địa giới- một bậc, thấp hơn ngọc hoàng -vua thiên giới- hai bậc, nhưng xét trong các vong hồn thì đây là loại vong hồn mạnh nhất, hiếm gặp nhất. Việc áp được “đế vong” là chưa từng thấy.
Loại thứ hai, chính là “soái vong”. “Soái vong” là những vong hồn của các tướng cầm quân ra trận, thua chết trên sa trường. Không phải tướng nào cũng có thể thành “soái vong”. Vị tướng phải đủ oai dũng. Có những người vì gia thế mà được phong tướng, có những người vì nịnh nọt mà mua được danh, nhưng tài lược, dũng khí không có, cũng không thể thành soái vong. Vị oai tướng chết đi, linh khí vẫn còn, lại bị chết tức tưởi nên hồn không siêu thoát được. Đây chính là loại vong mà phù thủy cao gầy đang gặp.
Có một loại vong khác cũng ngang hàng về sức mạnh với “soái vong” là “quan vong”, tương tự như “soái vong”, nhưng là những vị quan văn chết oan uổng, bị tru di cửu tộc, oan khuất tày trời, thành ra cũng không siêu thoát được.
Vì “đế vong” cực hiếm nên ít khi được đề cập, thứ hai nữa là bậc vua chúa, khi nào chịu theo hầu, làm tướng cho người ta? Thê nên người ta chỉ coi “soái vong” và “quan vong” là đỉnh cao của âm binh. Có được một vong như thế, hơn ngàn vạn âm binh theo hầu. Có điều, để phục được một vong như vậy, phù thủy phải đem tính mạng ra đánh cuộc.
Gã phù thủy cao gầy đang trong tình trạng như vậy. Để thắng “soái vong” có hai cách, một là dùng chính âm binh mình có, hai là phải có bảo bối thâu ma. Nếu dùng chính âm binh của mình thì cũng có hai cách, hoặc là số lượng phải đông đảo, áp bức “soái vong” vào thế “hổ dữ thua bầy chó”, hai là phải có một “soái vong” hoặc “quan vong” mạnh hơn “soái vong” đang muốn thu. Thầy phù thủy cao gầy trông thấy ánh sáng tía phát ra từ vong trước mặt thì biết là “soái vong” mình đang gặp mạnh mẽ vô cùng, pháp thuật cao thâm khó lường, nếu không thu được thì bùa yểm thân không thể hộ vệ nổi. Thành ra, trong lúc này, thầy đã chuẩn bị một trận tử chiến. Thầy thét:
– Tan!
Lập tức, các bóng sáng mờ nhạt xung quanh dần tản ra hết, chỉ sau độ nửa tuần hương, bên cạnh hố chôn xác, chỉ còn lại thầy và “soái vong” kia. “Soái vong” vẫn lắc lư thách thức, giống như chờ đợi thầy phù thủy dọn sạch sẽ sân bãi để chiến đấu một trận cho thoải mái vậy. Nguyên là thầy phù thủy lo rằng khi quanh mình quá nhiều vong thì lúc giao đấu dễ bị vong áp, thành ra mới phải giải tán đám vong kia. “soái vong” làm gì không biết chuyện đó, có điều, bản tính soái vong cũng thực oanh liệt, tuyệt đố