
Truyện Ma 12h Đêm – Oan Hồn Xóm Nhỏ
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341864
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1864 lượt.
lão làng. Mặt không biến sắc, giọng không rung động, hắn liên tục niệm tụng để tăng cường ma lực cho binh lính. Đột nhiên, thấy hắn hô lớn:
– Nhập!
Lập tức, cứ năm bóng sáng dồn lại thành một bóng. Nguyên đây là phép luyện quân rất đắc ý của Tiến. Lão gọi đây là “hợp hồn trận pháp”. Trong trận này, cứ lấy sức năm binh hợp thành một bóng. Bóng này sức mạnh bằng mười lần binh thường. Như vậy, tuy số quân chỉ còn khoảng một trăm nhưng thực ra, ma lực của toàn quân đã tăng lên gấp đôi so với bình thường. Lúc này cái đốm kia của Phương chỉ sáng hơn mỗi bóng của Tiến một chút.
Tiếp đến, Cao Tiến lại lấy một cái bình rót ra sáu cái chén. Gã ném cái chén ra thành hai hàng, mỗi hàng ba chén, nước trong chén vương vãi trên mặt đất, tạo thành hai đường thẳng cách nhau một trượng, vong của Phương ở giữa hai đường thẳng đó, tạo với bàn lễ thành một đường thẳng, hợp với hai đường thẳng kia thành ba đường song song mà bàn lễ ở giữa. Nguyên là trong cái bình của Tiến là phân và nước tiểu của năm loại súc vật bao gồm dê, bò, lợn, trâu, ngựa, cùng với tiết của chúng. Thứ nước này vốn đã có tính trừ tà, thêm vào đó lại được yểm thêm bùa của Tiến để tăng sức trừ ma. Với “soái vong” thì nếu chỉ năm riêng phân, nước tiểu và máu của năm loại súc vật kia thì không chắc đã trấn được, nhưng lại thêm loại bùa của Tiến, thành ra không tài nào đến gần được hai đường song song đang vẽ trên đất. Lẽ dĩ nhiên là bị kẹp hai đường thẳng này. Giả như Tiến mà vẽ thành hình vuông hay tròn hoặc một hình đa giác kín thì vong sẽ bị nhốt trong đó, lập tức biến thành một cái hố đẩy vong trôi thẳng xuống địa phủ. Nhưng Tiến muốn thu vong hơn là phế vong, vì thế chỉ kẻ hai đường chứ không tạo thành hình tứ giác hay hình tròn kín. Tiến vừa muốn phục ma, lại vừa muốn giữ nguyên ma lực của vong.
Phương lúc này thấy mình bị ép mạnh bởi hai vạch nước xú uế, rất lấy làm kinh hãi vì thông thường những thứ kỵ ma làm từ máu và chất thải động vật không có tác dụng với “soái vong”, không ngờ thứ nước hôi thối này, lại lợi hại thế, Phương cảm thấy ngay như hai vạch nước kia nóng như đống lửa lớn mà mình thì đứng rất gần, làm hơi nóng hấp thẳng vào thể. Trước sau đều bị hãm xú uế, Phương biết mình gặp phải tay cao thủ, không thể coi thường được, đành phải lùi về phía cách xa bàn lễ định thoát ra khỏi hai vạch nước. Nào ngờ, nhanh như chớp, ba tốp binh của Tiến đã chặn đường lui này. Đột nhiên thấy ánh sáng tía từ thể của Phương sáng lòe lên, đoạn lao tới phía của âm binh đang chặn. Nguyên là Phương vận lực muốn đẩy tung đám quân này ra để mở đường máu chạy thoát. Nào ngờ đám âm binh sau khi hợp nhau lại từng tốp năm binh một thì mạnh mẽ vô cùng. Khi Phương lao đến, đụng vào bức tường âm binh này thì chỉ có một vong đứng trực diện với Phương bị áp chế, tan biến mất, còn lại đều vẫn giữ nguyên đội hình, lấp kín cửa ra, lớp trước ken lớp sau khiên cho Phương không thể thoát ra được. Nếu như Phương muốn phá vòng vây mà thoát ra thì bắt buộc phải áp chế hết toán binh có đến sáu bảy chục hợp vong này, đến lúc vượt được hết vòng vây, e rằng ma lực cũng suy sút trầm trọng. Điều đáng lo hơn là bức tường âm binh này không đứng yên mà dần di động tiến về phía Phương, tuy tiến chậm nhưng rất vững vàng. Tựa như bức tường này lấy thủ làm công, không cầu thắng ngay mà chỉ ép Phương về phía bàn lễ.
Phương quay lại, thấy Tiến đang đứng giữa bàn, xung quanh có khoảng hai ba chục hợp binh bảo vệ. Lúc này Tiến đã lấy trong túi ra một cái túi đen rất nhỏ, trong túi có một viên tễ đen to bằng ngón tay cái. Nguyên là với mỗi hạt đậu bình thường, Tiến dùng làm nơi trú cho một âm binh trú thân, vì vong không có thân, chỉ có thể, nên phải lấy một hạt đậu làm nơi cho thể trú ngụ, riêng viên tễ này, gã đã điều chế rất công phu để thay hạt đậu, chỉ dùng để trú thể cho quý vong. Loại tễ này giống như một nhà ngục cho vong, nó có thể có sức hút rất lớn gọi vong từ rất xa về quy phục, lại có thể giam vong không cho hiện ra, nhưng nếu thầy phù thủy muốn thì vong lại thoát ra rất dễ dàng.
Theo như tình thế trước mắt, thì Phương bị đẩy dần vào về phía thầy phủ thủy Tiến, sớm hay muộn cũng bị bức phải gieo thể vào viên tễ kia. Nhưng không thử cũng phải thử, không muốn cũng phải làm, quay lại đối mặt với Tiến là cách duy nhất lúc đó. Mà nhìn tình thế bấy giờ, có điều hơi kỳ lạ, đó là tại sao phần lớn âm binh dồn vào một phía, phía còn lại chỉ có Tiến và một toán nhỏ âm binh bảo vệ. Nhưng “soái vong” Nguyễn Danh Phương cũng không còn nhiều thời gian suy nghĩ, đành lao trực diện vào bàn lễ, định hất tung tất cả, tìm cách tháo thân. Nào ngờ, khi lao đến còn cách bàn chưa đến hai tấc thì hắn bị đẩy bật ngược lại, mạnh mẽ đến mức bóng tía văng cả vào bức tường âm binh đối diện, bật ngược trở lại. Nhất thời Phương chưa hiểu tại sao, sững lại, không có phản ứng gì.
Lúc này Quyết nằm dưới hố, thấy từ đầu đến cuối những chuyện lạ kỳ xảy ra ngay trước mắt. Kinh ngạc tự nhủ không biết những chuyện lạ lùng này có phải là giấc mơ không. Đang lúc hết sức căng thẳng, không g