XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015

Lượt xem: 1341883

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1883 lượt.

đúng là Tiến muốn dùng cô bé kia để luyện ngải hổ lần nữa. Hắn tự nhủ nếu muốn ngăn chặn thì cách hay nhất là báo với cô bé kia để cô bé trốn đi, chứ để đến tối thì e răng sẽ bị Tiến hãm hại mất. Nhưng hắn lại nghĩ, Tiến quả thực cũng cần một người chăm lo quét dọn nhà cửa cho hắn, chỉ là hắn tưởng bà cụ hôm qua biết được bí mật của hắn nên mới ra tay hãm hại. Nếu mình báo cho cô bé, sợ rằng mọi chuyện bị lộ, lại chẳng hóa ra làm hại cô bé này sao?
Quyết suy đi tính lại như thế một hồi lâu mà vẫn chưa biết nên làm thế nào. Hắn rất muốn hỏi ý cụ Tả Ao và cụ Trác nhưng bây giờ không thể làm thế được, hắn phải tự mình quyết định mà thôi.
Quyết cứ nằm nghĩ như thế chẳng mấy chốc mà đã ngủ thiếp đi. Nguyên là Quyết bị suy nhược cơ thể trong thời gian dài, bây giờ đang là giai đoạn hồi phục, phản ứng tự nhiên là ăn ngủ rất nhiều, có lẽ cũng nhờ thế mà béo tốt lên trông thấy.
Quyết thức dậy bởi tiếng cô bé gọi cửa, báo là đã nấu nướng xong xuôi. Quyết ra nhà ăn thì thấy cơm canh đã dọn sẵn, rất là ngon lành.
Tiến cũng rất ngạc nhiên vì chỉ trong thời ngắn như thế mà cô bé có thể làm được một mâm cơm tươm tất, đến như vậy. Nhất là khi vừa vào một bếp lạ, người nâu chưa thể quen ngay với vị trí gia vị mắm muối chỗ nào, rửa chỗ nào, nấu ở đâu. Thường thì những việc nhỏ nhặt ít được chú ý này làm mất rất nhiều thời gian của các cô con dâu mới về nhà chồng hoặc các con ở cho nhà người ta, thế mà chỉ loáng một cái cô bé đã xong việc. Cô bé này quả thực nhanh nhẹn, tháo vát, đảm đang. Tiến rất lấy làm vừa lòng, bèn nói:
– Hay lắm, ngươi đúng là người ta đang cần.
Quyết nghe nói thế thì dựng cả tóc gáy. Thực ra câu nói của Tiến rất bình thường, nhưng đầu óc Quyết bây giờ đang lo lắng cho sự an nguy của cô bé kia, bây giờ lại nghe câu đó, thì nghi là hắn sẽ biến cô bé thành hổ. Thế là lòng hắn đã quyết, phải nói ngay để cho cô bé này biết được sự tình mà trốn đi, không lại uổng thêm một mạng người nữa.
Lúc ăn xong, Quyết định đợi lúc cô bé đi rửa bát để nói cho cô biết, nhưng ngặt nỗi, hôm nay Tiến lại pha một ấm trà ngồi uống trong sân, từ chỗ hắn có thể nhìn thấy nơi cô bé rửa bát, thế nên Quyết chưa thể nói chuyện được. Hắn ở trong phòng mà ruột nóng như lửa đốt, chỉ sợ Tiến ra tay thì mình cũng phải liều mình ngăn cản.
Cô bé dọn rửa xong thì Tiến đứng dậy, tiến lại gần, Quyết lúc này mắt vẫn không rời khỏi hai người, hoảng hốt, nghĩ đã đến lúc phải ra tay. Nhưng nghĩ là một chuyện, làm là một chuyện khác, thế nên hắn vẫn trù trừ đứng nguyên một chỗ. Bấy giờ hắn nghe Tiến hỏi:
– Mày tên gì?
Cô bé đáp:
– Ở nhà mọi người gọi tôi là Na.
Tiến lại nói:
– Mày xong việc rồi thì vào căn nhà lớn bên kia tao sai mấy việc.
Nói rồi, hắn đưa dặn dò cô bé mấy việc, xong xuôi hắn lại quay vào căn nhà lớn. Na dọn dẹp bát đũa xong xuôi cũng vào theo. Quyết không biết chuyện gì xảy ra bên trong, rất lo lắng. Hắn tiến đến chỗ khe cửa hôm trước, ghé mắt vào nhìn trộm thì thấy Na khệ nệ bưng nào hoa quả nào đồ ăn lên bàn thờ lớn có tượng quan công. Rồi thì nào rượu nào thịt, nào hoa quả, bỏng, chè, cháo hoa được bày một lượt lên bàn. Thì ra, Tiến muốn chuẩn bị một bàn lễ, rõ ràng là muốn cúng bái gì bọn âm binh kia. Quyết thấy thế thở phào vì đoán là Tiến sẽ chưa làm gì hại Na ngay, bèn chú tâm theo dõi tiếp.
Bàn lễ đã chuẩn bị xong xuôi, Tiến bảo cô bé về phòng ngủ, cấm không được ra ngoài. Cô bé ngoan ngoãn làm theo. Quyết thấy một lúc ngoài sân không còn có ai cả, chỉ còn lại không gian tĩnh mịch, mà đèn hương Tiến cũng chưa lên, hiển nhiên hắn đang chờ đến giờ mới làm lễ. Quyết nghĩ cũng cần báo sớm cho cô bé để đề phòng bất trắc. Nhưng Quyết sợ Tiến nhìn thấy hắn vào phòng Na sẽ sinh nghi, bèn về phòng mình, chốt cửa bên trong, nhảy ra khỏi phòng bằng cửa sổ phía sau. Lúc này hắn đã đứng ở dải đất nhỏ ngăn cách giữa tường rào và phòng hắn. Từ đây, Quyết biết lối đi dẫn được ra tới chỗ phòng cô bé. Hắn rón rén đi về phía đó, nhưng rất cẩn thận, chỉ sợ gây ra tiếng động khiến Tiến có thể biết được.
Chỉ một lúc sau, hắn đã đứng trước cửa sổ phòng Na. Hắn liền cạy cửa leo vào. Nào ngờ, hắn vừa mới thò đầu vào trong thì một vật nặng đánh mạnh vào gáy hắn làm hắn ngã nhào vào trong, bất tỉnh tức khắc.
***
Không biết bao lâu sau, Quyết lờ mờ tỉnh lại. Hắn thấy đầu đau như búa bổ. Hắn cố gắng mở mắt ra nhưng nhưng nhất thời chưa thể nhìn rõ được vật gì, chỉ thấy một màu đen bao trùm. Bấy giờ cách giác quan của hắn mới dần dần thức tỉnh. Hắn thấy tay chân mình không tài nào nhúc nhích được. Hắn càng cố cựa quậy càng thấy một vật gì đó siết chặt trên cơ thể. Hiển nhiên hắn đã bị trói. Miệng hắn có đang ngậm một vật gì như là một cuộn vải. Thì ra đã có ai đó dùng vải nhét vào mồm hắn để làm hắn không thể kêu la được. Hắn chỉ ư ư được mấy tiếng.
Quyết thầm than thế là hết, không hiểu vì lý do gì mà Tiến biết được việc hắn đang làm, chắc chắn hắn bày ra cạm bẫy này để thử lòng hắn, xem hắn có biết gì về chuyện tối qua không. Chắc