
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341805
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1805 lượt.
ra cái hố này chôn toàn những người chết ít thì một hai ngày, nhiều thì cả tháng nên không tài nào nuốt nổi. Đành phải quay ra cắn cả người mới ngất đi. Rồi hoặc là người ngất đi tỉnh dậy, hoặc là tranh dành lẫn nhau, những bóng đen hỗ chiến với nhau bằng chút sức tàn nhưng cực kỳ khốc liệt và man rợ, dần dần thì thành một hỗn chiến dưới hố mà người tham gia vào ngày càng đông, kể ra phải đến ba bốn chục, tranh giành, cắn xé lẫn nhau.
Quyết kinh hãi quá, mà muốn chạy cũng không còn sức nữa nên đành trân trân ngó vào hố mà không thể làm gì.
Đó quả là địa ngục trần gian.
Đột nhiên Quyết nhận ra sau lưng mình có một vật đè lên. Một người sắp chết đói khác đang đè lên hắn, cắn một miếng vào bắp chân. Quyết hét lên một tiếng, nhưng dường như kiệt lực, hắn ngất đi.
Mưa! Mưa làm hắn tỉnh chết. Chẳng biết đã qua bao nhiêu lâu. Lúc này trời tối mịt mùng, dù đêm nay là rằm nhưng mưa to quá nên hắn không nhìn thấy gì. Xung quanh mềm mại và ướt át. Cảnh hỗn loạn lúc trước không còn nữa, nhưng hôi thối kinh khủng. Mùi hôi thối mà khi nãy đã làm hắn nôn ọe. Hắn kinh hãi nhận ra: Mình đang nằm dưới hố!
Đang lúc kinh hãi thì thấy có tiếng hú dài. Mùi hương ở đâu làm hắn càng hoảng hốt hơn:”lẽ nào mình đã chết?”. Chết đói! Ai cũng biet những người chết không ai thân thích, không nhà không của, không mồ mả sẽ thành cô hồn, tất cả những linh hồn của người chết oan uổn, chết đuối, chết vì dã thú, những người chết trận, chết đói… đều trở thành cô hồn. Cô hồn chính là những linh hồn vất vưởng trên trong nhân gian, không được siêu thoát, đây là tình trạng con người lo sợ nhất sau khi chết, không những không được ai nhang khói thắp hương, không mồ mả để nương hồn, mà một số còn bị quỷ địa ngục bắt về, tra tấn vì những tội lỗi đã làm trong quá khứ, rồi nếu được đầu thai thì cũng thành kiếp chó lợn súc vật mặc người ta muốn chém muốn giết tùy ý. Lại có những cô hồn nay đây mai đó không bị bắt cũng không được đầu thai. Chết làm con ma đói, không biết rồi sẽ ra sao. Trong lúc Quyết chưa thể quen ngay với cái ý nghĩ mình đã thành một cô hồn thì bỗng có một tiếng thầm thì, cái giọng này làm người ta rợn người, vì mới nghe thì ấm áp nhưng dần dần thấy ma quái, trong sự dịu dàng có sự mạnh mẽ, có khi khẩn khoản van xin, có khi nài nỉ ý ôi, có lúc mê hoặc lòng người, nhưng cũng có khi mạnh mẽ như ra lệnh, bạo mạnh như quát nạt, mà tựa như thể nhẹ nhàng là hình còn mạnh mẽ là thế, trong bọc có kim. Nghe tiếng gọi này người ta vừa muốn nghe theo, người ta vừa sợ hãi mà phải nghe. Qua một hồi lâu Quyết mới đủ bình tĩnh để nghe từng câu từng chữ. Đó giống như một bài ca. Nhưng nghe kỹ thì thực ra giọng đọc ca nhiều bài và mỗi bài một vẻ, liên tiếp nhau không ngừng nghỉ, hết bài này đến bài khác, có bài dài lê thê, có bài ngắn gọn. Sau mỗi bài, lại có một tiếng hú dài. Quyết nghe có một bài ca rằng:
Hồn hỡi hồn
Cô đơn cõi chết
Không người thân thích
Không có cơm ăn
Đêm tối lang thang
Bụng thèm miệng khát
Áo cơ quần rách
Vất vưởng về đâu?
Hồn hãy mau mau
Theo thầy chịu lệnh
Không còn nhang lạnh
Thầy cúng áo quần
thầy cúng cơm canh
thầy cho vàng bạc….
Hồn hỡi hồn!
Về nơi thầy không còn vất vưởng
Về với thầy có bạn âm binh!
Hắn từ nhỏ đã theo cha ông làm nghề khâm liệm, tiếp xúc với ác chết nên những chuyện về ma quỷ hắn cũng có đôi chút kiến thức.
-“Đây chẳng phải văn khấn âm binh sao? Hôm nay lại là rằm tháng bảy!” – Hắn kinh hãi nghĩ thầm.
Ngày xá tội vong nhân, chính là ngày âm phủ mở cửa để các vong hồn được tự do đi lại trên dương thế, một số ít trong số đó được siêu thoát, đầu thai, một số khác thì chỉ được tự do vào ngày duy nhất đó trong năm. Đêm rằm tháng bảy, là đêm mà dương thế nhiều vong hồn vất vưởng nhất. Các nhà đều thắp hương khấn cúng để phát thực. Lệ tục phát thực đó một phần vì lòng nhân đạo, cảm thương cho những kiếp lầm than chưa trot, nhưng phần khác chính là lo sợ sinh ra cúng bái. Đêm rằm tháng bảy, chính là cơ hội mỗi năm có một lần, là đêm mà các thầy phù thủy lập “thu binh trận”. Binh ở đây chính là âm binh. Để thực hiện trận, thầy phủ thủy trước hết phải yểm thân, nghĩa là tự mình phải không để cho ma quỷ xâm phạm, muốn như thế có nhiều cách tùy theo từng chi phái khác nhau. Có người tự vẽ bùa yểm quỷ lên thân. Có người luyện bùa làm từ thai nhi ruột thịt của hắn, có người phải dùng kiếm ấn của một vị tướng quân nào đó nhuốm máu đủ chín mươi chín người, có người dùng xác trinh nữ… Các loại bùa khác nhau đều có chung công dụng là giữ cho phù thủy – vị tướng âm binh không bị chính âm binh của mình hại. Tùy theo công lực và mức độ công phu của từng loại bùa mà mang lại hiệu quả mạnh yếu khác nhau. Ví dụ như vẽ bùa yểm quỷ thì người vẽ rất quan trọng. Nếu người vẽ đã hành nghề lâu năm, số lượng âm binh lớn thì bùa đó đủ sức trấn yểm đa số các loại linh hồn hay ma quỷ, nhưng chẳng may gặp nhưng vong hồn của tướng lĩnh thất trận, oai dạnh lẫm liệt, chỉ hiềm hồn không về được huyệt mộ thì sẽ tang mạng m